古诗词

醉中食鲙歌

欧阳澈

君不见秋风未发鲈正肥,张翰思归心欲飞。jūn bù jiàn qiū fēng wèi fā lú zhèng féi,zhāng hàn sī guī xīn yù fēi。
又不见田文有客歌弹铗,为叹无鱼声激烈。yòu bù jiàn tián wén yǒu kè gē dàn jiá,wèi tàn wú yú shēng jī liè。
水晶细鲙落金盘,须信江南味中绝。shuǐ jīng xì kuài luò jīn pán,xū xìn jiāng nán wèi zhōng jué。
山谷曾名醒酒冰,一箸未尝延俗客。shān gǔ céng míng xǐng jiǔ bīng,yī zhù wèi cháng yán sú kè。
助盘橙橘荐甘酸,入口琼瑶碎牙颊。zhù pán chéng jú jiàn gān suān,rù kǒu qióng yáo suì yá jiá。
扶起嵇康颓玉山,涤破乐天醉吟魄。fú qǐ jī kāng tuí yù shān,dí pò lè tiān zuì yín pò。
烹龙炮凤未云珍,策勋终是愧霜鳞。pēng lóng pào fèng wèi yún zhēn,cè xūn zhōng shì kuì shuāng lín。
江湖散人兴不浅,为羡此品常垂纶。jiāng hú sàn rén xīng bù qiǎn,wèi xiàn cǐ pǐn cháng chuí lún。
有时举竿获锦鲤,玉屑花中拚烂醉。yǒu shí jǔ gān huò jǐn lǐ,yù xiè huā zhōng pàn làn zuì。
笑他大嚼市廛流,浪说屠门能快意。xiào tā dà jué shì chán liú,làng shuō tú mén néng kuài yì。
灵运池中蓄颇多,扬鬐鼓鬣戏清波。líng yùn chí zhōng xù pǒ duō,yáng qí gǔ liè xì qīng bō。
知我平生嗜此癖,霜刀细缕红玉搓。zhī wǒ píng shēng shì cǐ pǐ,shuāng dāo xì lǚ hóng yù cuō。
典衣沽酒试轰饮,缬纹入面春风和。diǎn yī gū jiǔ shì hōng yǐn,xié wén rù miàn chūn fēng hé。
男儿大抵皆忼慨,功名未必常蹉跎。nán ér dà dǐ jiē kāng kǎi,gōng míng wèi bì cháng cuō tuó。
醉来击剑歌白雪,闲愁万斛俱消磨。zuì lái jī jiàn gē bái xuě,xián chóu wàn hú jù xiāo mó。
杯盘虽冷落,风月输吟哦。bēi pán suī lěng luò,fēng yuè shū yín ó。
逸气射斗牛,无人识太阿。yì qì shè dòu niú,wú rén shí tài ā。
俗态翻云仍覆雨,世情炙手扰张罗。sú tài fān yún réng fù yǔ,shì qíng zhì shǒu rǎo zhāng luó。
丈夫富贵当自致,耻傍权门效女萝。zhàng fū fù guì dāng zì zhì,chǐ bàng quán mén xiào nǚ luó。
雄图自许羞俯仰,请看毫端食鲙歌。xióng tú zì xǔ xiū fǔ yǎng,qǐng kàn háo duān shí kuài gē。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

游春八咏

欧阳澈

风烟触处欢无限,倒著接䍦归去晚。fēng yān chù chù huān wú xiàn,dào zhù jiē lí guī qù wǎn。
林梢璧月弄清辉,斗插山花笑而莞。lín shāo bì yuè nòng qīng huī,dòu chā shān huā xiào ér guǎn。
华堂秉烛竞飞觞,浪语清狂胜弦管。huá táng bǐng zhú jìng fēi shāng,làng yǔ qīng kuáng shèng xián guǎn。
探囊争出锦段新,灿灿珠玑光溢眼。tàn náng zhēng chū jǐn duàn xīn,càn càn zhū jī guāng yì yǎn。
181«78910111213