古诗词

白沟河

文天祥

昔时张叔夜,统兵赴勤王。xī shí zhāng shū yè,tǒng bīng fù qín wáng。
东都一不守,羸马迁龙荒。dōng dōu yī bù shǒu,léi mǎ qiān lóng huāng。
适过白沟河,裂眦须欲张。shì guò bái gōu hé,liè zì xū yù zhāng。
绝粒不遄死,仰天扼其吭。jué lì bù chuán sǐ,yǎng tiān è qí kēng。
群臣总奄奄,一土垂天光。qún chén zǒng yǎn yǎn,yī tǔ chuí tiān guāng。
读史识其地,抚卷为凄凉。dú shǐ shí qí dì,fǔ juǎn wèi qī liáng。
我生何不辰,异世忽相望。wǒ shēng hé bù chén,yì shì hū xiāng wàng。
皇图遘阳九,天堑满飞堭。huáng tú gòu yáng jiǔ,tiān qiàn mǎn fēi huáng。
引兵诣阙下,捧土障澜狂。yǐn bīng yì quē xià,pěng tǔ zhàng lán kuáng。
出使义不屈,持节还中郎。chū shǐ yì bù qū,chí jié hái zhōng láng。
六飞独南海,金钺将煌煌。liù fēi dú nán hǎi,jīn yuè jiāng huáng huáng。
武侯空威心,出狩惊四方。wǔ hóu kōng wēi xīn,chū shòu jīng sì fāng。
吾属竟为虏,世事吁彼苍。wú shǔ jìng wèi lǔ,shì shì xū bǐ cāng。
思公有奇节,一死何慨慷。sī gōng yǒu qí jié,yī sǐ hé kǎi kāng。
江淮我分地,我欲投沧浪。jiāng huái wǒ fēn dì,wǒ yù tóu cāng làng。
沧浪却不受,中原行路长。cāng làng què bù shòu,zhōng yuán xíng lù zhǎng。
初登项籍宫,次览刘季邦。chū dēng xiàng jí gōng,cì lǎn liú jì bāng。
涉足河与济,回首嵩与恒。shè zú hé yǔ jì,huí shǒu sōng yǔ héng。
下车抚梁门,上马指楼桑。xià chē fǔ liáng mén,shàng mǎ zhǐ lóu sāng。
戴星渡一水,惨淡天微茫。dài xīng dù yī shuǐ,cǎn dàn tiān wēi máng。
行人为我言,宋辽此分疆。xíng rén wèi wǒ yán,sòng liáo cǐ fēn jiāng。
悬知公死处,为公出涕滂。xuán zhī gōng sǐ chù,wèi gōng chū tì pāng。
恨不持束刍,徘徊官道傍。hèn bù chí shù chú,pái huái guān dào bàng。
我死还在燕,烈烈同肝肠。wǒ sǐ hái zài yàn,liè liè tóng gān cháng。
今我为公哀,后来谁我伤。jīn wǒ wèi gōng āi,hòu lái shuí wǒ shāng。
天地垂日月,斯人未云亡。tiān dì chuí rì yuè,sī rén wèi yún wáng。
文武道不坠,我辈终堂堂。wén wǔ dào bù zhuì,wǒ bèi zhōng táng táng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

赠秋月叶相士

文天祥

急流勇退神仙,跛蹩龙钟将相。jí liú yǒng tuì shén xiān,bǒ bié lóng zhōng jiāng xiāng。
借问华山山中,何似天津桥上。jiè wèn huá shān shān zhōng,hé shì tiān jīn qiáo shàng。

山中六言三首

文天祥

两两渔舟摇下,双双紫燕飞回。liǎng liǎng yú zhōu yáo xià,shuāng shuāng zǐ yàn fēi huí。
流水白云芳草,清风明月苍苔。liú shuǐ bái yún fāng cǎo,qīng fēng míng yuè cāng tái。

山中六言三首

文天祥

鹤外竹声簌簌,座边松影疏疏。hè wài zhú shēng sù sù,zuò biān sōng yǐng shū shū。
夜静不收棋局,日高犹卧纱厨。yè jìng bù shōu qí jú,rì gāo yóu wò shā chú。

山中六言三首

文天祥

风暖江鸿海燕,雨晴檐鹊林鸠。fēng nuǎn jiāng hóng hǎi yàn,yǔ qíng yán què lín jiū。
一段青山颜色,不随江水俱流。yī duàn qīng shān yán sè,bù suí jiāng shuǐ jù liú。

古乐府

文天祥

珊瑚香点胭脂雪,芙蓉帐压春云热。shān hú xiāng diǎn yān zhī xuě,fú róng zhàng yā chūn yún rè。
明朝早弄灯前月,潋滟九霞碧藕折。míng cháo zǎo nòng dēng qián yuè,liàn yàn jiǔ xiá bì ǒu zhé。
璇杓高耸婺女明,金波漾晓辉郎星。xuán biāo gāo sǒng wù nǚ míng,jīn bō yàng xiǎo huī láng xīng。
赤琼曲里长眉青,头上更有瑶池君。chì qióng qū lǐ zhǎng méi qīng,tóu shàng gèng yǒu yáo chí jūn。
六九五十四东风,西蟠桃花花未红。liù jiǔ wǔ shí sì dōng fēng,xī pán táo huā huā wèi hóng。
鸣鸾鼓玉声玲珑,绿毛蒙茸莲水龟。míng luán gǔ yù shēng líng lóng,lǜ máo méng rōng lián shuǐ guī。
媥斓五色人间稀,春多瑞叶不敢飞。piān lán wǔ sè rén jiān xī,chūn duō ruì yè bù gǎn fēi。
冰壶光满鱼龙转,笑中低舞玉钗燕。bīng hú guāng mǎn yú lóng zhuǎn,xiào zhōng dī wǔ yù chāi yàn。
明年今日长秋殿,安舆入侍金桃宴。míng nián jīn rì zhǎng qiū diàn,ān yú rù shì jīn táo yàn。

夜坐

文天祥

淡烟枫叶路,细雨蓼花时。dàn yān fēng yè lù,xì yǔ liǎo huā shí。
宿雁半江画,寒蛩四壁诗。sù yàn bàn jiāng huà,hán qióng sì bì shī。
少年成老大,吾道付逶迤。shǎo nián chéng lǎo dà,wú dào fù wēi yí。
终有剑心在,闻鸡坐欲驰。zhōng yǒu jiàn xīn zài,wén jī zuò yù chí。

咏羊

文天祥

长髯主簿有佳名,羵首柔毛似雪明。zhǎng rán zhǔ bù yǒu jiā míng,fén shǒu róu máo shì xuě míng。
牵引驾车如卫玠,叱教起石羡初平。qiān yǐn jià chē rú wèi jiè,chì jiào qǐ shí xiàn chū píng。
出都不失成君义,跪乳能知报母情。chū dōu bù shī chéng jūn yì,guì rǔ néng zhī bào mǔ qíng。
千载匈奴多牧养,坚持苦节汉苏卿。qiān zài xiōng nú duō mù yǎng,jiān chí kǔ jié hàn sū qīng。