古诗词

平原

文天祥

平原太守颜真卿,长安天子不知名。píng yuán tài shǒu yán zhēn qīng,zhǎng ān tiān zi bù zhī míng。
一朝渔阳动鼙鼓,大河以北无坚城。yī cháo yú yáng dòng pí gǔ,dà hé yǐ běi wú jiān chéng。
公家兄弟奋戈起,一十七郡连夏盟。gōng jiā xiōng dì fèn gē qǐ,yī shí qī jùn lián xià méng。
贼闻失色分兵还,不敢长驱入咸京。zéi wén shī sè fēn bīng hái,bù gǎn zhǎng qū rù xián jīng。
明皇父子将西狩,由是灵武起义兵。míng huáng fù zi jiāng xī shòu,yóu shì líng wǔ qǐ yì bīng。
唐家再造李郭力,若论牵制公威灵。táng jiā zài zào lǐ guō lì,ruò lùn qiān zhì gōng wēi líng。
哀哉常山惨钩舌,心归朝廷气不慑。āi zāi cháng shān cǎn gōu shé,xīn guī cháo tíng qì bù shè。
崎岖坎坷不得志,出入四朝老忠节。qí qū kǎn kě bù dé zhì,chū rù sì cháo lǎo zhōng jié。
当年幸脱安禄山,白首竟陷李希烈。dāng nián xìng tuō ān lù shān,bái shǒu jìng xiàn lǐ xī liè。
希烈安能遽杀公,宰相卢杞欺日月。xī liè ān néng jù shā gōng,zǎi xiāng lú qǐ qī rì yuè。
乱臣贼子归何处,茫茫烟草中原土。luàn chén zéi zi guī hé chù,máng máng yān cǎo zhōng yuán tǔ。
公死于今六百年,忠精赫赫雷行天。gōng sǐ yú jīn liù bǎi nián,zhōng jīng hè hè léi xíng tiān。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

邹处置第一百二十七

文天祥

东郊暗长戟,死地脱斯须。dōng jiāo àn zhǎng jǐ,sǐ dì tuō sī xū。
庾公兴不浅,居然屈壮图。yǔ gōng xīng bù qiǎn,jū rán qū zhuàng tú。

邹处置第一百二十八

文天祥

方当节钺用,不返旧征魂。fāng dāng jié yuè yòng,bù fǎn jiù zhēng hún。
凄凉馀部曲,发声为尔吞。qī liáng yú bù qū,fā shēng wèi ěr tūn。

刘监簿第一百二十九

文天祥

艰难奋长戟,高义薄曾云。jiān nán fèn zhǎng jǐ,gāo yì báo céng yún。
死为殊方鬼,三夜频梦君。sǐ wèi shū fāng guǐ,sān yè pín mèng jūn。

刘监簿第一百三十

文天祥

秀气冲星斗,壮笔过飞泉。xiù qì chōng xīng dòu,zhuàng bǐ guò fēi quán。
旧游易磨灭,魂伤山寂然。jiù yóu yì mó miè,hún shāng shān jì rán。

萧资第一百三十一

文天祥

主当风云会,谢尔从者劳。zhǔ dāng fēng yún huì,xiè ěr cóng zhě láo。
感恩义不小,块独委蓬蒿。gǎn ēn yì bù xiǎo,kuài dú wěi péng hāo。

杜大卿浒第一百三十二

文天祥

昔没贼中时,中夜间道归。xī méi zéi zhōng shí,zhōng yè jiān dào guī。
辛苦救衰朽,微尔人尽非。xīn kǔ jiù shuāi xiǔ,wēi ěr rén jǐn fēi。

杜大卿浒第一百三十三

文天祥

高随海上查,子岂无扁舟。gāo suí hǎi shàng chá,zi qǐ wú biǎn zhōu。
白日照执袂,埋骨已经秋。bái rì zhào zhí mèi,mái gǔ yǐ jīng qiū。

林检院琦第一百三十五

文天祥

时危挹佳士,惨淡随回鹘。shí wēi yì jiā shì,cǎn dàn suí huí gǔ。
佯狂真可哀,死泪终映睫。yáng kuáng zhēn kě āi,sǐ lèi zhōng yìng jié。

邓礼部第一百三十七

文天祥

南宫吾故人,才名三十年。nán gōng wú gù rén,cái míng sān shí nián。
江城秋日落,此别意苍然。jiāng chéng qiū rì luò,cǐ bié yì cāng rán。

家枢密铉翁第一百三十八

文天祥

出处同世网,高谊迈等伦。chū chù tóng shì wǎng,gāo yì mài děng lún。
异方惊会面,慰此贞良臣。yì fāng jīng huì miàn,wèi cǐ zhēn liáng chén。

坟墓第一百三十九

文天祥

别离已五年,不及祖父茔。bié lí yǐ wǔ nián,bù jí zǔ fù yíng。
霜露晚凄凄,痛哭松声回。shuāng lù wǎn qī qī,tòng kū sōng shēng huí。

宗族第一百四十

文天祥

西江接锦城,山阴一茅宇。xī jiāng jiē jǐn chéng,shān yīn yī máo yǔ。
宗族忍相遗,乾坤此深阻。zōng zú rěn xiāng yí,qián kūn cǐ shēn zǔ。

母第一百四十一

文天祥

何时太夫人,上天回哀眷。hé shí tài fū rén,shàng tiān huí āi juàn。
墓久狐兔邻,呜呼泪如霰。mù jiǔ hú tù lín,wū hū lèi rú xiàn。

舅第一百四十二

文天祥

萱草秋已死,岁暮有严霜。xuān cǎo qiū yǐ sǐ,suì mù yǒu yán shuāng。
落日渭阳明,涕泪溅我裳。luò rì wèi yáng míng,tì lèi jiàn wǒ shang。

妻第一百四十三

文天祥

结发为妻子,仓皇避乱兵。jié fā wèi qī zi,cāng huáng bì luàn bīng。
生离与死别,回首泪纵横。shēng lí yǔ sǐ bié,huí shǒu lèi zòng héng。