古诗词

保州道中

文天祥

昨日渡滹沱,今日望太行。zuó rì dù hū tuó,jīn rì wàng tài xíng。
白云何渺渺,天地何茫茫。bái yún hé miǎo miǎo,tiān dì hé máng máng。
落叶混西风,黄尘昏夕阳。luò yè hùn xī fēng,huáng chén hūn xī yáng。
牛车过不住,毡屋行相望。niú chē guò bù zhù,zhān wū xíng xiāng wàng。
小儿骑蹇驴,壮士驾乘黄。xiǎo ér qí jiǎn lǘ,zhuàng shì jià chéng huáng。
高低叶万顷,黑白草千行。gāo dī yè wàn qǐng,hēi bái cǎo qiān xíng。
村落有古风,人间无时妆。cūn luò yǒu gǔ fēng,rén jiān wú shí zhuāng。
宋辽旧分界,燕赵古战场。sòng liáo jiù fēn jiè,yàn zhào gǔ zhàn chǎng。
蚩尤乱涿野,共工谪幽邦。chī yóu luàn zhuō yě,gòng gōng zhé yōu bāng。
郭隗致乐毅,荆轲携舞阳。guō kuí zhì lè yì,jīng kē xié wǔ yáng。
臧卢互反覆,安史迭披猖。zāng lú hù fǎn fù,ān shǐ dié pī chāng。
山川一今古,人物几兴亡。shān chuān yī jīn gǔ,rén wù jǐ xīng wáng。
江南占毕生,往来习羊肠。jiāng nán zhàn bì shēng,wǎng lái xí yáng cháng。
天马戴青蝇,电秣驰康庄。tiān mǎ dài qīng yíng,diàn mò chí kāng zhuāng。
适从何有来,如此醉梦乡。shì cóng hé yǒu lái,rú cǐ zuì mèng xiāng。
感时意踟蹰,惜往泪淋浪。gǎn shí yì chí chú,xī wǎng lèi lín làng。
厉阶起玉环,左计由石郎。lì jiē qǐ yù huán,zuǒ jì yóu shí láng。
天地行日月,万代乘景光。tiān dì xíng rì yuè,wàn dài chéng jǐng guāng。
昼夜果可废,春秋诚荒唐。zhòu yè guǒ kě fèi,chūn qiū chéng huāng táng。
吾生直须臾,俯仰际八荒。wú shēng zhí xū yú,fǔ yǎng jì bā huāng。
来者不可见,远游赋彷徨。lái zhě bù kě jiàn,yuǎn yóu fù páng huáng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

即事

文天祥

痛哭辞京阙,微行访海门。tòng kū cí jīng quē,wēi xíng fǎng hǎi mén。
久无鸡可听,新有虱堪扪。jiǔ wú jī kě tīng,xīn yǒu shī kān mén。
白发应多长,苍头少有存。bái fā yīng duō zhǎng,cāng tóu shǎo yǒu cún。
但令身未死,随力报乾坤。dàn lìng shēn wèi sǐ,suí lì bào qián kūn。

纪闲

文天祥

九十春光好,周流人鬼关。jiǔ shí chūn guāng hǎo,zhōu liú rén guǐ guān。
人情轻似土,世路险于山。rén qíng qīng shì tǔ,shì lù xiǎn yú shān。
俯仰经行处,死生谈笑间。fǔ yǎng jīng xíng chù,sǐ shēng tán xiào jiān。
近时最难得,旬日海陵闲。jìn shí zuì nán dé,xún rì hǎi líng xián。

即事

文天祥

船只时闲锁,城孤日闭关。chuán zhǐ shí xián suǒ,chéng gū rì bì guān。
惊心常有马,极目柰无山。jīng xīn cháng yǒu mǎ,jí mù nài wú shān。
出路相传险,行囊愈觉悭。chū lù xiāng chuán xiǎn,xíng náng yù jué qiān。
归心风絮乱,无柰一身闲。guī xīn fēng xù luàn,wú nài yī shēn xián。

哭金路分应

文天祥

我为吾君役,而从乃主行。wǒ wèi wú jūn yì,ér cóng nǎi zhǔ xíng。
险夷宁异趣,休戚与同情。xiǎn yí níng yì qù,xiū qī yǔ tóng qíng。
遇贼能无死,寻医剧不生。yù zéi néng wú sǐ,xún yī jù bù shēng。
通州一丘土,相望泪如倾。tōng zhōu yī qiū tǔ,xiāng wàng lèi rú qīng。

哭金路分应

文天祥

明朝吾渡海,汝魄在它乡。míng cháo wú dù hǎi,rǔ pò zài tā xiāng。
六七年华短,三千客路长。liù qī nián huá duǎn,sān qiān kè lù zhǎng。
招魂情黯黯,归骨事茫茫。zhāo hún qíng àn àn,guī gǔ shì máng máng。
有子应年长,平生不汝忘。yǒu zi yīng nián zhǎng,píng shēng bù rǔ wàng。

石港

文天祥

王阳真畏道,季路渐知津。wáng yáng zhēn wèi dào,jì lù jiàn zhī jīn。
山鸟唤醒客,海风吹黑人。shān niǎo huàn xǐng kè,hǎi fēng chuī hēi rén。
乾坤万里梦,烟雨一年春。qián kūn wàn lǐ mèng,yān yǔ yī nián chūn。
起看扶桑晓,红黄六六鳞。qǐ kàn fú sāng xiǎo,hóng huáng liù liù lín。

卖鱼湾

文天祥

风起千湾浪,潮生万顷沙。fēng qǐ qiān wān làng,cháo shēng wàn qǐng shā。
春红堆蟹子,晚白结盐花。chūn hóng duī xiè zi,wǎn bái jié yán huā。
故国何时讯,扁舟到处家。gù guó hé shí xùn,biǎn zhōu dào chù jiā。
狼山青两点,极目是天涯。láng shān qīng liǎng diǎn,jí mù shì tiān yá。

入浙东

文天祥

厄运一百日,危机九十遭。è yùn yī bǎi rì,wēi jī jiǔ shí zāo。
孤踪落虎口,薄命付鸿毛。gū zōng luò hǔ kǒu,báo mìng fù hóng máo。
漠漠长淮路,茫茫巨海涛。mò mò zhǎng huái lù,máng máng jù hǎi tāo。
惊魂犹未定,消息问金鳌。jīng hún yóu wèi dìng,xiāo xī wèn jīn áo。

乱礁洋

文天祥

海山仙子国,邂逅寄孤蓬。hǎi shān xiān zi guó,xiè hòu jì gū péng。
万象画图里,千崖玉界中。wàn xiàng huà tú lǐ,qiān yá yù jiè zhōng。
风摇春浪软,礁激暮潮雄。fēng yáo chūn làng ruǎn,jiāo jī mù cháo xióng。
云气东南密,龙腾上碧空。yún qì dōng nán mì,lóng téng shàng bì kōng。

绿漪堂

文天祥

义方堂上看,窗户翠玲珑。yì fāng táng shàng kàn,chuāng hù cuì líng lóng。
砚里云坛月,席间淇水风。yàn lǐ yún tán yuè,xí jiān qí shuǐ fēng。
清声随地到,直节与天通。qīng shēng suí dì dào,zhí jié yǔ tiān tōng。
庭玉森如笋,干霄雨露功。tíng yù sēn rú sǔn,gàn xiāo yǔ lù gōng。

长溪道中和张自山韵

文天祥

潮风连地吼,江雨带天流。cháo fēng lián dì hǒu,jiāng yǔ dài tiān liú。
宫殿扃春仗,衣冠锁月游。gōng diàn jiōng chūn zhàng,yī guān suǒ yuè yóu。
伤心今北府,遗恨古东洲。shāng xīn jīn běi fǔ,yí hèn gǔ dōng zhōu。
王气如川至,龙兴海上州。wáng qì rú chuān zhì,lóng xīng hǎi shàng zhōu。

长溪道中和张自山韵

文天祥

夜静吴歌咽,春深蜀血流。yè jìng wú gē yàn,chūn shēn shǔ xuè liú。
向来苏武节,今日子长游。xiàng lái sū wǔ jié,jīn rì zi zhǎng yóu。
海角云为岸,江心石作洲。hǎi jiǎo yún wèi àn,jiāng xīn shí zuò zhōu。
丈夫竟何事,底用泣神州。zhàng fū jìng hé shì,dǐ yòng qì shén zhōu。

和自山

文天祥

春晚伤为客,月明思见君。chūn wǎn shāng wèi kè,yuè míng sī jiàn jūn。
我方慕苏武,谁复从田文。wǒ fāng mù sū wǔ,shuí fù cóng tián wén。
龙背夹红日,雁声连白云。lóng bèi jiā hóng rì,yàn shēng lián bái yún。
琵琶汉宫曲,马上不堪闻。pí pá hàn gōng qū,mǎ shàng bù kān wén。

二月晦

文天祥

塞上明妃马,江头渔父船。sāi shàng míng fēi mǎ,jiāng tóu yú fù chuán。
新雠谁共雪,旧梦不堪圆。xīn chóu shuí gòng xuě,jiù mèng bù kān yuán。
遗恨常千古,浮生又一年。yí hèn cháng qiān gǔ,fú shēng yòu yī nián。
何时暮春者,还我浴沂天。hé shí mù chūn zhě,hái wǒ yù yí tiān。

即事

文天祥

去年伤北使,今日叹南驰。qù nián shāng běi shǐ,jīn rì tàn nán chí。
云湿山如动,天低雨欲垂。yún shī shān rú dòng,tiān dī yǔ yù chuí。
征夫行未已,游子去何之。zhēng fū xíng wèi yǐ,yóu zi qù hé zhī。
正好王师出,崆峒麦熟时。zhèng hǎo wáng shī chū,kōng dòng mài shú shí。