古诗词

赠秘书王监丞

文天祥

君不见秘书外监贺放翁,镜湖一曲高清风。jūn bù jiàn mì shū wài jiān hè fàng wēng,jìng hú yī qū gāo qīng fēng。
又不见太子师傅两疏氏,东门祖帐罗群公。yòu bù jiàn tài zi shī fù liǎng shū shì,dōng mén zǔ zhàng luó qún gōng。
人生晚节良不易,颓波直下谁障东。rén shēng wǎn jié liáng bù yì,tuí bō zhí xià shuí zhàng dōng。
使人知有在我者,二三君子为有功。shǐ rén zhī yǒu zài wǒ zhě,èr sān jūn zi wèi yǒu gōng。
我公金华山下住,赤松安期白云处。wǒ gōng jīn huá shān xià zhù,chì sōng ān qī bái yún chù。
风骨细瘦真神仙,急流勇退不肯顾。fēng gǔ xì shòu zhēn shén xiān,jí liú yǒng tuì bù kěn gù。
我昔山中想风采,几回击节归田疏。wǒ xī shān zhōng xiǎng fēng cǎi,jǐ huí jī jié guī tián shū。
适来追陪水苍佩,亲见辞归白云路。shì lái zhuī péi shuǐ cāng pèi,qīn jiàn cí guī bái yún lù。
御笔擢公领蓬山,师表玉立东宫官。yù bǐ zhuó gōng lǐng péng shān,shī biǎo yù lì dōng gōng guān。
两年苦口一去字,未许鸥鹭从公闲。liǎng nián kǔ kǒu yī qù zì,wèi xǔ ōu lù cóng gōng xián。
瑶池深深锁策府,玉皇宫阙侨其间。yáo chí shēn shēn suǒ cè fǔ,yù huáng gōng quē qiáo qí jiān。
暂分赤符管下界,半空云气常往还。zàn fēn chì fú guǎn xià jiè,bàn kōng yún qì cháng wǎng hái。
多少持麾辞上国,悠悠风尘见此客。duō shǎo chí huī cí shàng guó,yōu yōu fēng chén jiàn cǐ kè。
莫作寻常太守看,疏贺以来伟人物。mò zuò xún cháng tài shǒu kàn,shū hè yǐ lái wěi rén wù。
夜瞻婺女次舍中,一点光明射南极。yè zhān wù nǚ cì shě zhōng,yī diǎn guāng míng shè nán jí。
公归眠食重调护,世道尚凭公气力。gōng guī mián shí zhòng diào hù,shì dào shàng píng gōng qì lì。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

北行第九十五

文天祥

游子无根株,世梗悲路涩。yóu zi wú gēn zhū,shì gěng bēi lù sè。
关山雪边看,愁思胡笳夕。guān shān xuě biān kàn,chóu sī hú jiā xī。

至燕城第九十六

文天祥

往在西京时,胡星坠燕地。wǎng zài xī jīng shí,hú xīng zhuì yàn dì。
登临意惘然,千秋一拭泪。dēng lín yì wǎng rán,qiān qiū yī shì lèi。

至燕城第九十七

文天祥

浩荡想幽冀,行行郡国遥。hào dàng xiǎng yōu jì,xíng xíng jùn guó yáo。
天寒落万里,回首向风飙。tiān hán luò wàn lǐ,huí shǒu xiàng fēng biāo。

至燕城第九十八

文天祥

百年不敢料,先后无丑好。bǎi nián bù gǎn liào,xiān hòu wú chǒu hǎo。
绝境与谁同,飘泊南庭老。jué jìng yǔ shuí tóng,piāo pō nán tíng lǎo。

入狱第九十九

文天祥

阴房鬼火青,白日亦寂寞。yīn fáng guǐ huǒ qīng,bái rì yì jì mò。
自非旷士怀,居人莽牢落。zì fēi kuàng shì huái,jū rén mǎng láo luò。

入狱第一百

文天祥

天黑闭春院,今如罝中兔。tiān hēi bì chūn yuàn,jīn rú jū zhōng tù。
人间夜寥阒,永日不可暮。rén jiān yè liáo qù,yǒng rì bù kě mù。

入狱第一百一

文天祥

行行见羁束,斯人独憔悴。xíng xíng jiàn jī shù,sī rén dú qiáo cuì。
欲觉闻晨钟,青灯死分翳。yù jué wén chén zhōng,qīng dēng sǐ fēn yì。

入狱第一百四

文天祥

徘徊虎穴上,吾道正羁束。pái huái hǔ xué shàng,wú dào zhèng jī shù。
落日将何如,清文动哀玉。luò rì jiāng hé rú,qīng wén dòng āi yù。

怀旧第一百五

文天祥

风尘淹白日,乾坤霾涨海。fēng chén yān bái rì,qián kūn mái zhǎng hǎi。
为我问故人,离别今谁在。wèi wǒ wèn gù rén,lí bié jīn shuí zài。

怀旧第一百六

文天祥

天寒昏无日,故乡不可思。tiān hán hūn wú rì,gù xiāng bù kě sī。
访旧半为鬼,惨惨中肠悲。fǎng jiù bàn wèi guǐ,cǎn cǎn zhōng cháng bēi。

怀旧第一百七

文天祥

故园花自发,无复故人来。gù yuán huā zì fā,wú fù gù rén lái。
乱离朋友尽,幽佩为谁哀。luàn lí péng yǒu jǐn,yōu pèi wèi shuí āi。

怀旧第一百八

文天祥

故人入我梦,相视涕阑干。gù rén rù wǒ mèng,xiāng shì tì lán gàn。
四海一涂炭,焉用身独完。sì hǎi yī tú tàn,yān yòng shēn dú wán。

怀旧第一百九

文天祥

中夜怀友朋,百年见存没。zhōng yè huái yǒu péng,bǎi nián jiàn cún méi。
风吹苍江树,寒月照白骨。fēng chuī cāng jiāng shù,hán yuè zhào bái gǔ。

金应第一百一十

文天祥

追随三十载,艰难愧深情。zhuī suí sān shí zài,jiān nán kuì shēn qíng。
何处埋尔骨,呼号傍孤城。hé chù mái ěr gǔ,hū hào bàng gū chéng。

张云第一百一十一

文天祥

痛愤寄所宣,四方服勇决。tòng fèn jì suǒ xuān,sì fāng fú yǒng jué。
壮士敛精魂,里巷犹呜咽。zhuàng shì liǎn jīng hún,lǐ xiàng yóu wū yàn。