古诗词

世弼读白乐天放言诗仿其体依前韵作数首见寄因和答之亦仿乐天之体

欧阳澈

驷马华轩终得志,箪瓢捽茹且潜身。sì mǎ huá xuān zhōng dé zhì,dān piáo zuó rú qiě qián shēn。
隋珠莫弹排空雀,和璧休投按剑人。suí zhū mò dàn pái kōng què,hé bì xiū tóu àn jiàn rén。
画史解衣须遇鉴,齐门鼓瑟信难亲。huà shǐ jiě yī xū yù jiàn,qí mén gǔ sè xìn nán qīn。
索瘢洗垢从教谤,澡雪襟怀与道邻。suǒ bān xǐ gòu cóng jiào bàng,zǎo xuě jīn huái yǔ dào lín。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

游春八咏

欧阳澈

风烟触处欢无限,倒著接䍦归去晚。fēng yān chù chù huān wú xiàn,dào zhù jiē lí guī qù wǎn。
林梢璧月弄清辉,斗插山花笑而莞。lín shāo bì yuè nòng qīng huī,dòu chā shān huā xiào ér guǎn。
华堂秉烛竞飞觞,浪语清狂胜弦管。huá táng bǐng zhú jìng fēi shāng,làng yǔ qīng kuáng shèng xián guǎn。
探囊争出锦段新,灿灿珠玑光溢眼。tàn náng zhēng chū jǐn duàn xīn,càn càn zhū jī guāng yì yǎn。
181«78910111213