古诗词

言志

文天祥

九垠化为魅,亿丑俘为虏。jiǔ yín huà wèi mèi,yì chǒu fú wèi lǔ。
既不能变姓名卒于吴,又不能髡钳奴于鲁。jì bù néng biàn xìng míng zú yú wú,yòu bù néng kūn qián nú yú lǔ。
远引不如四皓翁,高蹈不如仲连父。yuǎn yǐn bù rú sì hào wēng,gāo dǎo bù rú zhòng lián fù。
冥鸿堕矰缴,长鲸陷网罟。míng hóng duò zēng jiǎo,zhǎng jīng xiàn wǎng gǔ。
鴳燕上下争谁何,蝼蚁等闲相尔汝。yàn yàn shàng xià zhēng shuí hé,lóu yǐ děng xián xiāng ěr rǔ。
狼藉山河岁云杪,飘零海角春重暮。láng jí shān hé suì yún miǎo,piāo líng hǎi jiǎo chūn zhòng mù。
百年落落生涯尽,万里遥遥行役苦。bǎi nián luò luò shēng yá jǐn,wàn lǐ yáo yáo xíng yì kǔ。
我生不辰逢百罹,求仁得仁尚何语。wǒ shēng bù chén féng bǎi lí,qiú rén dé rén shàng hé yǔ。
一死鸿毛或泰山,之轻之重安所处。yī sǐ hóng máo huò tài shān,zhī qīng zhī zhòng ān suǒ chù。
妇女低头守巾帼,男儿嚼齿吞刀锯。fù nǚ dī tóu shǒu jīn guó,nán ér jué chǐ tūn dāo jù。
杀身慷慨犹易免,取义从容未轻许。shā shēn kāng kǎi yóu yì miǎn,qǔ yì cóng róng wèi qīng xǔ。
仁人志士所植立,横绝地维屹天柱。rén rén zhì shì suǒ zhí lì,héng jué dì wéi yì tiān zhù。
以身徇道不苟生,道在光明照千古。yǐ shēn xùn dào bù gǒu shēng,dào zài guāng míng zhào qiān gǔ。
素王不作春秋废,兽蹄鸟迹交中土。sù wáng bù zuò chūn qiū fèi,shòu tí niǎo jì jiāo zhōng tǔ。
闰位适在三七间,礼乐终当属真主。rùn wèi shì zài sān qī jiān,lǐ lè zhōng dāng shǔ zhēn zhǔ。
李陵卫律罪通天,遗臭至今使人吐。lǐ líng wèi lǜ zuì tōng tiān,yí chòu zhì jīn shǐ rén tǔ。
种瓜东门不可得,暴骨匈奴固其所。zhǒng guā dōng mén bù kě dé,bào gǔ xiōng nú gù qí suǒ。
平生读书为谁事,临难何忧复何惧。píng shēng dú shū wèi shuí shì,lín nán hé yōu fù hé jù。
已矣夫,易箦不必如曾参,结缨犹当效子路。yǐ yǐ fū,yì zé bù bì rú céng cān,jié yīng yóu dāng xiào zi lù。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

北行第九十五

文天祥

游子无根株,世梗悲路涩。yóu zi wú gēn zhū,shì gěng bēi lù sè。
关山雪边看,愁思胡笳夕。guān shān xuě biān kàn,chóu sī hú jiā xī。

至燕城第九十六

文天祥

往在西京时,胡星坠燕地。wǎng zài xī jīng shí,hú xīng zhuì yàn dì。
登临意惘然,千秋一拭泪。dēng lín yì wǎng rán,qiān qiū yī shì lèi。

至燕城第九十七

文天祥

浩荡想幽冀,行行郡国遥。hào dàng xiǎng yōu jì,xíng xíng jùn guó yáo。
天寒落万里,回首向风飙。tiān hán luò wàn lǐ,huí shǒu xiàng fēng biāo。

至燕城第九十八

文天祥

百年不敢料,先后无丑好。bǎi nián bù gǎn liào,xiān hòu wú chǒu hǎo。
绝境与谁同,飘泊南庭老。jué jìng yǔ shuí tóng,piāo pō nán tíng lǎo。

入狱第九十九

文天祥

阴房鬼火青,白日亦寂寞。yīn fáng guǐ huǒ qīng,bái rì yì jì mò。
自非旷士怀,居人莽牢落。zì fēi kuàng shì huái,jū rén mǎng láo luò。

入狱第一百

文天祥

天黑闭春院,今如罝中兔。tiān hēi bì chūn yuàn,jīn rú jū zhōng tù。
人间夜寥阒,永日不可暮。rén jiān yè liáo qù,yǒng rì bù kě mù。

入狱第一百一

文天祥

行行见羁束,斯人独憔悴。xíng xíng jiàn jī shù,sī rén dú qiáo cuì。
欲觉闻晨钟,青灯死分翳。yù jué wén chén zhōng,qīng dēng sǐ fēn yì。

入狱第一百四

文天祥

徘徊虎穴上,吾道正羁束。pái huái hǔ xué shàng,wú dào zhèng jī shù。
落日将何如,清文动哀玉。luò rì jiāng hé rú,qīng wén dòng āi yù。

怀旧第一百五

文天祥

风尘淹白日,乾坤霾涨海。fēng chén yān bái rì,qián kūn mái zhǎng hǎi。
为我问故人,离别今谁在。wèi wǒ wèn gù rén,lí bié jīn shuí zài。

怀旧第一百六

文天祥

天寒昏无日,故乡不可思。tiān hán hūn wú rì,gù xiāng bù kě sī。
访旧半为鬼,惨惨中肠悲。fǎng jiù bàn wèi guǐ,cǎn cǎn zhōng cháng bēi。

怀旧第一百七

文天祥

故园花自发,无复故人来。gù yuán huā zì fā,wú fù gù rén lái。
乱离朋友尽,幽佩为谁哀。luàn lí péng yǒu jǐn,yōu pèi wèi shuí āi。

怀旧第一百八

文天祥

故人入我梦,相视涕阑干。gù rén rù wǒ mèng,xiāng shì tì lán gàn。
四海一涂炭,焉用身独完。sì hǎi yī tú tàn,yān yòng shēn dú wán。

怀旧第一百九

文天祥

中夜怀友朋,百年见存没。zhōng yè huái yǒu péng,bǎi nián jiàn cún méi。
风吹苍江树,寒月照白骨。fēng chuī cāng jiāng shù,hán yuè zhào bái gǔ。

金应第一百一十

文天祥

追随三十载,艰难愧深情。zhuī suí sān shí zài,jiān nán kuì shēn qíng。
何处埋尔骨,呼号傍孤城。hé chù mái ěr gǔ,hū hào bàng gū chéng。

张云第一百一十一

文天祥

痛愤寄所宣,四方服勇决。tòng fèn jì suǒ xuān,sì fāng fú yǒng jué。
壮士敛精魂,里巷犹呜咽。zhuàng shì liǎn jīng hún,lǐ xiàng yóu wū yàn。