古诗词

正气歌

文天祥

天地有正气,杂然赋流形。tiān dì yǒu zhèng qì,zá rán fù liú xíng。
下则为河岳,上则为日星。xià zé wèi hé yuè,shàng zé wèi rì xīng。
于人曰浩然,沛乎塞苍冥。yú rén yuē hào rán,pèi hū sāi cāng míng。
皇路当清夷,含和吐明庭。huáng lù dāng qīng yí,hán hé tǔ míng tíng。
时穷节乃见,一一垂丹青。shí qióng jié nǎi jiàn,yī yī chuí dān qīng。
在齐太史简,在晋董狐笔。zài qí tài shǐ jiǎn,zài jìn dǒng hú bǐ。
在秦张良椎,在汉苏武节。zài qín zhāng liáng chuí,zài hàn sū wǔ jié。
为严将军头,为嵇侍中血。wèi yán jiāng jūn tóu,wèi jī shì zhōng xuè。
为张睢阳齿,为颜常山舌。wèi zhāng suī yáng chǐ,wèi yán cháng shān shé。
或为辽东帽,清操厉冰雪。huò wèi liáo dōng mào,qīng cāo lì bīng xuě。
或为出师表,鬼神泣壮烈。huò wèi chū shī biǎo,guǐ shén qì zhuàng liè。
或为渡江楫,慷慨吞胡羯。huò wèi dù jiāng jí,kāng kǎi tūn hú jié。
或为击贼笏,逆竖头破裂。huò wèi jī zéi hù,nì shù tóu pò liè。
是气所磅礴,凛烈万古存。shì qì suǒ bàng bó,lǐn liè wàn gǔ cún。
当其贯日月,生死安足论。dāng qí guàn rì yuè,shēng sǐ ān zú lùn。
地维赖以立,天柱赖以尊。dì wéi lài yǐ lì,tiān zhù lài yǐ zūn。
三纲实系命,道义为之根。sān gāng shí xì mìng,dào yì wèi zhī gēn。
嗟予遘阳九,隶也实不力。jiē yǔ gòu yáng jiǔ,lì yě shí bù lì。
楚囚缨其冠,传车送穷北。chǔ qiú yīng qí guān,chuán chē sòng qióng běi。
鼎镬甘如饴,求之不可得。dǐng huò gān rú yí,qiú zhī bù kě dé。
阴房阗鬼火,春院閟天黑。yīn fáng tián guǐ huǒ,chūn yuàn bì tiān hēi。
牛骥同一皁,鸡栖凤凰食。niú jì tóng yī zào,jī qī fèng huáng shí。
一朝蒙雾露,分作沟中瘠。yī cháo méng wù lù,fēn zuò gōu zhōng jí。
如此再寒暑,百疠自辟易。rú cǐ zài hán shǔ,bǎi lì zì pì yì。
哀哉沮洳场,为我安乐国。āi zāi jǔ rù chǎng,wèi wǒ ān lè guó。
岂有他缪巧,阴阳不能贼。qǐ yǒu tā móu qiǎo,yīn yáng bù néng zéi。
顾此耿耿存,仰视浮云白。gù cǐ gěng gěng cún,yǎng shì fú yún bái。
悠悠我心悲,苍天曷有极。yōu yōu wǒ xīn bēi,cāng tiān hé yǒu jí。
哲人日已远,典刑在夙昔。zhé rén rì yǐ yuǎn,diǎn xíng zài sù xī。
风檐展书读,古道照颜色。fēng yán zhǎn shū dú,gǔ dào zhào yán sè。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

桃源道中

文天祥

漠漠地千里,垂垂天四围。mò mò dì qiān lǐ,chuí chuí tiān sì wéi。
隔溪胡骑过,傍草野鸡飞。gé xī hú qí guò,bàng cǎo yě jī fēi。
风露吹青笠,尘沙薄素衣。fēng lù chuī qīng lì,chén shā báo sù yī。
吾家白云下,都伴北人归。wú jiā bái yún xià,dōu bàn běi rén guī。

桃源县

文天祥

清野百年久,中原千里赊。qīng yě bǎi nián jiǔ,zhōng yuán qiān lǐ shē。
火烟新聚落,山水旧生涯。huǒ yān xīn jù luò,shān shuǐ jiù shēng yá。
种麦十数亩,诛茅千百家。zhǒng mài shí shù mǔ,zhū máo qiān bǎi jiā。
我来行正倦,何处觅桃花。wǒ lái xíng zhèng juàn,hé chù mì táo huā。

崔镇驿

文天祥

万里中原役,北风天正凉。wàn lǐ zhōng yuán yì,běi fēng tiān zhèng liáng。
黄沙漫道路,苍耳满衣裳。huáng shā màn dào lù,cāng ěr mǎn yī shang。
野阔人声小,日斜驹影长。yě kuò rén shēng xiǎo,rì xié jū yǐng zhǎng。
解鞍身似梦,游子意茫茫。jiě ān shēn shì mèng,yóu zi yì máng máng。

发崔镇

文天祥

高雁空秋兴,寒螀破晓眠。gāo yàn kōng qiū xīng,hán jiāng pò xiǎo mián。
淡烟白似海,野水碧于天。dàn yān bái shì hǎi,yě shuǐ bì yú tiān。
兴废嗟何及,行藏信自然。xīng fèi jiē hé jí,xíng cáng xìn zì rán。
南人乍骑马,北客半乘船。nán rén zhà qí mǎ,běi kè bàn chéng chuán。

中原

文天祥

中原方万里,明日是重阳。zhōng yuán fāng wàn lǐ,míng rì shì zhòng yáng。
桑枣人家近,蓬蒿客路长。sāng zǎo rén jiā jìn,péng hāo kè lù zhǎng。
引弓虚射雁,失马为寻羊。yǐn gōng xū shè yàn,shī mǎ wèi xún yáng。
见说今年旱,青青麦又秧。jiàn shuō jīn nián hàn,qīng qīng mài yòu yāng。

文天祥

憔悴江南客,萧条古郓州。qiáo cuì jiāng nán kè,xiāo tiáo gǔ yùn zhōu。
雨声连五日,月色彻中流。yǔ shēng lián wǔ rì,yuè sè chè zhōng liú。
万里山河梦,千年宇宙愁。wàn lǐ shān hé mèng,qiān nián yǔ zhòu chóu。
欲鞭刘豫骨,烟草暗荒丘。yù biān liú yù gǔ,yān cǎo àn huāng qiū。

发东阿

文天祥

东原深处所,时或见人烟。dōng yuán shēn chù suǒ,shí huò jiàn rén yān。
秋雨桑麻地,春风桃李天。qiū yǔ sāng má dì,chūn fēng táo lǐ tiān。
贪程频问堠,快马缓加鞭。tān chéng pín wèn hòu,kuài mǎ huǎn jiā biān。
多少飞樯过,噫吁是北船。duō shǎo fēi qiáng guò,yī xū shì běi chuán。

过梁门

文天祥

一一金瓯在,双双镇璧全。yī yī jīn ōu zài,shuāng shuāng zhèn bì quán。
土花开旧国,风絮渡江船。tǔ huā kāi jiù guó,fēng xù dù jiāng chuán。
南北分新统,江淮号极边。nán běi fēn xīn tǒng,jiāng huái hào jí biān。
更和天堑失,回首惨啼鹃。gèng hé tiān qiàn shī,huí shǒu cǎn tí juān。

端午初度

文天祥

死所初何怨,生朝只自知。sǐ suǒ chū hé yuàn,shēng cháo zhǐ zì zhī。
颇怀常杕意,忍诵蓼莪诗。pǒ huái cháng dì yì,rěn sòng liǎo é shī。
浮世百年梦,高人千载期。fú shì bǎi nián mèng,gāo rén qiān zài qī。
楚囚一杯水,胜似九霞卮。chǔ qiú yī bēi shuǐ,shèng shì jiǔ xiá zhī。

端午初度

文天祥

向来松下鹤,今日傍谁门。xiàng lái sōng xià hè,jīn rì bàng shuí mén。
梦见瑶池沸,愁看玉垒昏。mèng jiàn yáo chí fèi,chóu kàn yù lěi hūn。
所思多死所,焉用独生存。suǒ sī duō sǐ suǒ,yān yòng dú shēng cún。
可惜菖蒲老,风烟满故园。kě xī chāng pú lǎo,fēng yān mǎn gù yuán。

先太师忌日

文天祥

万里先人忌,呼号痛不天。wàn lǐ xiān rén jì,hū hào tòng bù tiān。
遗孤馀二纪,旷祀忽三年。yí gū yú èr jì,kuàng sì hū sān nián。
永恨丘园隔,遥怜弟妹圆。yǒng hèn qiū yuán gé,yáo lián dì mèi yuán。
义方如昨日,地下想欣然。yì fāng rú zuó rì,dì xià xiǎng xīn rán。

有感

文天祥

已矣勿复道,安之如自然。yǐ yǐ wù fù dào,ān zhī rú zì rán。
闲陪黄奶坐,倦退白衣眠。xián péi huáng nǎi zuò,juàn tuì bái yī mián。
一死知何地,此生休问天。yī sǐ zhī hé dì,cǐ shēng xiū wèn tiān。
怪哉茨野客,宿果堕幽燕。guài zāi cí yě kè,sù guǒ duò yōu yàn。

还司即事

文天祥

幕燕方如寄,屠羊忽复旋。mù yàn fāng rú jì,tú yáng hū fù xuán。
霜枝空独立,雪窖已三迁。shuāng zhī kōng dú lì,xuě jiào yǐ sān qiān。
漂泊知何所,逍遥付自然。piāo pō zhī hé suǒ,xiāo yáo fù zì rán。
庭空谁共语,拄颊望青天。tíng kōng shuí gòng yǔ,zhǔ jiá wàng qīng tiān。

还司即事

文天祥

秋声满南国,一叶此飘蓬。qiū shēng mǎn nán guó,yī yè cǐ piāo péng。
墙外千门迥,庭皋四壁空。qiáng wài qiān mén jiǒng,tíng gāo sì bì kōng。
谁家驴吼月,隔巷犬嘷风。shuí jiā lǘ hǒu yuè,gé xiàng quǎn háo fēng。
灯暗人无寐,沉沉夜正中。dēng àn rén wú mèi,chén chén yè zhèng zhōng。

偶赋

文天祥

苍苍已如此,梁父共谁吟。cāng cāng yǐ rú cǐ,liáng fù gòng shuí yín。
袖有忠臣传,床无壮士金。xiù yǒu zhōng chén chuán,chuáng wú zhuàng shì jīn。
收心归寂灭,随性过光阴。shōu xīn guī jì miè,suí xìng guò guāng yīn。
一笑西山晚,门前秋雨深。yī xiào xī shān wǎn,mén qián qiū yǔ shēn。