古诗词

陈贯道摘坡诗如寄以自号达者之流也为赋浩浩歌一首

文天祥

浩浩歌,人生如寄可奈何。hào hào gē,rén shēng rú jì kě nài hé。
春秋去来传鸿燕,朝暮出没奔羲娥。chūn qiū qù lái chuán hóng yàn,cháo mù chū méi bēn xī é。
青丝冉冉上霜雪,百年欻若弹指过。qīng sī rǎn rǎn shàng shuāng xuě,bǎi nián chuā ruò dàn zhǐ guò。
封侯未必胜瓜圃,青门老子聊婆娑。fēng hóu wèi bì shèng guā pǔ,qīng mén lǎo zi liáo pó suō。
江湖流浪何不可,亦曾力士为脱靴。jiāng hú liú làng hé bù kě,yì céng lì shì wèi tuō xuē。
清风明月不用买,何处不是安乐窝。qīng fēng míng yuè bù yòng mǎi,hé chù bù shì ān lè wō。
鹤胫岂长凫岂短,夔足非少蚿非多。hè jìng qǐ zhǎng fú qǐ duǎn,kuí zú fēi shǎo xián fēi duō。
浩浩歌,人生如寄可奈何。hào hào gē,rén shēng rú jì kě nài hé。
不能高飞与远举,天荒地老悬网罗。bù néng gāo fēi yǔ yuǎn jǔ,tiān huāng dì lǎo xuán wǎng luó。
到头北邙一抔土,万事碌碌空奔波。dào tóu běi máng yī póu tǔ,wàn shì lù lù kōng bēn bō。
金张许史久寂寞,古来贤圣闻丘轲。jīn zhāng xǔ shǐ jiǔ jì mò,gǔ lái xián shèng wén qiū kē。
乃知世间为长物,惟有真我难灭磨。nǎi zhī shì jiān wèi zhǎng wù,wéi yǒu zhēn wǒ nán miè mó。
浩浩歌,人生如寄可奈何。hào hào gē,rén shēng rú jì kě nài hé。
春梦婆,春梦婆,拍手笑呵呵。chūn mèng pó,chūn mèng pó,pāi shǒu xiào hē hē。
是亦一东坡,非亦一东坡。shì yì yī dōng pō,fēi yì yī dōng pō。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

固陵道中三首其二

文天祥

茅舍荒凉旧固陵,汉王城对楚王城。máo shě huāng liáng jiù gù líng,hàn wáng chéng duì chǔ wáng chéng。
徐州烟火连丰沛,天下还来屋角争。xú zhōu yān huǒ lián fēng pèi,tiān xià hái lái wū jiǎo zhēng。

固陵道中三首其二

文天祥

固陵城下两龙争,不见齐王来会兵。gù líng chéng xià liǎng lóng zhēng,bù jiàn qí wáng lái huì bīng。
勒取河山新分地,项王之后到韩彭。lēi qǔ hé shān xīn fēn dì,xiàng wáng zhī hòu dào hán péng。

滹沱河二首

文天祥

过了长江与大河,横流数仞绝滹沱。guò le zhǎng jiāng yǔ dà hé,héng liú shù rèn jué hū tuó。
萧王麦饭曾仓卒,回首中天感慨多。xiāo wáng mài fàn céng cāng zú,huí shǒu zhōng tiān gǎn kǎi duō。

滹沱河二首

文天祥

风沙睢水终亡楚,草木公山竟蹙秦。fēng shā suī shuǐ zhōng wáng chǔ,cǎo mù gōng shān jìng cù qín。
始信滹沱冰合事,世间兴废不由人。shǐ xìn hū tuó bīng hé shì,shì jiān xīng fèi bù yóu rén。

河间

文天祥

空有丹心贯碧霄,泮冰亡国不崇朝。kōng yǒu dān xīn guàn bì xiāo,pàn bīng wáng guó bù chóng cháo。
小臣万死无遗慨,曾见天家十八朝。xiǎo chén wàn sǐ wú yí kǎi,céng jiàn tiān jiā shí bā cháo。

河间

文天祥

南归雁荡报郎君,老子精神健十分。nán guī yàn dàng bào láng jūn,lǎo zi jīng shén jiàn shí fēn。
不为瀛洲复相见,阿戎翻隔万山云。bù wèi yíng zhōu fù xiāng jiàn,ā róng fān gé wàn shān yún。

河间

文天祥

江南车盖走燕山,老子旁观袖手闲。jiāng nán chē gài zǒu yàn shān,lǎo zi páng guān xiù shǒu xián。
见说新诗题甲子,桃源元只在人间。jiàn shuō xīn shī tí jiǎ zi,táo yuán yuán zhǐ zài rén jiān。

过雪桥琉璃桥

文天祥

小桥度雪度琉璃,更有清霜滑马蹄。xiǎo qiáo dù xuě dù liú lí,gèng yǒu qīng shuāng huá mǎ tí。
游子衣裳如铁冷,残星荒店野鸡啼。yóu zi yī shang rú tiě lěng,cán xīng huāng diàn yě jī tí。

宫籍监

文天祥

尘满南冠岁月深,暂移一室倚旃林。chén mǎn nán guān suì yuè shēn,zàn yí yī shì yǐ zhān lín。
天怜元是青山客,分与窗根两树阴。tiān lián yuán shì qīng shān kè,fēn yǔ chuāng gēn liǎng shù yīn。

宫籍监

文天祥

壁间颇自有龙蛇,元是谁人小住家。bì jiān pǒ zì yǒu lóng shé,yuán shì shuí rén xiǎo zhù jiā。
不似为囚似为客,倚窗望断暮天涯。bù shì wèi qiú shì wèi kè,yǐ chuāng wàng duàn mù tiān yá。

宫籍监

文天祥

曾过卢沟望塔尖,今朝塔影接虚檐。céng guò lú gōu wàng tǎ jiān,jīn cháo tǎ yǐng jiē xū yán。
道人心事真方丈,静坐日长云满帘。dào rén xīn shì zhēn fāng zhàng,jìng zuò rì zhǎng yún mǎn lián。

宫籍监

文天祥

军衙马足起黄埃,门掩西风梦正回。jūn yá mǎ zú qǐ huáng āi,mén yǎn xī fēng mèng zhèng huí。
自入燕关人世隔,隔墙忽送市声来。zì rù yàn guān rén shì gé,gé qiáng hū sòng shì shēng lái。

宫籍监

文天祥

新来窗壁颇玲珑,尽把前时臭腐空。xīn lái chuāng bì pǒ líng lóng,jǐn bǎ qián shí chòu fǔ kōng。
好丑元来都是幻,蘧庐一付梦魂中。hǎo chǒu yuán lái dōu shì huàn,qú lú yī fù mèng hún zhōng。

夜起二绝

文天祥

惆怅高歌入睡乡,梦中魂魄尚飞扬。chóu chàng gāo gē rù shuì xiāng,mèng zhōng hún pò shàng fēi yáng。
起来露立频搔首,夜静无风自在凉。qǐ lái lù lì pín sāo shǒu,yè jìng wú fēng zì zài liáng。

夜起二绝

文天祥

三年独立已成僧,欲与何人说葛藤。sān nián dú lì yǐ chéng sēng,yù yǔ hé rén shuō gé téng。
夜夜隔墙囚叫佛,三生因果伴孤灯。yè yè gé qiáng qiú jiào fú,sān shēng yīn guǒ bàn gū dēng。