古诗词

咏怀

文天祥

阴阳相烹然,天地一釜鬵。yīn yáng xiāng pēng rán,tiān dì yī fǔ qín。
人生居其间,便同肉在砧。rén shēng jū qí jiān,biàn tóng ròu zài zhēn。
热犹以火燎,湿犹以汤浔。rè yóu yǐ huǒ liáo,shī yóu yǐ tāng xún。
一岁一煅炼,老形忽骎骎。yī suì yī duàn liàn,lǎo xíng hū qīn qīn。
吾生四十六,弱质本不任。wú shēng sì shí liù,ruò zhì běn bù rèn。
矧当五六年,患难长侵寻。shěn dāng wǔ liù nián,huàn nán zhǎng qīn xún。
子卿羝羊节,少陵杜鹃心。zi qīng dī yáng jié,shǎo líng dù juān xīn。
酷罚毒我肤,深忧烦我襟。kù fá dú wǒ fū,shēn yōu fán wǒ jīn。
嗟嗟夏涉秋,天道何其淫。jiē jiē xià shè qiū,tiān dào hé qí yín。
或时日杲杲,或时雨淋淋。huò shí rì gǎo gǎo,huò shí yǔ lín lín。
方如坐蒸甑,又似立烘煁。fāng rú zuò zhēng zèng,yòu shì lì hōng chén。
水火交相禅,益热与益深。shuǐ huǒ jiāo xiāng chán,yì rè yǔ yì shēn。
宛转儿戏中,日夜空呻吟。wǎn zhuǎn ér xì zhōng,rì yè kōng shēn yín。
何如真鼎镬,殊我一寸金。hé rú zhēn dǐng huò,shū wǒ yī cùn jīn。
脱此寒暑壳,谁能复岖嵚。tuō cǐ hán shǔ ké,shuí néng fù qū qīn。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

怀扬通州

文天祥

仲连义不帝西秦,拔宅逃来住海滨。zhòng lián yì bù dì xī qín,bá zhái táo lái zhù hǎi bīn。
我亦东寻烟雾去,扶桑影里看金轮。wǒ yì dōng xún yān wù qù,fú sāng yǐng lǐ kàn jīn lún。

海船

文天祥

海上多时断去舟,公来容易渡南州。hǎi shàng duō shí duàn qù zhōu,gōng lái róng yì dù nán zhōu。
子胥江上逢渔父,莫是神明遣汝否。zi xū jiāng shàng féng yú fù,mò shì shén míng qiǎn rǔ fǒu。

发通州

文天祥

孤舟渐渐脱长淮,星斗当空月照怀。gū zhōu jiàn jiàn tuō zhǎng huái,xīng dòu dāng kōng yuè zhào huái。
今夜分明栖海角,未应便道是天涯。jīn yè fēn míng qī hǎi jiǎo,wèi yīng biàn dào shì tiān yá。

发通州

文天祥

白骨丛中过一春,东将入海避风尘。bái gǔ cóng zhōng guò yī chūn,dōng jiāng rù hǎi bì fēng chén。
姓名变尽形容改,犹有天涯相识人。xìng míng biàn jǐn xíng róng gǎi,yóu yǒu tiān yá xiāng shí rén。

发通州

文天祥

淮水淮山阻且长,孤臣性命寄何乡。huái shuǐ huái shān zǔ qiě zhǎng,gū chén xìng mìng jì hé xiāng。
只从海上寻归路,便是当年不死方。zhǐ cóng hǎi shàng xún guī lù,biàn shì dāng nián bù sǐ fāng。

即事

文天祥

飘蓬一叶落天涯,潮溅青纱日未斜。piāo péng yī yè luò tiān yá,cháo jiàn qīng shā rì wèi xié。
好事官人无勾当,呼童上岸买青虾。hǎo shì guān rén wú gōu dāng,hū tóng shàng àn mǎi qīng xiā。

北海口

文天祥

沧海人间别一天,只容渔父钓苍烟。cāng hǎi rén jiān bié yī tiān,zhǐ róng yú fù diào cāng yān。
而今蜃起楼台处,亦有北来蕃汉船。ér jīn shèn qǐ lóu tái chù,yì yǒu běi lái fān hàn chuán。

出海

文天祥

一团荡漾水晶盘,四畔青天作护阑。yī tuán dàng yàng shuǐ jīng pán,sì pàn qīng tiān zuò hù lán。
著我扁舟了无碍,分明便作混沦看。zhù wǒ biǎn zhōu le wú ài,fēn míng biàn zuò hùn lún kàn。

出海

文天祥

水天一色玉空明,便似乘槎上太清。shuǐ tiān yī sè yù kōng míng,biàn shì chéng chá shàng tài qīng。
我爱东坡南海句,兹游奇绝冠平生。wǒ ài dōng pō nán hǎi jù,zī yóu qí jué guān píng shēng。

扬子江

文天祥

几日随风北海游,回从扬子大江头。jǐ rì suí fēng běi hǎi yóu,huí cóng yáng zi dà jiāng tóu。
臣心一片磁针石,不指南方不肯休。chén xīn yī piàn cí zhēn shí,bù zhǐ nán fāng bù kěn xiū。

使风

文天祥

渺渺茫茫远愈微,乘风日夜趁东归。miǎo miǎo máng máng yuǎn yù wēi,chéng fēng rì yè chèn dōng guī。
半醒半困模糊处,一似醉中骑马飞。bàn xǐng bàn kùn mó hú chù,yī shì zuì zhōng qí mǎ fēi。

苏州洋

文天祥

一叶漂摇扬子江,白云尽处是苏洋。yī yè piāo yáo yáng zi jiāng,bái yún jǐn chù shì sū yáng。
便如伍子当年苦,只少行头宝剑装。biàn rú wǔ zi dāng nián kǔ,zhǐ shǎo xíng tóu bǎo jiàn zhuāng。

过扬子江心

文天祥

渺渺乘风出海门,一行淡水带潮浑。miǎo miǎo chéng fēng chū hǎi mén,yī xíng dàn shuǐ dài cháo hún。
长江尽处还如此,何日岷山看发源。zhǎng jiāng jǐn chù hái rú cǐ,hé rì mín shān kàn fā yuán。

夜潮

文天祥

雨恶风狞夜色浓,潮头如屋打孤蓬。yǔ è fēng níng yè sè nóng,cháo tóu rú wū dǎ gū péng。
漂零行路丹心苦,梦里一声何处鸿。piāo líng xíng lù dān xīn kǔ,mèng lǐ yī shēng hé chù hóng。

林附祖

文天祥

画影图形正捕风,书生薄命入罝中。huà yǐng tú xíng zhèng bǔ fēng,shū shēng báo mìng rù jū zhōng。
胡儿一似冬烘眼,错认颜标作鲁公。hú ér yī shì dōng hōng yǎn,cuò rèn yán biāo zuò lǔ gōng。