古诗词

思小村

文天祥

春云惨惨兮春水漫漫,思我故人兮行路难。chūn yún cǎn cǎn xī chūn shuǐ màn màn,sī wǒ gù rén xī xíng lù nán。
君辕以南兮我辕以北,去日以远兮忧不可以终极。jūn yuán yǐ nán xī wǒ yuán yǐ běi,qù rì yǐ yuǎn xī yōu bù kě yǐ zhōng jí。
蹇予马兮江皋,式燕兮以游遨。jiǎn yǔ mǎ xī jiāng gāo,shì yàn xī yǐ yóu áo。
念我平生兮思君郁陶。niàn wǒ píng shēng xī sī jūn yù táo。
在师中兮岂造次之可离,忠言不闻兮思君忸怩。zài shī zhōng xī qǐ zào cì zhī kě lí,zhōng yán bù wén xī sī jūn niǔ ní。
毫厘之差兮天壤易位,驷不及舌兮脐不可噬。háo lí zhī chà xī tiān rǎng yì wèi,sì bù jí shé xī qí bù kě shì。
思我故人兮怀我亲,怀我亲兮思故人。sī wǒ gù rén xī huái wǒ qīn,huái wǒ qīn xī sī gù rén。
怀哉怀哉,不可忍兮不如速死。huái zāi huái zāi,bù kě rěn xī bù rú sù sǐ。
慨百年之未半兮,胡中道而遄止。kǎi bǎi nián zhī wèi bàn xī,hú zhōng dào ér chuán zhǐ。
鲁连子兮义不帝秦,负玄德兮羽不名为人。lǔ lián zi xī yì bù dì qín,fù xuán dé xī yǔ bù míng wèi rén。
委骨草莽兮时乃天命,自古孰无死兮首丘为正。wěi gǔ cǎo mǎng xī shí nǎi tiān mìng,zì gǔ shú wú sǐ xī shǒu qiū wèi zhèng。
我行我行兮梦寐所思,故人望我兮胡不归,胡不归。wǒ xíng wǒ xíng xī mèng mèi suǒ sī,gù rén wàng wǒ xī hú bù guī,hú bù guī。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

使北

文天祥

公子方张奉使旗,行行且尼复何为。gōng zi fāng zhāng fèng shǐ qí,xíng xíng qiě ní fù hé wèi。
似闻倾尽黄金坞,辛苦平生只为谁。shì wén qīng jǐn huáng jīn wù,xīn kǔ píng shēng zhǐ wèi shuí。

使北

文天祥

廷争堂堂负直声,飘零沙漠若为情。tíng zhēng táng táng fù zhí shēng,piāo líng shā mò ruò wèi qíng。
程婴存赵真公志,赖有忠良壮此行。chéng yīng cún zhào zhēn gōng zhì,lài yǒu zhōng liáng zhuàng cǐ xíng。

使北

文天祥

初修降表我无名,不是随班拜舞人。chū xiū jiàng biǎo wǒ wú míng,bù shì suí bān bài wǔ rén。
谁遣附庸祈请使,要教索虏识忠臣。shuí qiǎn fù yōng qí qǐng shǐ,yào jiào suǒ lǔ shí zhōng chén。

使北

文天祥

客子漂摇万里程,北征情味似南征。kè zi piāo yáo wàn lǐ chéng,běi zhēng qíng wèi shì nán zhēng。
小臣事主宁无罪,只作幽州谪吏行。xiǎo chén shì zhǔ níng wú zuì,zhǐ zuò yōu zhōu zhé lì xíng。

使北

文天祥

使旃尽道有回期,独陷羁臣去牧羝。shǐ zhān jǐn dào yǒu huí qī,dú xiàn jī chén qù mù dī。
中尔含沙浑小事,白云飞处楚天低。zhōng ěr hán shā hún xiǎo shì,bái yún fēi chù chǔ tiān dī。

命里

文天祥

熊罴十万建行台,单骑谁教免胄来。xióng pí shí wàn jiàn xíng tái,dān qí shuí jiào miǎn zhòu lái。
一日捉将沙漠去,遭逢碧眼老回回。yī rì zhuō jiāng shā mò qù,zāo féng bì yǎn lǎo huí huí。

留远亭

文天祥

甘心卖国罪滔天,酒后猖狂诈作颠。gān xīn mài guó zuì tāo tiān,jiǔ hòu chāng kuáng zhà zuò diān。
把酒逢迎酋虏笑,从头骂坐数时贤。bǎ jiǔ féng yíng qiú lǔ xiào,cóng tóu mà zuò shù shí xián。

留远亭

文天祥

落得称呼浪子刘,樽前百媚佞旃裘。luò dé chēng hū làng zi liú,zūn qián bǎi mèi nìng zhān qiú。
当年鲍老不如此,留远亭前犬也羞。dāng nián bào lǎo bù rú cǐ,liú yuǎn tíng qián quǎn yě xiū。

哭尹玉

文天祥

团练濠州庙赣川,官其二子赐良田。tuán liàn háo zhōu miào gàn chuān,guān qí èr zi cì liáng tián。
西台捕逐多亡将,还有焚黄到墓前。xī tái bǔ zhú duō wáng jiāng,hái yǒu fén huáng dào mù qián。

渡瓜洲

文天祥

跨江半壁阅千帆,虎在深山龙在潭。kuà jiāng bàn bì yuè qiān fān,hǔ zài shēn shān lóng zài tán。
当日本为南制北,如今翻被北持南。dāng rì běn wèi nán zhì běi,rú jīn fān bèi běi chí nán。

渡瓜洲

文天祥

眼前风景异山河,无柰诸君笑语何。yǎn qián fēng jǐng yì shān hé,wú nài zhū jūn xiào yǔ hé。
坐上有人正愁绝,胡儿便道是偻儸。zuò shàng yǒu rén zhèng chóu jué,hú ér biàn dào shì lóu luó。

脱京口定计难

文天祥

南北人人苦泣岐,壮心万折誓东归。nán běi rén rén kǔ qì qí,zhuàng xīn wàn zhé shì dōng guī。
若非斫案判生死,夜半何人敢突围。ruò fēi zhuó àn pàn shēng sǐ,yè bàn hé rén gǎn tū wéi。

脱京口谋人难

文天祥

一片归心似乱云,逢人时漏话三分。yī piàn guī xīn shì luàn yún,féng rén shí lòu huà sān fēn。
当时若也私谋泄,春梦悠悠郭璞坟。dāng shí ruò yě sī móu xiè,chūn mèng yōu yōu guō pú fén。

脱京口踏路难

文天祥

烟火连甍铁瓮关,要寻间道走江干。yān huǒ lián méng tiě wèng guān,yào xún jiān dào zǒu jiāng gàn。
何人肯为将军地,北府老兵思汉官。hé rén kěn wèi jiāng jūn dì,běi fǔ lǎo bīng sī hàn guān。

脱京口得船难

文天祥

经营十日苦无舟,惨惨椎心泪血流。jīng yíng shí rì kǔ wú zhōu,cǎn cǎn chuí xīn lèi xuè liú。
渔父疑为神物遣,相逢扬子大江头。yú fù yí wèi shén wù qiǎn,xiāng féng yáng zi dà jiāng tóu。