古诗词

五月十七夜大雨歌

文天祥

去年五月望,流水满一房。qù nián wǔ yuè wàng,liú shuǐ mǎn yī fáng。
今年后三夕,大雨复没床。jīn nián hòu sān xī,dà yǔ fù méi chuáng。
我辞江海来,中原路茫茫。wǒ cí jiāng hǎi lái,zhōng yuán lù máng máng。
舟楫不复见,车马驰康庄。zhōu jí bù fù jiàn,chē mǎ chí kāng zhuāng。
矧居圜土中,得水犹得浆。shěn jū huán tǔ zhōng,dé shuǐ yóu dé jiāng。
忽如巨石浸,仓卒殊彷徨。hū rú jù shí jìn,cāng zú shū páng huáng。
明星尚未启,大风方发狂。míng xīng shàng wèi qǐ,dà fēng fāng fā kuáng。
叫呼人不应,宛转水中央。jiào hū rén bù yīng,wǎn zhuǎn shuǐ zhōng yāng。
壁下有水穴,群鼠走踉蹡。bì xià yǒu shuǐ xué,qún shǔ zǒu liáng qiāng。
或如鱼泼剌,垫溺无所藏。huò rú yú pō lá,diàn nì wú suǒ cáng。
周身莫如物,患至不得防。zhōu shēn mò rú wù,huàn zhì bù dé fáng。
业为世间人,何处逃祸殃。yè wèi shì jiān rén,hé chù táo huò yāng。
朝来辟沟道,宛如决陂塘。cháo lái pì gōu dào,wǎn rú jué bēi táng。
尽室泥泞涂,化为糜烂场。jǐn shì ní nìng tú,huà wèi mí làn chǎng。
炎蒸迫其上,臭腐薰其傍。yán zhēng pò qí shàng,chòu fǔ xūn qí bàng。
恶气所侵薄,疫疠何可当。è qì suǒ qīn báo,yì lì hé kě dāng。
楚囚欲何之,寝食此一方。chǔ qiú yù hé zhī,qǐn shí cǐ yī fāng。
羁栖无复望,坐待仆且僵。jī qī wú fù wàng,zuò dài pū qiě jiāng。
乾坤莽空阔,何为此凉凉。qián kūn mǎng kōng kuò,hé wèi cǐ liáng liáng。
达人识义命,此事关纲常。dá rén shí yì mìng,cǐ shì guān gāng cháng。
万物方焦枯,皇皇祷穹苍。wàn wù fāng jiāo kū,huáng huáng dǎo qióng cāng。
上帝实好生,夜半下龙章。shàng dì shí hǎo shēng,yè bàn xià lóng zhāng。
但愿天下人,家家足稻粱。dàn yuàn tiān xià rén,jiā jiā zú dào liáng。
我命浑小事,我死庸何伤。wǒ mìng hún xiǎo shì,wǒ sǐ yōng hé shāng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

南安军

文天祥

梅花南北路,风雨湿征衣。méi huā nán běi lù,fēng yǔ shī zhēng yī。
出岭谁同出,归乡如此归!chū lǐng shuí tóng chū,guī xiāng rú cǐ guī!
山河千古在,城郭一时非。shān hé qiān gǔ zài,chéng guō yī shí fēi。
饿死真吾志,梦中行采薇。è sǐ zhēn wú zhì,mèng zhōng xíng cǎi wēi。

别里中诸友

文天祥

青山重回首,风雨暗啼猿。qīng shān zhòng huí shǒu,fēng yǔ àn tí yuán。
杨柳溪头钓,梅花石上尊。yáng liǔ xī tóu diào,méi huā shí shàng zūn。
故人无复见,烈士尚谁言。gù rén wú fù jiàn,liè shì shàng shuí yán。
长有归来梦,衣冠满故园。zhǎng yǒu guī lái mèng,yī guān mǎn gù yuán。

临江军

文天祥

江岸今多啮,城居昔屡焚。jiāng àn jīn duō niè,chéng jū xī lǚ fén。
市人半伧父,竖子亦将军。shì rén bàn cāng fù,shù zi yì jiāng jūn。
蛟哭金洲雨,猿啼玉观云。jiāo kū jīn zhōu yǔ,yuán tí yù guān yún。
周郎坟土上,回首泪成痕。zhōu láng fén tǔ shàng,huí shǒu lèi chéng hén。

湖口

文天祥

江湖一都会,宇宙几兴亡。jiāng hú yī dōu huì,yǔ zhòu jǐ xīng wáng。
走马芦林外,买鱼茅舍傍。zǒu mǎ lú lín wài,mǎi yú máo shě bàng。
南人撑快桨,北客坐危樯。nán rén chēng kuài jiǎng,běi kè zuò wēi qiáng。
江水交岷水,东流日夜长。jiāng shuǐ jiāo mín shuǐ,dōng liú rì yè zhǎng。

池州

文天祥

五老湖光远,九华山色昏。wǔ lǎo hú guāng yuǎn,jiǔ huá shān sè hūn。
南冠前进士,北部故将军。nán guān qián jìn shì,běi bù gù jiāng jūn。
芳草江头路,斜阳郭外村。fāng cǎo jiāng tóu lù,xié yáng guō wài cūn。
匆匆十年梦,故国黯销魂。cōng cōng shí nián mèng,gù guó àn xiāo hún。

鲁港

文天祥

方夸金坞筑,岂料玉床摇。fāng kuā jīn wù zhù,qǐ liào yù chuáng yáo。
国体真三代,江流旧六朝。guó tǐ zhēn sān dài,jiāng liú jiù liù cháo。
鞭投能几日,瓦解不崇朝。biān tóu néng jǐ rì,wǎ jiě bù chóng cháo。
千古燕山恨,西风卷怒潮。qiān gǔ yàn shān hèn,xī fēng juǎn nù cháo。

建康

文天祥

金陵古会府,南渡旧陪京。jīn líng gǔ huì fǔ,nán dù jiù péi jīng。
山势犹盘礴,江流已变更。shān shì yóu pán bó,jiāng liú yǐ biàn gèng。
健儿徙幽土,新鬼哭台城。jiàn ér xǐ yōu tǔ,xīn guǐ kū tái chéng。
一片清溪月,偏于客有情。yī piàn qīng xī yuè,piān yú kè yǒu qíng。

怀中甫

文天祥

久要何落落,末路重依依。jiǔ yào hé luò luò,mò lù zhòng yī yī。
风雨连兵幕,泥涂满客衣。fēng yǔ lián bīng mù,ní tú mǎn kè yī。
人间龙虎变,天外燕鸿违。rén jiān lóng hǔ biàn,tiān wài yàn hóng wéi。
死矣烦公传,北方人是非。sǐ yǐ fán gōng chuán,běi fāng rén shì fēi。

发建康

文天祥

赏心亭下路,拍手唱吾歌。shǎng xīn tíng xià lù,pāi shǒu chàng wú gē。
楼外梁时塔,城中秦氏河。lóu wài liáng shí tǎ,chéng zhōng qín shì hé。
江山如梦耳,天地柰愁何。jiāng shān rú mèng ěr,tiān dì nài chóu hé。
回首清溪曲,长江一雁过。huí shǒu qīng xī qū,zhǎng jiāng yī yàn guò。

江行有感

文天祥

蒲萄肥汗马,荆棘冷铜驼。pú táo féi hàn mǎ,jīng jí lěng tóng tuó。
巫峡朝云湿,洞庭秋水波。wū xiá cháo yún shī,dòng tíng qiū shuǐ bō。
穷愁空突兀,暗泪自滂沱。qióng chóu kōng tū wù,àn lèi zì pāng tuó。
莫恨吾生误,江东才俊多。mò hèn wú shēng wù,jiāng dōng cái jùn duō。

真州驿

文天祥

山川如识我,故旧更无人。shān chuān rú shí wǒ,gù jiù gèng wú rén。
俯仰干戈迹,往来车马尘。fǔ yǎng gàn gē jì,wǎng lái chē mǎ chén。
英雄遗算晚,天地暗愁新。yīng xióng yí suàn wǎn,tiān dì àn chóu xīn。
北首燕山路,凄凉夜向晨。běi shǒu yàn shān lù,qī liáng yè xiàng chén。

维扬驿

文天祥

三年别淮水,一夕宿扬州。sān nián bié huái shuǐ,yī xī sù yáng zhōu。
南极山川古,北风江海秋。nán jí shān chuān gǔ,běi fēng jiāng hǎi qiū。
昭君愁出塞,王粲怕登楼。zhāo jūn chóu chū sāi,wáng càn pà dēng lóu。
千载英雄泪,如今况楚囚。qiān zài yīng xióng lèi,rú jīn kuàng chǔ qiú。

过邵伯镇

文天祥

今朝车马地,昔日战争场。jīn cháo chē mǎ dì,xī rì zhàn zhēng chǎng。
我有扬州鹤,谁存邵伯棠。wǒ yǒu yáng zhōu hè,shuí cún shào bó táng。
一湾流水小,数亩故城荒。yī wān liú shuǐ xiǎo,shù mǔ gù chéng huāng。
回首江南路,青山断夕阳。huí shǒu jiāng nán lù,qīng shān duàn xī yáng。

高邮怀旧

文天祥

借问曾游处,高沙第几山。jiè wèn céng yóu chù,gāo shā dì jǐ shān。
潜行鹰攫道,直上虎当关。qián xíng yīng jué dào,zhí shàng hǔ dāng guān。
一命虚空里,三年瞬息间。yī mìng xū kōng lǐ,sān nián shùn xī jiān。
自怜今死晚,何复望生还。zì lián jīn sǐ wǎn,hé fù wàng shēng hái。

宝应道中

文天祥

天阔抟南雁,淮途长北驱。tiān kuò tuán nán yàn,huái tú zhǎng běi qū。
甘棠成传舍,细柳作康衢。gān táng chéng chuán shě,xì liǔ zuò kāng qú。
田海随时变,山河往日殊。tián hǎi suí shí biàn,shān hé wǎng rì shū。
征袍共衮绣,夜壁一灯孤。zhēng páo gòng gǔn xiù,yè bì yī dēng gū。