古诗词

平阳叹

孔武仲

坏云如山压齐垒,六军颜色如灰死。huài yún rú shān yā qí lěi,liù jūn yán sè rú huī sǐ。
高郎元自解琵琶,万岁无愁作天子。gāo láng yuán zì jiě pí pá,wàn suì wú chóu zuò tiān zi。
伯升何曾上青天,溅血遗痕芳草间。bó shēng hé céng shàng qīng tiān,jiàn xuè yí hén fāng cǎo jiān。
长城万里自推仆,骏马只驮冯小怜。zhǎng chéng wàn lǐ zì tuī pū,jùn mǎ zhǐ tuó féng xiǎo lián。
奸臣百计为蟊贼,不但妖娥解倾国。jiān chén bǎi jì wèi máo zéi,bù dàn yāo é jiě qīng guó。
熊罴哮斗蹙平阳,冯妃对镜娇栊妆。xióng pí xiāo dòu cù píng yáng,féng fēi duì jìng jiāo lóng zhuāng。
死生契阔不相弃,双双刎颈长安市。sǐ shēng qì kuò bù xiāng qì,shuāng shuāng wěn jǐng zhǎng ān shì。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

江豚诗

孔武仲

黑者江豚,白者白塈。hēi zhě jiāng tún,bái zhě bái jì。
状异名殊,同宅大水。zhuàng yì míng shū,tóng zhái dà shuǐ。
渊有群鱼,掠以肥已。yuān yǒu qún yú,lüè yǐ féi yǐ。
是谓小害,顾有可喜。shì wèi xiǎo hài,gù yǒu kě xǐ。
大川夷平,缟素不起。dà chuān yí píng,gǎo sù bù qǐ。
两两出没,矜其颊嘴。liǎng liǎng chū méi,jīn qí jiá zuǐ。
若俯若仰,若跃若跪。ruò fǔ ruò yǎng,ruò yuè ruò guì。
舟人相语,惊澜将作。zhōu rén xiāng yǔ,jīng lán jiāng zuò。
亟入湾浦,踣樯布笮。jí rù wān pǔ,bó qiáng bù zé。
俄顷风至,簸山摇岳。é qǐng fēng zhì,bǒ shān yáo yuè。
浪如车轮,氛雾相薄。làng rú chē lún,fēn wù xiāng báo。
舟人燕安,如在城郭。zhōu rén yàn ān,rú zài chéng guō。
先事而告,昭哉尔功。xiān shì ér gào,zhāo zāi ěr gōng。
鳄啖牛马,头象鼍龙。è dàn niú mǎ,tóu xiàng tuó lóng。
暴殄天物,安得尔同。bào tiǎn tiān wù,ān dé ěr tóng。
于人无害,所欲易充。yú rén wú hài,suǒ yù yì chōng。
暴露形体,告人以忠。bào lù xíng tǐ,gào rén yǐ zhōng。
又多膏油,以助汝工。yòu duō gāo yóu,yǐ zhù rǔ gōng。
江湖下贫,机杼以农。jiāng hú xià pín,jī zhù yǐ nóng。
乌鹊知风,商羊识雨。wū què zhī fēng,shāng yáng shí yǔ。
大厦之下,风雨何苦。dà shà zhī xià,fēng yǔ hé kǔ。
岂知舟航,方在积险。qǐ zhī zhōu háng,fāng zài jī xiǎn。
以尔占天,蓍蔡之验。yǐ ěr zhàn tiān,shī cài zhī yàn。
古之报祭,不遗微虫。gǔ zhī bào jì,bù yí wēi chóng。
孰扬尔烈,登荐蜡宫。shú yáng ěr liè,dēng jiàn là gōng。
世不尔好,复惟尔恶。shì bù ěr hǎo,fù wéi ěr è。
我作此歌,为昭其故。wǒ zuò cǐ gē,wèi zhāo qí gù。