古诗词

生日

文天祥

忆昔闲居日,端二逢始生。yì xī xián jū rì,duān èr féng shǐ shēng。
升堂拜亲寿,抠衣接宾荣。shēng táng bài qīn shòu,kōu yī jiē bīn róng。
载酒出郊去,江花相送迎。zài jiǔ chū jiāo qù,jiāng huā xiāng sòng yíng。
诗歌和盈轴,铿戛金石声。shī gē hé yíng zhóu,kēng jiá jīn shí shēng。
于时果何时,朝野方休明。yú shí guǒ hé shí,cháo yě fāng xiū míng。
人生足自乐,帝力无能名。rén shēng zú zì lè,dì lì wú néng míng。
譬如江海鱼,与水俱忘情。pì rú jiāng hǎi yú,yǔ shuǐ jù wàng qíng。
讵知君父恩,天地同生成。jù zhī jūn fù ēn,tiān dì tóng shēng chéng。
旄头忽堕地,氛雾迷三精。máo tóu hū duò dì,fēn wù mí sān jīng。
黄屋朔风卷,园林杀气平。huáng wū shuò fēng juǎn,yuán lín shā qì píng。
四海靡所骋,三年老于行。sì hǎi mí suǒ chěng,sān nián lǎo yú xíng。
宾僚半荡覆,妻子同飘零。bīn liáo bàn dàng fù,qī zi tóng piāo líng。
无几哭慈母,有顷遭溃兵。wú jǐ kū cí mǔ,yǒu qǐng zāo kuì bīng。
束兵献穹帐,囚首送空囹。shù bīng xiàn qióng zhàng,qiú shǒu sòng kōng líng。
痛甚衣冠烈,甘于鼎镬烹。tòng shén yī guān liè,gān yú dǐng huò pēng。
死生久已定,宠辱安足惊。sǐ shēng jiǔ yǐ dìng,chǒng rǔ ān zú jīng。
不图坐罗网,四见槐云青。bù tú zuò luó wǎng,sì jiàn huái yún qīng。
朱颜日复少,玄发益以星。zhū yán rì fù shǎo,xuán fā yì yǐ xīng。
往事真蕉鹿,浮名一草萤。wǎng shì zhēn jiāo lù,fú míng yī cǎo yíng。
牢愁写玄语,初度感骚经。láo chóu xiě xuán yǔ,chū dù gǎn sāo jīng。
朝登蓬莱门,暮涉芙蓉城。cháo dēng péng lái mén,mù shè fú róng chéng。
忽复临故国,摇摇我心旌。hū fù lín gù guó,yáo yáo wǒ xīn jīng。
想见家下人,念我涕为倾。xiǎng jiàn jiā xià rén,niàn wǒ tì wèi qīng。
交朋说畴昔,惆怅鸡豚盟。jiāo péng shuō chóu xī,chóu chàng jī tún méng。
空花从何来,为吾舞娉婷。kōng huā cóng hé lái,wèi wú wǔ pīng tíng。
莫道无人歌,时鸟不可听。mò dào wú rén gē,shí niǎo bù kě tīng。
达人贵知命,俗士空劳形。dá rén guì zhī mìng,sú shì kōng láo xíng。
吾生复安适,拄颊观苍冥。wú shēng fù ān shì,zhǔ jiá guān cāng míng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

赠金称

文天祥

我有一丛篱下花,黄金满眼无人拾。wǒ yǒu yī cóng lí xià huā,huáng jīn mǎn yǎn wú rén shí。
夜看璇玑度玉衡,猿啼雨外青山湿。yè kàn xuán jī dù yù héng,yuán tí yǔ wài qīng shān shī。

赠刘可轩写真

文天祥

燕颔鸢肩都易写,从前只道点睛难。yàn hàn yuān jiān dōu yì xiě,cóng qián zhǐ dào diǎn jīng nán。
近来阿堵君休问,灯下时将颊影看。jìn lái ā dǔ jūn xiū wèn,dēng xià shí jiāng jiá yǐng kàn。

慧和尚三绝

文天祥

画我郎潜先帝时,而今白发渐参差。huà wǒ láng qián xiān dì shí,ér jīn bái fā jiàn cān chà。
若交传入都人眼,疑汝前身妙善师。ruò jiāo chuán rù dōu rén yǎn,yí rǔ qián shēn miào shàn shī。

慧和尚三绝

文天祥

风雪衡山涕满膺,懒残不管自家身。fēng xuě héng shān tì mǎn yīng,lǎn cán bù guǎn zì jiā shēn。
殷勤拨火分煨芋,却有工夫到别人。yīn qín bō huǒ fēn wēi yù,què yǒu gōng fū dào bié rén。

慧和尚三绝

文天祥

花光老矣墨婆娑,无赖梅花一白何。huā guāng lǎo yǐ mò pó suō,wú lài méi huā yī bái hé。
为问西来宗旨道,世间色相是空么。wèi wèn xī lái zōng zhǐ dào,shì jiān sè xiāng shì kōng me。

象弈各有等级四绝品四人高下

文天祥

螳臂初来攫晚蝉,那知黄雀沫馋涎。táng bì chū lái jué wǎn chán,nà zhī huáng què mò chán xián。
王孙挟弹无人处,一夜雕盘荐玳筵。wáng sūn xié dàn wú rén chù,yī yè diāo pán jiàn dài yán。

象弈各有等级四绝品四人高下

文天祥

射虎将军发欲枯,茫茫沙草正迷途。shè hǔ jiāng jūn fā yù kū,máng máng shā cǎo zhèng mí tú。
小儿谩取封侯去,还是平阳公主奴。xiǎo ér mán qǔ fēng hóu qù,hái shì píng yáng gōng zhǔ nú。

象弈各有等级四绝品四人高下

文天祥

坐踞河南百战雄,少年飞槊健如龙。zuò jù hé nán bǎi zhàn xióng,shǎo nián fēi shuò jiàn rú lóng。
世间只畏两人在,上有高公下慕容。shì jiān zhǐ wèi liǎng rén zài,shàng yǒu gāo gōng xià mù róng。

象弈各有等级四绝品四人高下

文天祥

击柱论功不忍看,筑坛刑马誓河山。jī zhù lùn gōng bù rěn kàn,zhù tán xíng mǎ shì hé shān。
当年绛灌知何似,只在春秋鲁卫间。dāng nián jiàng guàn zhī hé shì,zhǐ zài chūn qiū lǔ wèi jiān。

题彭小林诗稿

文天祥

晚识宗文忆浣花,删馀今见雅名家。wǎn shí zōng wén yì huàn huā,shān yú jīn jiàn yǎ míng jiā。
牙签料理西风读,共笑钟山说老鸦。yá qiān liào lǐ xī fēng dú,gòng xiào zhōng shān shuō lǎo yā。

送赵王宾三首

文天祥

风流不比贺家狂,潇洒黄冠意更长。fēng liú bù bǐ hè jiā kuáng,xiāo sǎ huáng guān yì gèng zhǎng。
自有武夷溪九曲,鉴湖何必问君王。zì yǒu wǔ yí xī jiǔ qū,jiàn hú hé bì wèn jūn wáng。

送赵王宾三首

文天祥

萧然被褐不求知,归倚溪船理钓丝。xiāo rán bèi hè bù qiú zhī,guī yǐ xī chuán lǐ diào sī。
却笑荆山空自售,未应有智不如葵。què xiào jīng shān kōng zì shòu,wèi yīng yǒu zhì bù rú kuí。

送赵王宾三首

文天祥

懒从原上访桃花,又不青门去种瓜。lǎn cóng yuán shàng fǎng táo huā,yòu bù qīng mén qù zhǒng guā。
传得神仙蝉蜕法,君如觅我问烟霞。chuán dé shén xiān chán tuì fǎ,jūn rú mì wǒ wèn yān xiá。

又送前人琴棋书画四首

文天祥

不知甲子定何年,题满柴桑日醉眠。bù zhī jiǎ zi dìng hé nián,tí mǎn chái sāng rì zuì mián。
意不在言君解否,壁间琴本是无弦。yì bù zài yán jūn jiě fǒu,bì jiān qín běn shì wú xián。

又送前人琴棋书画四首

文天祥

我爱商山茹紫芝,逍遥胜似橘中时。wǒ ài shāng shān rú zǐ zhī,xiāo yáo shèng shì jú zhōng shí。
纷纷玄白方龙战,世事从他一局棋。fēn fēn xuán bái fāng lóng zhàn,shì shì cóng tā yī jú qí。