古诗词

保州道中

文天祥

昨日渡滹沱,今日望太行。zuó rì dù hū tuó,jīn rì wàng tài xíng。
白云何渺渺,天地何茫茫。bái yún hé miǎo miǎo,tiān dì hé máng máng。
落叶混西风,黄尘昏夕阳。luò yè hùn xī fēng,huáng chén hūn xī yáng。
牛车过不住,毡屋行相望。niú chē guò bù zhù,zhān wū xíng xiāng wàng。
小儿骑蹇驴,壮士驾乘黄。xiǎo ér qí jiǎn lǘ,zhuàng shì jià chéng huáng。
高低叶万顷,黑白草千行。gāo dī yè wàn qǐng,hēi bái cǎo qiān xíng。
村落有古风,人间无时妆。cūn luò yǒu gǔ fēng,rén jiān wú shí zhuāng。
宋辽旧分界,燕赵古战场。sòng liáo jiù fēn jiè,yàn zhào gǔ zhàn chǎng。
蚩尤乱涿野,共工谪幽邦。chī yóu luàn zhuō yě,gòng gōng zhé yōu bāng。
郭隗致乐毅,荆轲携舞阳。guō kuí zhì lè yì,jīng kē xié wǔ yáng。
臧卢互反覆,安史迭披猖。zāng lú hù fǎn fù,ān shǐ dié pī chāng。
山川一今古,人物几兴亡。shān chuān yī jīn gǔ,rén wù jǐ xīng wáng。
江南占毕生,往来习羊肠。jiāng nán zhàn bì shēng,wǎng lái xí yáng cháng。
天马戴青蝇,电秣驰康庄。tiān mǎ dài qīng yíng,diàn mò chí kāng zhuāng。
适从何有来,如此醉梦乡。shì cóng hé yǒu lái,rú cǐ zuì mèng xiāng。
感时意踟蹰,惜往泪淋浪。gǎn shí yì chí chú,xī wǎng lèi lín làng。
厉阶起玉环,左计由石郎。lì jiē qǐ yù huán,zuǒ jì yóu shí láng。
天地行日月,万代乘景光。tiān dì xíng rì yuè,wàn dài chéng jǐng guāng。
昼夜果可废,春秋诚荒唐。zhòu yè guǒ kě fèi,chūn qiū chéng huāng táng。
吾生直须臾,俯仰际八荒。wú shēng zhí xū yú,fǔ yǎng jì bā huāng。
来者不可见,远游赋彷徨。lái zhě bù kě jiàn,yuǎn yóu fù páng huáng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

偶赋

文天祥

苍苍已如此,梁父共谁吟。cāng cāng yǐ rú cǐ,liáng fù gòng shuí yín。
袖有忠臣传,床无壮士金。xiù yǒu zhōng chén chuán,chuáng wú zhuàng shì jīn。
收心归寂灭,随性过光阴。shōu xīn guī jì miè,suí xìng guò guāng yīn。
一笑西山晚,门前秋雨深。yī xiào xī shān wǎn,mén qián qiū yǔ shēn。

文天祥

秋光连夜色,万里客凄凄。qiū guāng lián yè sè,wàn lǐ kè qī qī。
落木空山杳,孤云故国迷。luò mù kōng shān yǎo,gū yún gù guó mí。
衾寒霜正下,灯晚月平西。qīn hán shuāng zhèng xià,dēng wǎn yuè píng xī。
梦过重成梦,千门鸡乱啼。mèng guò zhòng chéng mèng,qiān mén jī luàn tí。

雨雪

文天祥

秋色金台路,殷殷半马蹄。qiū sè jīn tái lù,yīn yīn bàn mǎ tí。
因风随作雪,有雨便成泥。yīn fēng suí zuò xuě,yǒu yǔ biàn chéng ní。
过眼惊新梦,伤心忆旧题。guò yǎn jīng xīn mèng,shāng xīn yì jiù tí。
江云愁万叠,遗恨鹧鸪啼。jiāng yún chóu wàn dié,yí hèn zhè gū tí。

世事

文天祥

世事孤鸿外,人生落日西。shì shì gū hóng wài,rén shēng luò rì xī。
棋淫诗兴薄,书倦梦魂迷。qí yín shī xīng báo,shū juàn mèng hún mí。
汩汩驰还坐,悠悠笑即啼。gǔ gǔ chí hái zuò,yōu yōu xiào jí tí。
一真吾自得,开眼总筌蹄。yī zhēn wú zì dé,kāi yǎn zǒng quán tí。

断雁

文天祥

断雁西江远,无家寄万金。duàn yàn xī jiāng yuǎn,wú jiā jì wàn jīn。
乾坤风月老,沙漠岁年深。qián kūn fēng yuè lǎo,shā mò suì nián shēn。
白日去如梦,青天知此心。bái rì qù rú mèng,qīng tiān zhī cǐ xīn。
素琴弦已绝,不绝是南音。sù qín xián yǐ jué,bù jué shì nán yīn。

小年

文天祥

燕朔逢穷腊,江南拜小年。yàn shuò féng qióng là,jiāng nán bài xiǎo nián。
岁时生处乐,身世死为缘。suì shí shēng chù lè,shēn shì sǐ wèi yuán。
鸦噪千山雪,鸿飞万里天。yā zào qiān shān xuě,hóng fēi wàn lǐ tiān。
出门意寥廓,四顾但茫然。chū mén yì liáo kuò,sì gù dàn máng rán。

除夜

文天祥

乾坤空落落,岁月去堂堂。qián kūn kōng luò luò,suì yuè qù táng táng。
末路惊风雨,穷边饱雪霜。mò lù jīng fēng yǔ,qióng biān bǎo xuě shuāng。
命随年欲尽,身与世俱忘。mìng suí nián yù jǐn,shēn yǔ shì jù wàng。
无复屠苏梦,挑灯夜未央。wú fù tú sū mèng,tiāo dēng yè wèi yāng。

有感

文天祥

心在六虚外,不知身网罗。xīn zài liù xū wài,bù zhī shēn wǎng luó。
病中长日过,梦里好时多。bìng zhōng zhǎng rì guò,mèng lǐ hǎo shí duō。
夜夜频能坐,时时亦自歌。yè yè pín néng zuò,shí shí yì zì gē。
平生此光景,回首笑呵呵。píng shēng cǐ guāng jǐng,huí shǒu xiào hē hē。

早起

文天祥

晓日半窗红,邻鸡振翼雄。xiǎo rì bàn chuāng hóng,lín jī zhèn yì xióng。
馀子贪慵睡,佳人理发蓬。yú zi tān yōng shuì,jiā rén lǐ fā péng。
未忘尘俗虑,那免是非攻。wèi wàng chén sú lǜ,nà miǎn shì fēi gōng。
前山浑不见,笼翠雾烟中。qián shān hún bù jiàn,lóng cuì wù yān zhōng。

生朝

文天祥

客中端二日,风雨送牢愁。kè zhōng duān èr rì,fēng yǔ sòng láo chóu。
昨岁犹潘母,今年更楚囚。zuó suì yóu pān mǔ,jīn nián gèng chǔ qiú。
田园荒吉水,妻子老幽州。tián yuán huāng jí shuǐ,qī zi lǎo yōu zhōu。
莫作长生祝,吾心在首丘。mò zuò zhǎng shēng zhù,wú xīn zài shǒu qiū。

石三峰为示十字云昔日乘龙贵今朝汗马劳为足六句

文天祥

云低昏海日,风急沸洪涛。yún dī hūn hǎi rì,fēng jí fèi hóng tāo。
昔日乘龙贵,今朝汗马劳。xī rì chéng lóng guì,jīn cháo hàn mǎ láo。
纨绮污尘土,珠玉委蓬蒿。wán qǐ wū chén tǔ,zhū yù wěi péng hāo。
若作凄然赋,吾将仆命骚。ruò zuò qī rán fù,wú jiāng pū mìng sāo。

寄惠州弟

文天祥

五十年兄弟,一朝生别离。wǔ shí nián xiōng dì,yī cháo shēng bié lí。
雁行长已矣,马足远何之。yàn xíng zhǎng yǐ yǐ,mǎ zú yuǎn hé zhī。
葬骨知无地,论心更有谁。zàng gǔ zhī wú dì,lùn xīn gèng yǒu shuí。
亲丧君自尽,犹子是吾儿。qīn sàng jūn zì jǐn,yóu zi shì wú ér。

感伤

文天祥

地维倾渤澥,天柱折昆仑。dì wéi qīng bó xiè,tiān zhù zhé kūn lún。
清夜为挥泪,白云空断魂。qīng yè wèi huī lèi,bái yún kōng duàn hún。
死生苏子节,贵贱翟公门。sǐ shēng sū zi jié,guì jiàn dí gōng mén。
高庙神灵在,乾坤付不言。gāo miào shén líng zài,qián kūn fù bù yán。

自叹

文天祥

海阔南风慢,天昏北斗斜。hǎi kuò nán fēng màn,tiān hūn běi dòu xié。
孤臣伤失国,游子叹无家。gū chén shāng shī guó,yóu zi tàn wú jiā。
官饭身如寄,征衣鬓欲华。guān fàn shēn rú jì,zhēng yī bìn yù huá。
越王台上望,家国在天涯。yuè wáng tái shàng wàng,jiā guó zài tiān yá。

虎头山

文天祥

蚤不逃秦帝,终然陷楚囚。zǎo bù táo qín dì,zhōng rán xiàn chǔ qiú。
故园春草梦,旧国夕阳愁。gù yuán chūn cǎo mèng,jiù guó xī yáng chóu。
妾妇生何益,男儿死未休。qiè fù shēng hé yì,nán ér sǐ wèi xiū。
虎头山下路,挥泪忆虔州。hǔ tóu shān xià lù,huī lèi yì qián zhōu。