古诗词

保州道中

文天祥

昨日渡滹沱,今日望太行。zuó rì dù hū tuó,jīn rì wàng tài xíng。
白云何渺渺,天地何茫茫。bái yún hé miǎo miǎo,tiān dì hé máng máng。
落叶混西风,黄尘昏夕阳。luò yè hùn xī fēng,huáng chén hūn xī yáng。
牛车过不住,毡屋行相望。niú chē guò bù zhù,zhān wū xíng xiāng wàng。
小儿骑蹇驴,壮士驾乘黄。xiǎo ér qí jiǎn lǘ,zhuàng shì jià chéng huáng。
高低叶万顷,黑白草千行。gāo dī yè wàn qǐng,hēi bái cǎo qiān xíng。
村落有古风,人间无时妆。cūn luò yǒu gǔ fēng,rén jiān wú shí zhuāng。
宋辽旧分界,燕赵古战场。sòng liáo jiù fēn jiè,yàn zhào gǔ zhàn chǎng。
蚩尤乱涿野,共工谪幽邦。chī yóu luàn zhuō yě,gòng gōng zhé yōu bāng。
郭隗致乐毅,荆轲携舞阳。guō kuí zhì lè yì,jīng kē xié wǔ yáng。
臧卢互反覆,安史迭披猖。zāng lú hù fǎn fù,ān shǐ dié pī chāng。
山川一今古,人物几兴亡。shān chuān yī jīn gǔ,rén wù jǐ xīng wáng。
江南占毕生,往来习羊肠。jiāng nán zhàn bì shēng,wǎng lái xí yáng cháng。
天马戴青蝇,电秣驰康庄。tiān mǎ dài qīng yíng,diàn mò chí kāng zhuāng。
适从何有来,如此醉梦乡。shì cóng hé yǒu lái,rú cǐ zuì mèng xiāng。
感时意踟蹰,惜往泪淋浪。gǎn shí yì chí chú,xī wǎng lèi lín làng。
厉阶起玉环,左计由石郎。lì jiē qǐ yù huán,zuǒ jì yóu shí láng。
天地行日月,万代乘景光。tiān dì xíng rì yuè,wàn dài chéng jǐng guāng。
昼夜果可废,春秋诚荒唐。zhòu yè guǒ kě fèi,chūn qiū chéng huāng táng。
吾生直须臾,俯仰际八荒。wú shēng zhí xū yú,fǔ yǎng jì bā huāng。
来者不可见,远游赋彷徨。lái zhě bù kě jiàn,yuǎn yóu fù páng huáng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

南剑州督第六十四

文天祥

剑外春天远,江阁邻石面。jiàn wài chūn tiān yuǎn,jiāng gé lín shí miàn。
幕府盛才贤,意气今谁见。mù fǔ shèng cái xián,yì qì jīn shuí jiàn。

汀州第六十五

文天祥

雷霆走精锐,斧钺下青冥。léi tíng zǒu jīng ruì,fǔ yuè xià qīng míng。
江城今夜客,惨淡飞云汀。jiāng chéng jīn yè kè,cǎn dàn fēi yún tīng。

梅州第六十六

文天祥

楼角凌风迥,孤城隐雾深。lóu jiǎo líng fēng jiǒng,gū chéng yǐn wù shēn。
万事随转烛,秋光近青岑。wàn shì suí zhuǎn zhú,qiū guāng jìn qīng cén。

赣州第六十七

文天祥

崆峒杀气黑,洒血暗郊坰。kōng dòng shā qì hēi,sǎ xuè àn jiāo jiōng。
哀笳晓幽咽,石壁断空青。āi jiā xiǎo yōu yàn,shí bì duàn kōng qīng。

江西第六十八

文天祥

东望西江水,高义在云台。dōng wàng xī jiāng shuǐ,gāo yì zài yún tái。
到今用钺地,霜鸿有馀哀。dào jīn yòng yuè dì,shuāng hóng yǒu yú āi。

江西第六十九

文天祥

旄头初俶扰,义士皆痛愤。máo tóu chū chù rǎo,yì shì jiē tòng fèn。
乾坤空峥嵘,向者留遗恨。qián kūn kōng zhēng róng,xiàng zhě liú yí hèn。

复入广第七十

文天祥

东浮沧海漘,南为祝融客。dōng fú cāng hǎi chún,nán wèi zhù róng kè。
漂转混泥沙,迫此短景急。piāo zhuǎn hùn ní shā,pò cǐ duǎn jǐng jí。

驻惠境第七十一

文天祥

朱凤日威垂,罗浮展衰步。zhū fèng rì wēi chuí,luó fú zhǎn shuāi bù。
北风吹蒹葭,送此齿发暮。běi fēng chuī jiān jiā,sòng cǐ chǐ fā mù。

驻潮阳第七十二

文天祥

寒城朝烟淡,江沫拥春沙。hán chéng cháo yān dàn,jiāng mò yōng chūn shā。
群盗乱豺虎,回首白日斜。qún dào luàn chái hǔ,huí shǒu bái rì xié。

文天祥

送兵五千人,散足尽西靡。sòng bīng wǔ qiān rén,sàn zú jǐn xī mí。
留滞一老翁,盖棺事则已。liú zhì yī lǎo wēng,gài guān shì zé yǐ。

行府之败第七十四

文天祥

翠盖蒙尘飞,仗钺奋忠烈。cuì gài méng chén fēi,zhàng yuè fèn zhōng liè。
千秋沧海南,事与云水白。qiān qiū cāng hǎi nán,shì yǔ yún shuǐ bái。

南海第七十五

文天祥

开帆驾洪涛,血战乾坤赤。kāi fān jià hóng tāo,xuè zhàn qián kūn chì。
风雨闻号呼,流涕洒丹极。fēng yǔ wén hào hū,liú tì sǎ dān jí。

南海第七十六

文天祥

南海春天外,只应学水仙。nán hǎi chūn tiān wài,zhǐ yīng xué shuǐ xiān。
自伤迟暮眼,为我一潸然。zì shāng chí mù yǎn,wèi wǒ yī shān rán。

至广州第七十七

文天祥

南方瘴疠地,白马东北来。nán fāng zhàng lì dì,bái mǎ dōng běi lái。
长城扫遗堞,泪落强徘徊。zhǎng chéng sǎo yí dié,lèi luò qiáng pái huái。

至南安军第七十八

文天祥

短日行梅岭,天门郁嵯峨。duǎn rì xíng méi lǐng,tiān mén yù cuó é。
江西万里船,归期无柰何。jiāng xī wàn lǐ chuán,guī qī wú nài hé。