古诗词

秋日山居八事其五

欧阳澈

振衣拂晓启松扃,月淡风轻酒顿醒。zhèn yī fú xiǎo qǐ sōng jiōng,yuè dàn fēng qīng jiǔ dùn xǐng。
密竹含烟争滴翠,幽兰浥露远闻馨。mì zhú hán yān zhēng dī cuì,yōu lán yì lù yuǎn wén xīn。
清怜高洁蝉嘶柳,闲羡优游鹿食苹。qīng lián gāo jié chán sī liǔ,xián xiàn yōu yóu lù shí píng。
试枕碧流端洗耳,白云深处诵黄庭。shì zhěn bì liú duān xǐ ěr,bái yún shēn chù sòng huáng tíng。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

游春八咏

欧阳澈

风烟触处欢无限,倒著接䍦归去晚。fēng yān chù chù huān wú xiàn,dào zhù jiē lí guī qù wǎn。
林梢璧月弄清辉,斗插山花笑而莞。lín shāo bì yuè nòng qīng huī,dòu chā shān huā xiào ér guǎn。
华堂秉烛竞飞觞,浪语清狂胜弦管。huá táng bǐng zhú jìng fēi shāng,làng yǔ qīng kuáng shèng xián guǎn。
探囊争出锦段新,灿灿珠玑光溢眼。tàn náng zhēng chū jǐn duàn xīn,càn càn zhū jī guāng yì yǎn。
181«78910111213