古诗词

戏促朝宗酒约

欧阳澈

雨收云海涌金盆,帘卷香丝破篆纹。yǔ shōu yún hǎi yǒng jīn pén,lián juǎn xiāng sī pò zhuàn wén。
双陆无心酬白璧,十千有约醉红裙。shuāng lù wú xīn chóu bái bì,shí qiān yǒu yuē zuì hóng qún。
哦诗误许联师服,载酒真当过子云。ó shī wù xǔ lián shī fú,zài jiǔ zhēn dāng guò zi yún。
待遣秋娘呈妙舞,春衫已把水沈薰。dài qiǎn qiū niáng chéng miào wǔ,chūn shān yǐ bǎ shuǐ shěn xūn。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

和答德秀长句

欧阳澈

摩云标格儒林秀,濯濯美如春月柳。mó yún biāo gé rú lín xiù,zhuó zhuó měi rú chūn yuè liǔ。
毫颠文阵轰雷槌,字势龙蛇翻夭矫。háo diān wén zhèn hōng léi chuí,zì shì lóng shé fān yāo jiǎo。
才名藉甚烛景星,卓然可独尊南斗。cái míng jí shén zhú jǐng xīng,zhuó rán kě dú zūn nán dòu。
缔交云路许攀鳞,谈我谆谆不离口。dì jiāo yún lù xǔ pān lín,tán wǒ zhūn zhūn bù lí kǒu。
层楼长记耸诗肩,吟苦任渠嘲太瘦。céng lóu zhǎng jì sǒng shī jiān,yín kǔ rèn qú cháo tài shòu。
惊人险语骨毛寒,元白危坛俱压倒。jīng rén xiǎn yǔ gǔ máo hán,yuán bái wēi tán jù yā dào。
读之真恐化雄虹,按剑徘徊方敢造。dú zhī zhēn kǒng huà xióng hóng,àn jiàn pái huái fāng gǎn zào。
六丁收拾富巾箱,贪夫探得人间宝。liù dīng shōu shí fù jīn xiāng,tān fū tàn dé rén jiān bǎo。
暗中轻掷道涂人,相视谁论琼玖报。àn zhōng qīng zhì dào tú rén,xiāng shì shuí lùn qióng jiǔ bào。
强搜斐句答殷勤,当恕人才有能否。qiáng sōu fěi jù dá yīn qín,dāng shù rén cái yǒu néng fǒu。

古诗寄游良臣兼简陈国镇

欧阳澈

齑盐兴浅知无策,谢绝归来事清白。jī yán xīng qiǎn zhī wú cè,xiè jué guī lái shì qīng bái。
乱丝心绪尚纷如,时对风檐独扪虱。luàn sī xīn xù shàng fēn rú,shí duì fēng yán dú mén shī。
会虽稽古补前愆,赤水遗珠不难索。huì suī jī gǔ bǔ qián qiān,chì shuǐ yí zhū bù nán suǒ。
仰公学问又日新,磨砻幸偶谪仙人。yǎng gōng xué wèn yòu rì xīn,mó lóng xìng ǒu zhé xiān rén。
遥知议论到佳处,眉间喜气常津津。yáo zhī yì lùn dào jiā chù,méi jiān xǐ qì cháng jīn jīn。
我惭踪迹浪萍梗,欲亲棐几嗟因循。wǒ cán zōng jì làng píng gěng,yù qīn fěi jǐ jiē yīn xún。
飞奴寥落绝问幅,渴心依约生埃尘。fēi nú liáo luò jué wèn fú,kě xīn yī yuē shēng āi chén。
以胶投漆贵耐久,回光借烛期知贫。yǐ jiāo tóu qī guì nài jiǔ,huí guāng jiè zhú qī zhī pín。
情均骨肉非有素,白玉琢成心始固。qíng jūn gǔ ròu fēi yǒu sù,bái yù zuó chéng xīn shǐ gù。
莫学纷纷轻薄儿,世情翻覆成云雨。mò xué fēn fēn qīng báo ér,shì qíng fān fù chéng yún yǔ。
登云依旧高嵯峨,指掌江山胜概多。dēng yún yī jiù gāo cuó é,zhǐ zhǎng jiāng shān shèng gài duō。
佳眠风物未入梦,疑泛灵槎游绛河。jiā mián fēng wù wèi rù mèng,yí fàn líng chá yóu jiàng hé。
朅来乘兴须一往,飞觞烂醉横秋波。qiè lái chéng xīng xū yī wǎng,fēi shāng làn zuì héng qiū bō。
膺门况有金闺彦,笔驱丽景森吟哦。yīng mén kuàng yǒu jīn guī yàn,bǐ qū lì jǐng sēn yín ó。
悠悠此志遂何日,款段相期踏雪过。yōu yōu cǐ zhì suì hé rì,kuǎn duàn xiāng qī tà xuě guò。

良臣会饮于仙庄话次颇闻俗子讥诃次前韵自解兼呈国镇

欧阳澈

鸱夷载酒神仙宅,面作缬纹拚卷白。chī yí zài jiǔ shén xiān zhái,miàn zuò xié wén pàn juǎn bái。
饮馀指掌话平生,冷笑濡需同豕虱。yǐn yú zhǐ zhǎng huà píng shēng,lěng xiào rú xū tóng shǐ shī。
昆山片玉本无瑕,洗垢瘢痕任人索。kūn shān piàn yù běn wú xiá,xǐ gòu bān hén rèn rén suǒ。
此中空洞贮天真,何止容卿数百人。cǐ zhōng kōng dòng zhù tiān zhēn,hé zhǐ róng qīng shù bǎi rén。
但见娄公容唾面,未应子路不知津。dàn jiàn lóu gōng róng tuò miàn,wèi yīng zi lù bù zhī jīn。
会逢博物为鉴拔,太阿拂拭宁因循。huì féng bó wù wèi jiàn bá,tài ā fú shì níng yīn xún。
男儿强项不易屈,剪剪羞他拜望尘。nán ér qiáng xiàng bù yì qū,jiǎn jiǎn xiū tā bài wàng chén。
席门车辙多长者,虽不事事非长贫。xí mén chē zhé duō zhǎng zhě,suī bù shì shì fēi zhǎng pín。
意详文赡诸儒慕,纷纷谁复师班固。yì xiáng wén shàn zhū rú mù,fēn fēn shuí fù shī bān gù。
膏唇泽舌猎英华,立涸宛如沟浍雨。gāo chún zé shé liè yīng huá,lì hé wǎn rú gōu huì yǔ。
缨冠门下谩峨峨,鲁国真儒自不多。yīng guān mén xià mán é é,lǔ guó zhēn rú zì bù duō。
何时解榻挥金碗,陶然烂醉奚落河。hé shí jiě tà huī jīn wǎn,táo rán làn zuì xī luò hé。
清狂浪语文字饮,不须罗袜衬凌波。qīng kuáng làng yǔ wén zì yǐn,bù xū luó wà chèn líng bō。
芙蓉仙人酒量阔,况有诗客相吟哦。fú róng xiān rén jiǔ liàng kuò,kuàng yǒu shī kè xiāng yín ó。
迎宾扫雪尚如何,乘兴扁舟须一过。yíng bīn sǎo xuě shàng rú hé,chéng xīng biǎn zhōu xū yī guò。

游岐原有感

欧阳澈

秋光淡薄磨青铜,舞风霜叶鱼腮红。qiū guāng dàn báo mó qīng tóng,wǔ fēng shuāng yè yú sāi hóng。
鸡窗岑寂兴不浅,结客支筇扣梵宫。jī chuāng cén jì xīng bù qiǎn,jié kè zhī qióng kòu fàn gōng。
联翻步蹑孤烟际,陇上凄凉一笛风。lián fān bù niè gū yān jì,lǒng shàng qī liáng yī dí fēng。
穿云裂石声满谷,惊飞雁阵横晴空。chuān yún liè shí shēng mǎn gǔ,jīng fēi yàn zhèn héng qíng kōng。
高僧拥衲卧云久,诸方勘破心玲珑。gāo sēng yōng nà wò yún jiǔ,zhū fāng kān pò xīn líng lóng。
我来奓户据禅榻,堂堂标格对总公。wǒ lái zhā hù jù chán tà,táng táng biāo gé duì zǒng gōng。
旋烹冰液破我闷,浇肠七碗追卢仝。xuán pēng bīng yè pò wǒ mèn,jiāo cháng qī wǎn zhuī lú tóng。
水沈烟断香透顶,津津喜气生眉峰。shuǐ shěn yān duàn xiāng tòu dǐng,jīn jīn xǐ qì shēng méi fēng。
傅岩真隐已先去,谁与壮浪吟争雄。fù yán zhēn yǐn yǐ xiān qù,shuí yǔ zhuàng làng yín zhēng xióng。
朱弦纵事奏流水,俚耳知音亦罕逢。zhū xián zòng shì zòu liú shuǐ,lǐ ěr zhī yīn yì hǎn féng。
不禁风物撩诗眼,强作险语惭非工。bù jìn fēng wù liāo shī yǎn,qiáng zuò xiǎn yǔ cán fēi gōng。
安得汤休占此景,碧云之句当奇锋。ān dé tāng xiū zhàn cǐ jǐng,bì yún zhī jù dāng qí fēng。
会沽村酒行莲社,忘归一任夕阳舂。huì gū cūn jiǔ xíng lián shè,wàng guī yī rèn xī yáng chōng。

送吴教授古诗

欧阳澈

公不见先朝谪仙李太白,晦迹嵩山号诗客。gōng bù jiàn xiān cháo zhé xiān lǐ tài bái,huì jì sōng shān hào shī kè。
奇禽就掌食无猜,藉藉雄名振京国。qí qín jiù zhǎng shí wú cāi,jí jí xióng míng zhèn jīng guó。
四明狂客素怜才,解龟换酒称奇特。sì míng kuáng kè sù lián cái,jiě guī huàn jiǔ chēng qí tè。
白衣从此步花砖,秀拔儒林人所则。bái yī cóng cǐ bù huā zhuān,xiù bá rú lín rén suǒ zé。
煌煌文焰万丈长,散落人间伴明月。huáng huáng wén yàn wàn zhàng zhǎng,sàn luò rén jiān bàn míng yuè。
又不见昌黎巨儒韩退之,天才颖脱囊中锥。yòu bù jiàn chāng lí jù rú hán tuì zhī,tiān cái yǐng tuō náng zhōng zhuī。
反刓刬伪格以正,取心注手了无疑。fǎn wán chǎn wěi gé yǐ zhèng,qǔ xīn zhù shǒu le wú yí。
横经太学明师道,质疑辨惑为蓍龟。héng jīng tài xué míng shī dào,zhì yí biàn huò wèi shī guī。
一言曲尽教育术,业精于勤荒于嬉。yī yán qū jǐn jiào yù shù,yè jīng yú qín huāng yú xī。
赫然千载誉愈尊,太山北斗谁敢欺。hè rán qiān zài yù yù zūn,tài shān běi dòu shuí gǎn qī。
二公才德冠天下,青史褒名卓难亚。èr gōng cái dé guān tiān xià,qīng shǐ bāo míng zhuó nán yà。
读之每恨世不同,操彗无由渐德化。dú zhī měi hèn shì bù tóng,cāo huì wú yóu jiàn dé huà。
延陵先生当盛时,卓荦英姿独继之。yán líng xiān shēng dāng shèng shí,zhuó luò yīng zī dú jì zhī。
万言倚马亦何待,睥睨谪仙当并驰。wàn yán yǐ mǎ yì hé dài,pì nì zhé xiān dāng bìng chí。
抵排异端志不拔,真欲砺行参昌黎。dǐ pái yì duān zhì bù bá,zhēn yù lì xíng cān chāng lí。
笔端绮靡追造化,胸中浩气蟠蛟螭。bǐ duān qǐ mí zhuī zào huà,xiōng zhōng hào qì pán jiāo chī。
壮年唾手拾高第,锦绣文章喧帝里。zhuàng nián tuò shǒu shí gāo dì,jǐn xiù wén zhāng xuān dì lǐ。
飘飘意气凌碧云,回视尘踪如脱屣。piāo piāo yì qì líng bì yún,huí shì chén zōng rú tuō xǐ。
龙墀承命来临川,绛帐谈经历数年。lóng chí chéng mìng lái lín chuān,jiàng zhàng tán jīng lì shù nián。
微言奥义潜启发,残膏剩馥多流传。wēi yán ào yì qián qǐ fā,cán gāo shèng fù duō liú chuán。
抠衣幸与诸生列,饫听绪言疑已决。kōu yī xìng yǔ zhū shēng liè,yù tīng xù yán yí yǐ jué。
自嗟管见如醯鸡,若非先生覆难彻。zì jiē guǎn jiàn rú xī jī,ruò fēi xiān shēng fù nán chè。
惜哉虚往未实归,洗心方拟叩精微。xī zāi xū wǎng wèi shí guī,xǐ xīn fāng nǐ kòu jīng wēi。
夫何瓜代忽尔至,征航欲解归王畿。fū hé guā dài hū ěr zhì,zhēng háng yù jiě guī wáng jī。
秋风未晚莲吐香,莼美鲈肥正好尝。qiū fēng wèi wǎn lián tǔ xiāng,chún měi lú féi zhèng hǎo cháng。
行矣景物供吟兴,剩摘佳篇投锦囊。xíng yǐ jǐng wù gōng yín xīng,shèng zhāi jiā piān tóu jǐn náng。
风月翰林能继踵,此去禁庭当擢用。fēng yuè hàn lín néng jì zhǒng,cǐ qù jìn tíng dāng zhuó yòng。
传闻红叶满阶前,久俟高才能吟讽。chuán wén hóng yè mǎn jiē qián,jiǔ qí gāo cái néng yín fěng。
文章吏部既摩肩,声闻行当冠日边。wén zhāng lì bù jì mó jiān,shēng wén xíng dāng guān rì biān。
愿为霖雨苏民望,庶使螭头压众贤。yuàn wèi lín yǔ sū mín wàng,shù shǐ chī tóu yā zhòng xián。
鲰生荷德诚非浅,别拜谁能无眷恋。zōu shēng hé dé chéng fēi qiǎn,bié bài shuí néng wú juàn liàn。
惟蕲爵过二唐贤,乃副承恩多士愿。wéi qí jué guò èr táng xián,nǎi fù chéng ēn duō shì yuàn。

梦仙谣

欧阳澈

寥阳洞口风烟好,枯木槎牙撑云岛。liáo yáng dòng kǒu fēng yān hǎo,kū mù chá yá chēng yún dǎo。
重重金锁绕婵娟,满地落花常不扫。zhòng zhòng jīn suǒ rào chán juān,mǎn dì luò huā cháng bù sǎo。
萧郎闻说已乘鸾,空馀九转烧丹灶。xiāo láng wén shuō yǐ chéng luán,kōng yú jiǔ zhuǎn shāo dān zào。
烟霞截断绝非尘,凡夫踪迹无由到。yān xiá jié duàn jué fēi chén,fán fū zōng jì wú yóu dào。
高阳有客携佳侣,访异寻幽豁襟抱。gāo yáng yǒu kè xié jiā lǚ,fǎng yì xún yōu huō jīn bào。
琼楼饮散恣欢游,误入蓬壶如梦觉。qióng lóu yǐn sàn zì huān yóu,wù rù péng hú rú mèng jué。
云关初叩闲无人,松梢鹤唳如惊报。yún guān chū kòu xián wú rén,sōng shāo hè lì rú jīng bào。
须臾奓户迎者谁,吴宫女儿面凝脂。xū yú zhā hù yíng zhě shuí,wú gōng nǚ ér miàn níng zhī。
指点兰堂篆烟袅,珠箔玲珑窣地垂。zhǐ diǎn lán táng zhuàn yān niǎo,zhū bó líng lóng sū dì chuí。
高擎翠袖轻轻卷,半露妖娆素莲脸。gāo qíng cuì xiù qīng qīng juǎn,bàn lù yāo ráo sù lián liǎn。
嫣然一笑启檀唇,唤我跻堂语声软。yān rán yī xiào qǐ tán chún,huàn wǒ jī táng yǔ shēng ruǎn。
相随环坐一轩秋,旋列杯盘供雅宴。xiāng suí huán zuò yī xuān qiū,xuán liè bēi pán gōng yǎ yàn。
倚风仙蕊似有情,竞吐芳苞喷香远。yǐ fēng xiān ruǐ shì yǒu qíng,jìng tǔ fāng bāo pēn xiāng yuǎn。
朝云一段下阳台,绰约标容尘世鲜。cháo yún yī duàn xià yáng tái,chuò yuē biāo róng chén shì xiān。
黛眉轻拂远山青,明眸斜盼秋波剪。dài méi qīng fú yuǎn shān qīng,míng móu xié pàn qiū bō jiǎn。
兰柔柳弱不禁风,睡起芙蓉香体颤。lán róu liǔ ruò bù jìn fēng,shuì qǐ fú róng xiāng tǐ chàn。
樱桃缓启歌贯珠,夕阳花外流莺啭。yīng táo huǎn qǐ gē guàn zhū,xī yáng huā wài liú yīng zhuàn。
曲终低语愈含情,自诉芳心犹未展。qū zhōng dī yǔ yù hán qíng,zì sù fāng xīn yóu wèi zhǎn。
苞藏惟恐泄真香,寻常娇怯羞莺燕。bāo cáng wéi kǒng xiè zhēn xiāng,xún cháng jiāo qiè xiū yīng yàn。
为怜坐客俱多才,拚羞试许求相见。wèi lián zuò kè jù duō cái,pàn xiū shì xǔ qiú xiāng jiàn。
嫣然若有惜花情,愿丐锦章镌琬琰。yān rán ruò yǒu xī huā qíng,yuàn gài jǐn zhāng juān wǎn yǎn。
温柔惠性已无双,更听斯言真绝艳。wēn róu huì xìng yǐ wú shuāng,gèng tīng sī yán zhēn jué yàn。
放怀卷白不暂停,酷嫌鹦鹉杯中浅。fàng huái juǎn bái bù zàn tíng,kù xián yīng wǔ bēi zhōng qiǎn。
醉玉颓山卧绮窗,秋水一床凝角簟。zuì yù tuí shān wò qǐ chuāng,qiū shuǐ yī chuáng níng jiǎo diàn。
悠扬好梦入巫峰,泄泄融融兴正浓。yōu yáng hǎo mèng rù wū fēng,xiè xiè róng róng xīng zhèng nóng。
蘧然惊觉一何有,点缀馀霞散眼封。qú rán jīng jué yī hé yǒu,diǎn zhuì yú xiá sàn yǎn fēng。
依约馀香虽满袂,行云缥缈已无踪。yī yuē yú xiāng suī mǎn mèi,xíng yún piāo miǎo yǐ wú zōng。
壶中天地古来有,默想风物遥应同。hú zhōng tiān dì gǔ lái yǒu,mò xiǎng fēng wù yáo yīng tóng。
我闻刘阮曾迷路,武陵邂逅如花女。wǒ wén liú ruǎn céng mí lù,wǔ líng xiè hòu rú huā nǚ。
灵丹咀嚼顿轻身,脱洗红尘已仙去。líng dān jǔ jué dùn qīng shēn,tuō xǐ hóng chén yǐ xiān qù。
又闻仙去有萧防,曾耦双成饮玉浆。yòu wén xiān qù yǒu xiāo fáng,céng ǒu shuāng chéng yǐn yù jiāng。
一朝误入华阳洞,于飞终许学鸾凰。yī cháo wù rù huá yáng dòng,yú fēi zhōng xǔ xué luán huáng。
仙凡异境无凭据,每笑前闻但虚语。xiān fán yì jìng wú píng jù,měi xiào qián wén dàn xū yǔ。
岂意亲逢事偶符,始信人间有奇遇。qǐ yì qīn féng shì ǒu fú,shǐ xìn rén jiān yǒu qí yù。
归来灯火欲黄昏,隐几无聊暗追慕。guī lái dēng huǒ yù huáng hūn,yǐn jǐ wú liáo àn zhuī mù。
濡毫试作梦仙谣,端欲梦魂重默愬。rú háo shì zuò mèng xiān yáo,duān yù mèng hún zhòng mò sù。

朝宗以诗见赠叙从游之乐广其意作古诗谢之并简敦仁德秀

欧阳澈

延陵有伟人,遗我锦绣篇。yán líng yǒu wěi rén,yí wǒ jǐn xiù piān。
粲粲荡醉眼,的的争春妍。càn càn dàng zuì yǎn,de de zhēng chūn yán。
卷阿细考覈,字字皆青钱。juǎn ā xì kǎo hé,zì zì jiē qīng qián。
知公太瘦生,苦吟希阆仙。zhī gōng tài shòu shēng,kǔ yín xī láng xiān。
丹煅复精鍊,落纸人争传。dān duàn fù jīng liàn,luò zhǐ rén zhēng chuán。
亦常慕坡翁,汗漫如涌泉。yì cháng mù pō wēng,hàn màn rú yǒng quán。
有时醉风月,健笔挥云烟。yǒu shí zuì fēng yuè,jiàn bǐ huī yún yān。
冷饮味古昔,诗话珍盈编。lěng yǐn wèi gǔ xī,shī huà zhēn yíng biān。
嗤点寓深旨,读之心洒然。chī diǎn yù shēn zhǐ,dú zhī xīn sǎ rán。
公才本瑰玮,那复加雕镌。gōng cái běn guī wěi,nà fù jiā diāo juān。
耻与俗吏偶,杜门宗圣贤。chǐ yǔ sú lì ǒu,dù mén zōng shèng xián。
岂意阘茸辈,辱公倒屣延。qǐ yì dá rōng bèi,rǔ gōng dào xǐ yán。
倾盖顿忘形,披雾呈青天。qīng gài dùn wàng xíng,pī wù chéng qīng tiān。
襟怀未易测,醉中颇逃禅。jīn huái wèi yì cè,zuì zhōng pǒ táo chán。
间亦不自揣,效颦西子前。jiān yì bù zì chuāi,xiào pín xī zi qián。
骅骝超逸足,驽骀乌能先。huá liú chāo yì zú,nú dài wū néng xiān。
但欲偷格律,引玉时抛砖。dàn yù tōu gé lǜ,yǐn yù shí pāo zhuān。
每荷不鄙斥,珠玑贻我偏。měi hé bù bǐ chì,zhū jī yí wǒ piān。
樽酒结诗社,卓荦俱樊川。zūn jiǔ jié shī shè,zhuó luò jù fán chuān。
风流王世子,远拍贞曜肩。fēng liú wáng shì zi,yuǎn pāi zhēn yào jiān。
食齑肠亦苦,志操不少迁。shí jī cháng yì kǔ,zhì cāo bù shǎo qiān。
季子金闺彦,高吟常醉眠。jì zi jīn guī yàn,gāo yín cháng zuì mián。
四明有狂客,解龟须见怜。sì míng yǒu kuáng kè,jiě guī xū jiàn lián。
伟我三二友,才名足联翩。wěi wǒ sān èr yǒu,cái míng zú lián piān。
休歌出无车,休咏寒无毡。xiū gē chū wú chē,xiū yǒng hán wú zhān。
得钱即相觅,烂醉清平年。dé qián jí xiāng mì,làn zuì qīng píng nián。
排闷强裁句,摆脱尘中缘。pái mèn qiáng cái jù,bǎi tuō chén zhōng yuán。
风云会遇自有日,骊珠不到终沉渊。fēng yún huì yù zì yǒu rì,lí zhū bù dào zhōng chén yuān。
公不见新丰旅人时未偶,鸢肩沽酒浇尘垢。gōng bù jiàn xīn fēng lǚ rén shí wèi ǒu,yuān jiān gū jiǔ jiāo chén gòu。
谋猷一旦重朝廷,始信男儿暂奔走。móu yóu yī dàn zhòng cháo tíng,shǐ xìn nán ér zàn bēn zǒu。

秋日山居八事其五

欧阳澈

振衣拂晓启松扃,月淡风轻酒顿醒。zhèn yī fú xiǎo qǐ sōng jiōng,yuè dàn fēng qīng jiǔ dùn xǐng。
密竹含烟争滴翠,幽兰浥露远闻馨。mì zhú hán yān zhēng dī cuì,yōu lán yì lù yuǎn wén xīn。
清怜高洁蝉嘶柳,闲羡优游鹿食苹。qīng lián gāo jié chán sī liǔ,xián xiàn yōu yóu lù shí píng。
试枕碧流端洗耳,白云深处诵黄庭。shì zhěn bì liú duān xǐ ěr,bái yún shēn chù sòng huáng tíng。

游春八咏

欧阳澈

单衣初试轻寒退,袅袅软风经袖袂。dān yī chū shì qīng hán tuì,niǎo niǎo ruǎn fēng jīng xiù mèi。
层楼高卷酒旗斜,绮陌乱飘花锦碎。céng lóu gāo juǎn jiǔ qí xié,qǐ mò luàn piāo huā jǐn suì。
多情故把恼人肠,杨柳阴中弄暗香。duō qíng gù bǎ nǎo rén cháng,yáng liǔ yīn zhōng nòng àn xiāng。
解貂不惜换斗酒,烂醉春光能几场。jiě diāo bù xī huàn dòu jiǔ,làn zuì chūn guāng néng jǐ chǎng。

游春八咏

欧阳澈

蒙蒙春锁弄晴雨,花褪残红烟淡伫。méng méng chūn suǒ nòng qíng yǔ,huā tuì cán hóng yān dàn zhù。
泼成浓黛远山青,秀色轻茸芳草布。pō chéng nóng dài yuǎn shān qīng,xiù sè qīng rōng fāng cǎo bù。
园林依约清且新,滑唇好鸟相和鸣。yuán lín yī yuē qīng qiě xīn,huá chún hǎo niǎo xiāng hé míng。
轻寒不断微风作,幽花一笑游人醒。qīng hán bù duàn wēi fēng zuò,yōu huā yī xiào yóu rén xǐng。

游春八咏

欧阳澈

轻烟漠漠笼芳树,上有黄鹂调巧语。qīng yān mò mò lóng fāng shù,shàng yǒu huáng lí diào qiǎo yǔ。
分明唤友度柔情,似对东风欲掀舞。fēn míng huàn yǒu dù róu qíng,shì duì dōng fēng yù xiān wǔ。
嗟哉彼鸟非英灵,犹能求友鸣嘤嘤。jiē zāi bǐ niǎo fēi yīng líng,yóu néng qiú yǒu míng yīng yīng。
光初隙末轻薄子,洗耳何妨听此声。guāng chū xì mò qīng báo zi,xǐ ěr hé fáng tīng cǐ shēng。

游春八咏

欧阳澈

蜜脾香满青春暮,寂寂空山闻杜宇。mì pí xiāng mǎn qīng chūn mù,jì jì kōng shān wén dù yǔ。
啼红泣绿怨东风,锦城旧恨怀千古。tí hóng qì lǜ yuàn dōng fēng,jǐn chéng jiù hèn huái qiān gǔ。
可堪肠断对樽前,雄图未遂愁无边。kě kān cháng duàn duì zūn qián,xióng tú wèi suì chóu wú biān。
赖有投壶劝我饮,起舞从教落醉船。lài yǒu tóu hú quàn wǒ yǐn,qǐ wǔ cóng jiào luò zuì chuán。

游春八咏

欧阳澈

生涯随分便萧散,斗草摴蒲心绪懒。shēng yá suí fēn biàn xiāo sàn,dòu cǎo chū pú xīn xù lǎn。
尚馀诗僻穷愈工,醉吟跌宕挥金碗。shàng yú shī pì qióng yù gōng,zuì yín diē dàng huī jīn wǎn。
爱携佳客懒寻春,残红枝下细论文。ài xié jiā kè lǎn xún chūn,cán hóng zhī xià xì lùn wén。
搜罗万象攒胸臆,笔端扫出春空云。sōu luó wàn xiàng zǎn xiōng yì,bǐ duān sǎo chū chūn kōng yún。

游春八咏

欧阳澈

浇愁沃恨唯凭酒,况值郊原湔锦绣。jiāo chóu wò hèn wéi píng jiǔ,kuàng zhí jiāo yuán jiān jǐn xiù。
倾囊结客踏青游,竞把鸱夷载醇酎。qīng náng jié kè tà qīng yóu,jìng bǎ chī yí zài chún zhòu。
为怜芳草衬残红,猛拚醉玉眠春昼。wèi lián fāng cǎo chèn cán hóng,měng pàn zuì yù mián chūn zhòu。
觉来游眼顿增明,晚烟约略横疏柳。jué lái yóu yǎn dùn zēng míng,wǎn yān yuē lüè héng shū liǔ。

游春八咏

欧阳澈

亭亭千尺凌云表,铁甲苍髯材独妙。tíng tíng qiān chǐ líng yún biǎo,tiě jiǎ cāng rán cái dú miào。
班斤郢斫犹未逢,雾惨烟凄人不要。bān jīn yǐng zhuó yóu wèi féng,wù cǎn yān qī rén bù yào。
我来感激对残霞,独倚虬枝发长啸。wǒ lái gǎn jī duì cán xiá,dú yǐ qiú zhī fā zhǎng xiào。
试凭匠石亲品题,栋梁合自登廊庙。shì píng jiàng shí qīn pǐn tí,dòng liáng hé zì dēng láng miào。