古诗词

丁卯春雪呈同僚

孔武仲

经时无甘泽,帝为元元忧。jīng shí wú gān zé,dì wèi yuán yuán yōu。
新正得一雪,尚可期有秋。xīn zhèng dé yī xuě,shàng kě qī yǒu qiū。
狂风东北来,浩浩举山丘。kuáng fēng dōng běi lái,hào hào jǔ shān qiū。
飞霰为先驱,繁英已绸缪。fēi xiàn wèi xiān qū,fán yīng yǐ chóu móu。
堆深地欲蛰,舞急川争流。duī shēn dì yù zhé,wǔ jí chuān zhēng liú。
沉沉西崦暮,落势漫不收。chén chén xī yān mù,luò shì màn bù shōu。
尽移白玉京,来为帝王州。jǐn yí bái yù jīng,lái wèi dì wáng zhōu。
疠鬼窘相泣,凄凉苦罢休。lì guǐ jiǒng xiāng qì,qī liáng kǔ bà xiū。
旱魃亦失气,耿耿空自囚。hàn bá yì shī qì,gěng gěng kōng zì qiú。
从兹民其康,终岁饱麦麰。cóng zī mín qí kāng,zhōng suì bǎo mài móu。
端门盛佳气,策府多英游。duān mén shèng jiā qì,cè fǔ duō yīng yóu。
谅多赞时瑞,岂独吟空愁。liàng duō zàn shí ruì,qǐ dú yín kōng chóu。
金樽发清扬,思涌如云浮。jīn zūn fā qīng yáng,sī yǒng rú yún fú。
请歌丰年占,以代击壤讴。qǐng gē fēng nián zhàn,yǐ dài jī rǎng ōu。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

至赵庄镇舍轿乘马二首其二

孔武仲

晴郊漠漠翠烟浮,乘兴闲登枣下骝。qíng jiāo mò mò cuì yān fú,chéng xīng xián dēng zǎo xià liú。
风色斗回成凛冽,却添貂帽拥驼裘。fēng sè dòu huí chéng lǐn liè,què tiān diāo mào yōng tuó qiú。

新安铺三首其二

孔武仲

薄云斜日乱山川,投得荒亭晚息肩。báo yún xié rì luàn shān chuān,tóu dé huāng tíng wǎn xī jiān。
地僻谁知藏好景,庭前花数折金钱。dì pì shuí zhī cáng hǎo jǐng,tíng qián huā shù zhé jīn qián。

新安铺三首其二

孔武仲

簟如秋水憩回廊,素月分辉百倍凉。diàn rú qiū shuǐ qì huí láng,sù yuè fēn huī bǎi bèi liáng。
山木交加无意绪,故教疏影到人床。shān mù jiāo jiā wú yì xù,gù jiào shū yǐng dào rén chuáng。

广济道中其二

孔武仲

南北驱驰不少休,人生何处足优游。nán běi qū chí bù shǎo xiū,rén shēng hé chù zú yōu yóu。
去年立马龟峰道,亦是春泉绕舍流。qù nián lì mǎ guī fēng dào,yì shì chūn quán rào shě liú。

故县遇风二首

孔武仲

狂风奔屋似輣车,旅枕清寒一倍加。kuáng fēng bēn wū shì péng chē,lǚ zhěn qīng hán yī bèi jiā。
半夜雨声收拾尽,晓来飞雪不成花。bàn yè yǔ shēng shōu shí jǐn,xiǎo lái fēi xuě bù chéng huā。

故县遇风二首

孔武仲

积雨成湖客路长,春风掀搅意何狂。jī yǔ chéng hú kè lù zhǎng,chūn fēng xiān jiǎo yì hé kuáng。
残云吹尽真天力,乞我晴明入帝乡。cán yún chuī jǐn zhēn tiān lì,qǐ wǒ qíng míng rù dì xiāng。

关山路三首

孔武仲

朝来晴色颇鲜妍,最爱群峰雪皓然。cháo lái qíng sè pǒ xiān yán,zuì ài qún fēng xuě hào rán。
驻马折梅看皎洁,临流照影弄潺湲。zhù mǎ zhé méi kàn jiǎo jié,lín liú zhào yǐng nòng chán yuán。

关山路三首

孔武仲

晨朝马匹涉崎岖,映水梅花尚一株。chén cháo mǎ pǐ shè qí qū,yìng shuǐ méi huā shàng yī zhū。
旬日山川历千里,江南雪蕊己全无。xún rì shān chuān lì qiān lǐ,jiāng nán xuě ruǐ jǐ quán wú。

关山路三首

孔武仲

马力虺隤苦不禁,仆夫流汗亦沾襟。mǎ lì huī tuí kǔ bù jìn,pū fū liú hàn yì zhān jīn。
抱琴来写非无意,爱此山高涧水深。bào qín lái xiě fēi wú yì,ài cǐ shān gāo jiàn shuǐ shēn。

七里驿遇叶振卿秘校南归三首

孔武仲

系马邮亭寂寞中,远沙乔木暮号风。xì mǎ yóu tíng jì mò zhōng,yuǎn shā qiáo mù mù hào fēng。
今宵不作江南梦,赖有之人笑语同。jīn xiāo bù zuò jiāng nán mèng,lài yǒu zhī rén xiào yǔ tóng。

七里驿遇叶振卿秘校南归三首

孔武仲

雪霰飘灯春夜长,相逢旅琐莫悲伤。xuě xiàn piāo dēng chūn yè zhǎng,xiāng féng lǚ suǒ mò bēi shāng。
朱颜绿发输君少,正好驱车上太行。zhū yán lǜ fā shū jūn shǎo,zhèng hǎo qū chē shàng tài xíng。

七里驿遇叶振卿秘校南归三首

孔武仲

湘水秦山此路分,更持杯酒劝行人。xiāng shuǐ qín shān cǐ lù fēn,gèng chí bēi jiǔ quàn xíng rén。
马头便作天涯别,好到江南看早春。mǎ tóu biàn zuò tiān yá bié,hǎo dào jiāng nán kàn zǎo chūn。

暖轿

孔武仲

垂帘为户竹为舆,千里征行似宴居。chuí lián wèi hù zhú wèi yú,qiān lǐ zhēng xíng shì yàn jū。
达摩无心惟稳坐,倪宽已老更耽书。dá mó wú xīn wéi wěn zuò,ní kuān yǐ lǎo gèng dān shū。

发加禄

孔武仲

白草萧萧漾早晖,篮舆轻稳去如飞。bái cǎo xiāo xiāo yàng zǎo huī,lán yú qīng wěn qù rú fēi。
淮天软暖多成雨,喜有轻寒犯客衣。huái tiān ruǎn nuǎn duō chéng yǔ,xǐ yǒu qīng hán fàn kè yī。

至新息寄信

孔武仲

熙熙乐国似登台,北圃南亭春事催。xī xī lè guó shì dēng tái,běi pǔ nán tíng chūn shì cuī。
惆怅音尘难再会,瑞香应已绕檐开。chóu chàng yīn chén nán zài huì,ruì xiāng yīng yǐ rào yán kāi。