古诗词

赠林碧鉴相士

文天祥

咸阳宫中四尺镜,照人五脏何烱烱。xián yáng gōng zhōng sì chǐ jìng,zhào rén wǔ zàng hé jiǒng jiǒng。
桑田沧海千馀年,百鍊依然化为矿。sāng tián cāng hǎi qiān yú nián,bǎi liàn yī rán huà wèi kuàng。
君从何处得此物,铸就双瞳敌秋月。jūn cóng hé chù dé cǐ wù,zhù jiù shuāng tóng dí qiū yuè。
向来照心今照形,不事澜翻三寸舌。xiàng lái zhào xīn jīn zhào xíng,bù shì lán fān sān cùn shé。
远冲风雪肯我过,看来犹未深知我。yuǎn chōng fēng xuě kěn wǒ guò,kàn lái yóu wèi shēn zhī wǒ。
我方蓑笠立钓矶,万事浮云都勘破。wǒ fāng suō lì lì diào jī,wàn shì fú yún dōu kān pò。
噫嘻吁,只今神目鬼眼纷道途,暗中许负应卢胡。yī xī xū,zhǐ jīn shén mù guǐ yǎn fēn dào tú,àn zhōng xǔ fù yīng lú hú。
试问何如林家老碧鉴,不知天津桥上复有龙钟无。shì wèn hé rú lín jiā lǎo bì jiàn,bù zhī tiān jīn qiáo shàng fù yǒu lóng zhōng wú。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

脱京口绐北难

文天祥

百计经营夜负舟,仓皇谁趣渡瓜洲。bǎi jì jīng yíng yè fù zhōu,cāng huáng shuí qù dù guā zhōu。
若非绐虏成宵遁,哭死界河天地愁。ruò fēi dài lǔ chéng xiāo dùn,kū sǐ jiè hé tiān dì chóu。

脱京口定变难

文天祥

老兵中变意差池,仓卒呼来朽索危。lǎo bīng zhōng biàn yì chà chí,cāng zú hū lái xiǔ suǒ wēi。
若使阿婆真一吼,目生随后悔何追。ruò shǐ ā pó zhēn yī hǒu,mù shēng suí hòu huǐ hé zhuī。

脱京口出门难

文天祥

罗刹盈庭夜色寒,人家灯火半阑珊。luó shā yíng tíng yè sè hán,rén jiā dēng huǒ bàn lán shān。
梦回跳出铁门限,世上一重人鬼关。mèng huí tiào chū tiě mén xiàn,shì shàng yī zhòng rén guǐ guān。

脱京口出巷难

文天祥

不时徇铺路纵横,小队戎衣自出城。bù shí xùn pù lù zòng héng,xiǎo duì róng yī zì chū chéng。
天假汉儿灯一炬,旁人只道是官行。tiān jiǎ hàn ér dēng yī jù,páng rén zhǐ dào shì guān xíng。

脱京口出隘难

文天祥

袖携匕首学衔枚,横渡城关马欲猜。xiù xié bǐ shǒu xué xián méi,héng dù chéng guān mǎ yù cāi。
夜静天昏人影散,北军鼾睡正如雷。yè jìng tiān hūn rén yǐng sàn,běi jūn hān shuì zhèng rú léi。

脱京口候船难

文天祥

待船三五立江干,眼欲穿时夜渐阑。dài chuán sān wǔ lì jiāng gàn,yǎn yù chuān shí yè jiàn lán。
若使长年期不至,江流便作汨罗看。ruò shǐ zhǎng nián qī bù zhì,jiāng liú biàn zuò mì luó kàn。

脱京口上江难

文天祥

蒙冲两岸夹长川,鼠伏孤蓬棹向前。méng chōng liǎng àn jiā zhǎng chuān,shǔ fú gū péng zhào xiàng qián。
七里江边惊一喝,天教潮退阁巡船。qī lǐ jiāng biān jīng yī hē,tiān jiào cháo tuì gé xún chuán。

脱京口得风难

文天祥

空中哨响到孤蓬,尽道江河田相公。kōng zhōng shào xiǎng dào gū péng,jǐn dào jiāng hé tián xiāng gōng。
神物自来扶正直,中流半夜一帆风。shén wù zì lái fú zhèng zhí,zhōng liú bàn yè yī fān fēng。

脱京口望城难

文天祥

自来百里半九十,望见城头路愈长。zì lái bǎi lǐ bàn jiǔ shí,wàng jiàn chéng tóu lù yù zhǎng。
薄命只愁追者至,人人摇桨渡沧浪。báo mìng zhǐ chóu zhuī zhě zhì,rén rén yáo jiǎng dù cāng làng。

脱京口上岸难

文天祥

岸行五里入真州,城外荒荒鬼也愁。àn xíng wǔ lǐ rù zhēn zhōu,chéng wài huāng huāng guǐ yě chóu。
忽听路人嗟叹说,昨朝哨马到江头。hū tīng lù rén jiē tàn shuō,zuó cháo shào mǎ dào jiāng tóu。

脱京口入城难

文天祥

轻身漂泊入銮江,太守欣然为避堂。qīng shēn piāo pō rù luán jiāng,tài shǒu xīn rán wèi bì táng。
若使闭城呼不应,人间生死路茫茫。ruò shǐ bì chéng hū bù yīng,rén jiān shēng sǐ lù máng máng。

真州杂赋

文天祥

四十羲娥落虎狼,今朝骑马入真阳。sì shí xī é luò hǔ láng,jīn cháo qí mǎ rù zhēn yáng。
山川莫道非吾土,一见衣冠是故乡。shān chuān mò dào fēi wú tǔ,yī jiàn yī guān shì gù xiāng。

真州杂赋

文天祥

聚观夹道卷红楼,夺得南朝一状头。jù guān jiā dào juǎn hóng lóu,duó dé nán cháo yī zhuàng tóu。
将谓燕人骑屋看,而今马首向真州。jiāng wèi yàn rén qí wū kàn,ér jīn mǎ shǒu xiàng zhēn zhōu。

真州杂赋

文天祥

卖却私盐一舸回,天教壮士果安排。mài què sī yán yī gě huí,tiān jiào zhuàng shì guǒ ān pái。
子胥流向江南去,我独仓皇夜走淮。zi xū liú xiàng jiāng nán qù,wǒ dú cāng huáng yè zǒu huái。

真州杂赋

文天祥

便把长江作界河,负舟半夜溯烟波。biàn bǎ zhǎng jiāng zuò jiè hé,fù zhōu bàn yè sù yān bō。
明朝方觉田文去,追骑如云可柰何。míng cháo fāng jué tián wén qù,zhuī qí rú yún kě nài hé。