古诗词

徐州道中

文天祥

彭城古官道,日中十马驰。péng chéng gǔ guān dào,rì zhōng shí mǎ chí。
咫尺不见人,扑面黄尘飞。zhǐ chǐ bù jiàn rén,pū miàn huáng chén fēi。
白头汉王缟素师,美人燕罢项羽啼。bái tóu hàn wáng gǎo sù shī,měi rén yàn bà xiàng yǔ tí。
一时混战四十万,天昏地黑睢水湄。yī shí hùn zhàn sì shí wàn,tiān hūn dì hēi suī shuǐ méi。
乃知大风扬沙失白昼,自是地利非天时。nǎi zhī dà fēng yáng shā shī bái zhòu,zì shì dì lì fēi tiān shí。
汉王仓皇问道西,一儿一女嘻其危。hàn wáng cāng huáng wèn dào xī,yī ér yī nǚ xī qí wēi。
太公吕后去不归,俎上宁有生还时。tài gōng lǚ hòu qù bù guī,zǔ shàng níng yǒu shēng hái shí。
未央称寿太上皇,巍然女娲帝中闱。wèi yāng chēng shòu tài shàng huáng,wēi rán nǚ wā dì zhōng wéi。
终然富贵自有命,造物颠倒真小儿。zhōng rán fù guì zì yǒu mìng,zào wù diān dào zhēn xiǎo ér。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

邹处置第一百二十七

文天祥

东郊暗长戟,死地脱斯须。dōng jiāo àn zhǎng jǐ,sǐ dì tuō sī xū。
庾公兴不浅,居然屈壮图。yǔ gōng xīng bù qiǎn,jū rán qū zhuàng tú。

邹处置第一百二十八

文天祥

方当节钺用,不返旧征魂。fāng dāng jié yuè yòng,bù fǎn jiù zhēng hún。
凄凉馀部曲,发声为尔吞。qī liáng yú bù qū,fā shēng wèi ěr tūn。

刘监簿第一百二十九

文天祥

艰难奋长戟,高义薄曾云。jiān nán fèn zhǎng jǐ,gāo yì báo céng yún。
死为殊方鬼,三夜频梦君。sǐ wèi shū fāng guǐ,sān yè pín mèng jūn。

刘监簿第一百三十

文天祥

秀气冲星斗,壮笔过飞泉。xiù qì chōng xīng dòu,zhuàng bǐ guò fēi quán。
旧游易磨灭,魂伤山寂然。jiù yóu yì mó miè,hún shāng shān jì rán。

萧资第一百三十一

文天祥

主当风云会,谢尔从者劳。zhǔ dāng fēng yún huì,xiè ěr cóng zhě láo。
感恩义不小,块独委蓬蒿。gǎn ēn yì bù xiǎo,kuài dú wěi péng hāo。

杜大卿浒第一百三十二

文天祥

昔没贼中时,中夜间道归。xī méi zéi zhōng shí,zhōng yè jiān dào guī。
辛苦救衰朽,微尔人尽非。xīn kǔ jiù shuāi xiǔ,wēi ěr rén jǐn fēi。

杜大卿浒第一百三十三

文天祥

高随海上查,子岂无扁舟。gāo suí hǎi shàng chá,zi qǐ wú biǎn zhōu。
白日照执袂,埋骨已经秋。bái rì zhào zhí mèi,mái gǔ yǐ jīng qiū。

林检院琦第一百三十五

文天祥

时危挹佳士,惨淡随回鹘。shí wēi yì jiā shì,cǎn dàn suí huí gǔ。
佯狂真可哀,死泪终映睫。yáng kuáng zhēn kě āi,sǐ lèi zhōng yìng jié。

邓礼部第一百三十七

文天祥

南宫吾故人,才名三十年。nán gōng wú gù rén,cái míng sān shí nián。
江城秋日落,此别意苍然。jiāng chéng qiū rì luò,cǐ bié yì cāng rán。

家枢密铉翁第一百三十八

文天祥

出处同世网,高谊迈等伦。chū chù tóng shì wǎng,gāo yì mài děng lún。
异方惊会面,慰此贞良臣。yì fāng jīng huì miàn,wèi cǐ zhēn liáng chén。

坟墓第一百三十九

文天祥

别离已五年,不及祖父茔。bié lí yǐ wǔ nián,bù jí zǔ fù yíng。
霜露晚凄凄,痛哭松声回。shuāng lù wǎn qī qī,tòng kū sōng shēng huí。

宗族第一百四十

文天祥

西江接锦城,山阴一茅宇。xī jiāng jiē jǐn chéng,shān yīn yī máo yǔ。
宗族忍相遗,乾坤此深阻。zōng zú rěn xiāng yí,qián kūn cǐ shēn zǔ。

母第一百四十一

文天祥

何时太夫人,上天回哀眷。hé shí tài fū rén,shàng tiān huí āi juàn。
墓久狐兔邻,呜呼泪如霰。mù jiǔ hú tù lín,wū hū lèi rú xiàn。

舅第一百四十二

文天祥

萱草秋已死,岁暮有严霜。xuān cǎo qiū yǐ sǐ,suì mù yǒu yán shuāng。
落日渭阳明,涕泪溅我裳。luò rì wèi yáng míng,tì lèi jiàn wǒ shang。

妻第一百四十三

文天祥

结发为妻子,仓皇避乱兵。jié fā wèi qī zi,cāng huáng bì luàn bīng。
生离与死别,回首泪纵横。shēng lí yǔ sǐ bié,huí shǒu lèi zòng héng。