古诗词

和答德秀长句

欧阳澈

摩云标格儒林秀,濯濯美如春月柳。mó yún biāo gé rú lín xiù,zhuó zhuó měi rú chūn yuè liǔ。
毫颠文阵轰雷槌,字势龙蛇翻夭矫。háo diān wén zhèn hōng léi chuí,zì shì lóng shé fān yāo jiǎo。
才名藉甚烛景星,卓然可独尊南斗。cái míng jí shén zhú jǐng xīng,zhuó rán kě dú zūn nán dòu。
缔交云路许攀鳞,谈我谆谆不离口。dì jiāo yún lù xǔ pān lín,tán wǒ zhūn zhūn bù lí kǒu。
层楼长记耸诗肩,吟苦任渠嘲太瘦。céng lóu zhǎng jì sǒng shī jiān,yín kǔ rèn qú cháo tài shòu。
惊人险语骨毛寒,元白危坛俱压倒。jīng rén xiǎn yǔ gǔ máo hán,yuán bái wēi tán jù yā dào。
读之真恐化雄虹,按剑徘徊方敢造。dú zhī zhēn kǒng huà xióng hóng,àn jiàn pái huái fāng gǎn zào。
六丁收拾富巾箱,贪夫探得人间宝。liù dīng shōu shí fù jīn xiāng,tān fū tàn dé rén jiān bǎo。
暗中轻掷道涂人,相视谁论琼玖报。àn zhōng qīng zhì dào tú rén,xiāng shì shuí lùn qióng jiǔ bào。
强搜斐句答殷勤,当恕人才有能否。qiáng sōu fěi jù dá yīn qín,dāng shù rén cái yǒu néng fǒu。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

游春八咏

欧阳澈

风烟触处欢无限,倒著接䍦归去晚。fēng yān chù chù huān wú xiàn,dào zhù jiē lí guī qù wǎn。
林梢璧月弄清辉,斗插山花笑而莞。lín shāo bì yuè nòng qīng huī,dòu chā shān huā xiào ér guǎn。
华堂秉烛竞飞觞,浪语清狂胜弦管。huá táng bǐng zhú jìng fēi shāng,làng yǔ qīng kuáng shèng xián guǎn。
探囊争出锦段新,灿灿珠玑光溢眼。tàn náng zhēng chū jǐn duàn xīn,càn càn zhū jī guāng yì yǎn。
181«78910111213