古诗词

古心江先生以旧弼出镇长沙癸酉十月乙亥是为七十六岁门人文某以一节趋走部内谨拟古体一首为寿

文天祥

炎图启丕运,皇路熙以平。yán tú qǐ pī yùn,huáng lù xī yǐ píng。
蜿蟺发令姿,有美洵一人。wān shàn fā lìng zī,yǒu měi xún yī rén。
鸿藻舒朝华,大音锵韶钧。hóng zǎo shū cháo huá,dà yīn qiāng sháo jūn。
黼珽丽三阶,火龙昭紞纮。fǔ tǐng lì sān jiē,huǒ lóng zhāo dǎn hóng。
桓圭殿南服,熊旗被金城。huán guī diàn nán fú,xióng qí bèi jīn chéng。
瞻彼鹑为火,翼轸宣其精。zhān bǐ chún wèi huǒ,yì zhěn xuān qí jīng。
祥鸾舞瑶席,鸣凤翔娲笙。xiáng luán wǔ yáo xí,míng fèng xiáng wā shēng。
孟冬兆阳气,西北无浮云。mèng dōng zhào yáng qì,xī běi wú fú yún。
驾言酌春酒,可以写我情。jià yán zhuó chūn jiǔ,kě yǐ xiě wǒ qíng。
扬旌下祝融,躧履朝泰清。yáng jīng xià zhù róng,xǐ lǚ cháo tài qīng。
嘉猷扇九垓,还以邃古淳。jiā yóu shàn jiǔ gāi,hái yǐ suì gǔ chún。
君子保金石,所以永国成。jūn zi bǎo jīn shí,suǒ yǐ yǒng guó chéng。
纯嘏锡千岁,绵绵赞休明。chún gǔ xī qiān suì,mián mián zàn xiū míng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

又三绝

文天祥

世事蒙蒙醉不知,南山秋意满东篱。shì shì méng méng zuì bù zhī,nán shān qiū yì mǎn dōng lí。
黄花何故无颜色,应为元嘉以后诗。huáng huā hé gù wú yán sè,yīng wèi yuán jiā yǐ hòu shī。

又三绝

文天祥

人间万事转头空,皂帽飘萧一病翁。rén jiān wàn shì zhuǎn tóu kōng,zào mào piāo xiāo yī bìng wēng。
不学孟嘉狂落魄,故将白发向西风。bù xué mèng jiā kuáng luò pò,gù jiāng bái fā xiàng xī fēng。

又三绝

文天祥

老来忧患易凄凉,说到悲秋更断肠。lǎo lái yōu huàn yì qī liáng,shuō dào bēi qiū gèng duàn cháng。
世事不堪逢九九,休言今日是重阳。shì shì bù kān féng jiǔ jiǔ,xiū yán jīn rì shì zhòng yáng。

偶成二首

文天祥

灯影沉沉夜气清,朔风吹梦度江城。dēng yǐng chén chén yè qì qīng,shuò fēng chuī mèng dù jiāng chéng。
觉来知打明钟未,忽听邻家叫佛声。jué lái zhī dǎ míng zhōng wèi,hū tīng lín jiā jiào fú shēng。

偶成二首

文天祥

乌兔东西不住天,平生奔走亦茫然。wū tù dōng xī bù zhù tiān,píng shēng bēn zǒu yì máng rán。
向来鞅掌真堪笑,烂熳如今独自眠。xiàng lái yāng zhǎng zhēn kān xiào,làn màn rú jīn dú zì mián。

端午感兴

文天祥

千金铸镜百神愁,功与当年禹服侔。qiān jīn zhù jìng bǎi shén chóu,gōng yǔ dāng nián yǔ fú móu。
荆棘故宫魑魅走,空馀扬子水东流。jīng jí gù gōng chī mèi zǒu,kōng yú yáng zi shuǐ dōng liú。

端午感兴

文天祥

当年忠血堕谗波,千古荆人祭汨罗。dāng nián zhōng xuè duò chán bō,qiān gǔ jīng rén jì mì luó。
风雨天涯芳草梦,江山如此故都何。fēng yǔ tiān yá fāng cǎo mèng,jiāng shān rú cǐ gù dōu hé。

端午感兴

文天祥

流棹西来恨未销,鱼龙寂寞暗风潮。liú zhào xī lái hèn wèi xiāo,yú lóng jì mò àn fēng cháo。
楚人犹自贪儿戏,江上年年夺锦标。chǔ rén yóu zì tān ér xì,jiāng shàng nián nián duó jǐn biāo。

重阳

文天祥

飘零万里若为家,一夜西风吹鬓华。piāo líng wàn lǐ ruò wèi jiā,yī yè xī fēng chuī bìn huá。
只有新诗题甲子,更无故旧对黄花。zhǐ yǒu xīn shī tí jiǎ zi,gèng wú gù jiù duì huáng huā。

重阳

文天祥

江南秋色满梧桐,回首青山万事空。jiāng nán qiū sè mǎn wú tóng,huí shǒu qīng shān wàn shì kōng。
怕见镜中新白发,长将破帽裹西风。pà jiàn jìng zhōng xīn bái fā,zhǎng jiāng pò mào guǒ xī fēng。

重阳

文天祥

风卷车尘弄晓寒,天涯流落寸心丹。fēng juǎn chē chén nòng xiǎo hán,tiān yá liú luò cùn xīn dān。
去年醉与茱萸别,不把今年作健看。qù nián zuì yǔ zhū yú bié,bù bǎ jīn nián zuò jiàn kàn。

题古涧

文天祥

市腰石有千年涧,石眼泉无一日乾。shì yāo shí yǒu qiān nián jiàn,shí yǎn quán wú yī rì qián。
天下苍生应有望,不知龙向此中蟠。tiān xià cāng shēng yīng yǒu wàng,bù zhī lóng xiàng cǐ zhōng pán。

扬州城下赋

文天祥

黯云霜雾暗扶桑,半壁东南尽雪霜。àn yún shuāng wù àn fú sāng,bàn bì dōng nán jǐn xuě shuāng。
壮气不随天地变,笑骑飞鹤入维扬。zhuàng qì bù suí tiān dì biàn,xiào qí fēi hè rù wéi yáng。

太白楼其二

文天祥

扬子江心第一泉,南金来此铸文渊。yáng zi jiāng xīn dì yī quán,nán jīn lái cǐ zhù wén yuān。
男儿斩却楼兰首,闲品茶经拜羽仙。nán ér zhǎn què lóu lán shǒu,xián pǐn chá jīng bài yǔ xiān。

夜宿青原寺感怀

文天祥

松风一榻雨萧萧,万里封疆夜寂寥。sōng fēng yī tà yǔ xiāo xiāo,wàn lǐ fēng jiāng yè jì liáo。
独坐瑶琴悲世虑,君恩犹恐壮怀消。dú zuò yáo qín bēi shì lǜ,jūn ēn yóu kǒng zhuàng huái xiāo。