古诗词

七夕后一日寄陈巨济

欧阳澈

高楼昨夜西风转,耿耿银河云叶卷。gāo lóu zuó yè xī fēng zhuǎn,gěng gěng yín hé yún yè juǎn。
擎空皎月弄婵娟,领略溪山堪指点。qíng kōng jiǎo yuè nòng chán juān,lǐng lüè xī shān kān zhǐ diǎn。
秋光次第磨青铜,一味清凉袭庭院。qiū guāng cì dì mó qīng tóng,yī wèi qīng liáng xí tíng yuàn。
遥知天外鹊桥成,织女牛郎会佳燕。yáo zhī tiān wài què qiáo chéng,zhī nǚ niú láng huì jiā yàn。
凭高翻忆凤楼人,殷勤乞巧陈芳奠。píng gāo fān yì fèng lóu rén,yīn qín qǐ qiǎo chén fāng diàn。
可堪目断心旌摇,砌成幽恨无人展。kě kān mù duàn xīn jīng yáo,qì chéng yōu hèn wú rén zhǎn。
促樽欣得莫逆交,脉脉闲愁凭理遣。cù zūn xīn dé mò nì jiāo,mài mài xián chóu píng lǐ qiǎn。
清狂举白话平生,午夜香燃残宝篆。qīng kuáng jǔ bái huà píng shēng,wǔ yè xiāng rán cán bǎo zhuàn。
凄凉此际忆年时,烂漫琼楼兴不浅。qī liáng cǐ jì yì nián shí,làn màn qióng lóu xīng bù qiǎn。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

游春八咏

欧阳澈

风烟触处欢无限,倒著接䍦归去晚。fēng yān chù chù huān wú xiàn,dào zhù jiē lí guī qù wǎn。
林梢璧月弄清辉,斗插山花笑而莞。lín shāo bì yuè nòng qīng huī,dòu chā shān huā xiào ér guǎn。
华堂秉烛竞飞觞,浪语清狂胜弦管。huá táng bǐng zhú jìng fēi shāng,làng yǔ qīng kuáng shèng xián guǎn。
探囊争出锦段新,灿灿珠玑光溢眼。tàn náng zhēng chū jǐn duàn xīn,càn càn zhū jī guāng yì yǎn。
181«78910111213