古诗词

言志

文天祥

九垠化为魅,亿丑俘为虏。jiǔ yín huà wèi mèi,yì chǒu fú wèi lǔ。
既不能变姓名卒于吴,又不能髡钳奴于鲁。jì bù néng biàn xìng míng zú yú wú,yòu bù néng kūn qián nú yú lǔ。
远引不如四皓翁,高蹈不如仲连父。yuǎn yǐn bù rú sì hào wēng,gāo dǎo bù rú zhòng lián fù。
冥鸿堕矰缴,长鲸陷网罟。míng hóng duò zēng jiǎo,zhǎng jīng xiàn wǎng gǔ。
鴳燕上下争谁何,蝼蚁等闲相尔汝。yàn yàn shàng xià zhēng shuí hé,lóu yǐ děng xián xiāng ěr rǔ。
狼藉山河岁云杪,飘零海角春重暮。láng jí shān hé suì yún miǎo,piāo líng hǎi jiǎo chūn zhòng mù。
百年落落生涯尽,万里遥遥行役苦。bǎi nián luò luò shēng yá jǐn,wàn lǐ yáo yáo xíng yì kǔ。
我生不辰逢百罹,求仁得仁尚何语。wǒ shēng bù chén féng bǎi lí,qiú rén dé rén shàng hé yǔ。
一死鸿毛或泰山,之轻之重安所处。yī sǐ hóng máo huò tài shān,zhī qīng zhī zhòng ān suǒ chù。
妇女低头守巾帼,男儿嚼齿吞刀锯。fù nǚ dī tóu shǒu jīn guó,nán ér jué chǐ tūn dāo jù。
杀身慷慨犹易免,取义从容未轻许。shā shēn kāng kǎi yóu yì miǎn,qǔ yì cóng róng wèi qīng xǔ。
仁人志士所植立,横绝地维屹天柱。rén rén zhì shì suǒ zhí lì,héng jué dì wéi yì tiān zhù。
以身徇道不苟生,道在光明照千古。yǐ shēn xùn dào bù gǒu shēng,dào zài guāng míng zhào qiān gǔ。
素王不作春秋废,兽蹄鸟迹交中土。sù wáng bù zuò chūn qiū fèi,shòu tí niǎo jì jiāo zhōng tǔ。
闰位适在三七间,礼乐终当属真主。rùn wèi shì zài sān qī jiān,lǐ lè zhōng dāng shǔ zhēn zhǔ。
李陵卫律罪通天,遗臭至今使人吐。lǐ líng wèi lǜ zuì tōng tiān,yí chòu zhì jīn shǐ rén tǔ。
种瓜东门不可得,暴骨匈奴固其所。zhǒng guā dōng mén bù kě dé,bào gǔ xiōng nú gù qí suǒ。
平生读书为谁事,临难何忧复何惧。píng shēng dú shū wèi shuí shì,lín nán hé yōu fù hé jù。
已矣夫,易箦不必如曾参,结缨犹当效子路。yǐ yǐ fū,yì zé bù bì rú céng cān,jié yīng yóu dāng xiào zi lù。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

小清口

文天祥

乍见惊胡妇,相嗟遇楚兵。zhà jiàn jīng hú fù,xiāng jiē yù chǔ bīng。
北来鸿雁密,南去骆驼轻。běi lái hóng yàn mì,nán qù luò tuó qīng。
芳草中原路,斜阳故国情。fāng cǎo zhōng yuán lù,xié yáng gù guó qíng。
明朝五十里,错做武陵行。míng cháo wǔ shí lǐ,cuò zuò wǔ líng xíng。

桃源道中

文天祥

漠漠地千里,垂垂天四围。mò mò dì qiān lǐ,chuí chuí tiān sì wéi。
隔溪胡骑过,傍草野鸡飞。gé xī hú qí guò,bàng cǎo yě jī fēi。
风露吹青笠,尘沙薄素衣。fēng lù chuī qīng lì,chén shā báo sù yī。
吾家白云下,都伴北人归。wú jiā bái yún xià,dōu bàn běi rén guī。

桃源县

文天祥

清野百年久,中原千里赊。qīng yě bǎi nián jiǔ,zhōng yuán qiān lǐ shē。
火烟新聚落,山水旧生涯。huǒ yān xīn jù luò,shān shuǐ jiù shēng yá。
种麦十数亩,诛茅千百家。zhǒng mài shí shù mǔ,zhū máo qiān bǎi jiā。
我来行正倦,何处觅桃花。wǒ lái xíng zhèng juàn,hé chù mì táo huā。

崔镇驿

文天祥

万里中原役,北风天正凉。wàn lǐ zhōng yuán yì,běi fēng tiān zhèng liáng。
黄沙漫道路,苍耳满衣裳。huáng shā màn dào lù,cāng ěr mǎn yī shang。
野阔人声小,日斜驹影长。yě kuò rén shēng xiǎo,rì xié jū yǐng zhǎng。
解鞍身似梦,游子意茫茫。jiě ān shēn shì mèng,yóu zi yì máng máng。

发崔镇

文天祥

高雁空秋兴,寒螀破晓眠。gāo yàn kōng qiū xīng,hán jiāng pò xiǎo mián。
淡烟白似海,野水碧于天。dàn yān bái shì hǎi,yě shuǐ bì yú tiān。
兴废嗟何及,行藏信自然。xīng fèi jiē hé jí,xíng cáng xìn zì rán。
南人乍骑马,北客半乘船。nán rén zhà qí mǎ,běi kè bàn chéng chuán。

中原

文天祥

中原方万里,明日是重阳。zhōng yuán fāng wàn lǐ,míng rì shì zhòng yáng。
桑枣人家近,蓬蒿客路长。sāng zǎo rén jiā jìn,péng hāo kè lù zhǎng。
引弓虚射雁,失马为寻羊。yǐn gōng xū shè yàn,shī mǎ wèi xún yáng。
见说今年旱,青青麦又秧。jiàn shuō jīn nián hàn,qīng qīng mài yòu yāng。

文天祥

憔悴江南客,萧条古郓州。qiáo cuì jiāng nán kè,xiāo tiáo gǔ yùn zhōu。
雨声连五日,月色彻中流。yǔ shēng lián wǔ rì,yuè sè chè zhōng liú。
万里山河梦,千年宇宙愁。wàn lǐ shān hé mèng,qiān nián yǔ zhòu chóu。
欲鞭刘豫骨,烟草暗荒丘。yù biān liú yù gǔ,yān cǎo àn huāng qiū。

发东阿

文天祥

东原深处所,时或见人烟。dōng yuán shēn chù suǒ,shí huò jiàn rén yān。
秋雨桑麻地,春风桃李天。qiū yǔ sāng má dì,chūn fēng táo lǐ tiān。
贪程频问堠,快马缓加鞭。tān chéng pín wèn hòu,kuài mǎ huǎn jiā biān。
多少飞樯过,噫吁是北船。duō shǎo fēi qiáng guò,yī xū shì běi chuán。

过梁门

文天祥

一一金瓯在,双双镇璧全。yī yī jīn ōu zài,shuāng shuāng zhèn bì quán。
土花开旧国,风絮渡江船。tǔ huā kāi jiù guó,fēng xù dù jiāng chuán。
南北分新统,江淮号极边。nán běi fēn xīn tǒng,jiāng huái hào jí biān。
更和天堑失,回首惨啼鹃。gèng hé tiān qiàn shī,huí shǒu cǎn tí juān。

端午初度

文天祥

死所初何怨,生朝只自知。sǐ suǒ chū hé yuàn,shēng cháo zhǐ zì zhī。
颇怀常杕意,忍诵蓼莪诗。pǒ huái cháng dì yì,rěn sòng liǎo é shī。
浮世百年梦,高人千载期。fú shì bǎi nián mèng,gāo rén qiān zài qī。
楚囚一杯水,胜似九霞卮。chǔ qiú yī bēi shuǐ,shèng shì jiǔ xiá zhī。

端午初度

文天祥

向来松下鹤,今日傍谁门。xiàng lái sōng xià hè,jīn rì bàng shuí mén。
梦见瑶池沸,愁看玉垒昏。mèng jiàn yáo chí fèi,chóu kàn yù lěi hūn。
所思多死所,焉用独生存。suǒ sī duō sǐ suǒ,yān yòng dú shēng cún。
可惜菖蒲老,风烟满故园。kě xī chāng pú lǎo,fēng yān mǎn gù yuán。

先太师忌日

文天祥

万里先人忌,呼号痛不天。wàn lǐ xiān rén jì,hū hào tòng bù tiān。
遗孤馀二纪,旷祀忽三年。yí gū yú èr jì,kuàng sì hū sān nián。
永恨丘园隔,遥怜弟妹圆。yǒng hèn qiū yuán gé,yáo lián dì mèi yuán。
义方如昨日,地下想欣然。yì fāng rú zuó rì,dì xià xiǎng xīn rán。

有感

文天祥

已矣勿复道,安之如自然。yǐ yǐ wù fù dào,ān zhī rú zì rán。
闲陪黄奶坐,倦退白衣眠。xián péi huáng nǎi zuò,juàn tuì bái yī mián。
一死知何地,此生休问天。yī sǐ zhī hé dì,cǐ shēng xiū wèn tiān。
怪哉茨野客,宿果堕幽燕。guài zāi cí yě kè,sù guǒ duò yōu yàn。

还司即事

文天祥

幕燕方如寄,屠羊忽复旋。mù yàn fāng rú jì,tú yáng hū fù xuán。
霜枝空独立,雪窖已三迁。shuāng zhī kōng dú lì,xuě jiào yǐ sān qiān。
漂泊知何所,逍遥付自然。piāo pō zhī hé suǒ,xiāo yáo fù zì rán。
庭空谁共语,拄颊望青天。tíng kōng shuí gòng yǔ,zhǔ jiá wàng qīng tiān。

还司即事

文天祥

秋声满南国,一叶此飘蓬。qiū shēng mǎn nán guó,yī yè cǐ piāo péng。
墙外千门迥,庭皋四壁空。qiáng wài qiān mén jiǒng,tíng gāo sì bì kōng。
谁家驴吼月,隔巷犬嘷风。shuí jiā lǘ hǒu yuè,gé xiàng quǎn háo fēng。
灯暗人无寐,沉沉夜正中。dēng àn rén wú mèi,chén chén yè zhèng zhōng。