古诗词

生日

文天祥

忆昔闲居日,端二逢始生。yì xī xián jū rì,duān èr féng shǐ shēng。
升堂拜亲寿,抠衣接宾荣。shēng táng bài qīn shòu,kōu yī jiē bīn róng。
载酒出郊去,江花相送迎。zài jiǔ chū jiāo qù,jiāng huā xiāng sòng yíng。
诗歌和盈轴,铿戛金石声。shī gē hé yíng zhóu,kēng jiá jīn shí shēng。
于时果何时,朝野方休明。yú shí guǒ hé shí,cháo yě fāng xiū míng。
人生足自乐,帝力无能名。rén shēng zú zì lè,dì lì wú néng míng。
譬如江海鱼,与水俱忘情。pì rú jiāng hǎi yú,yǔ shuǐ jù wàng qíng。
讵知君父恩,天地同生成。jù zhī jūn fù ēn,tiān dì tóng shēng chéng。
旄头忽堕地,氛雾迷三精。máo tóu hū duò dì,fēn wù mí sān jīng。
黄屋朔风卷,园林杀气平。huáng wū shuò fēng juǎn,yuán lín shā qì píng。
四海靡所骋,三年老于行。sì hǎi mí suǒ chěng,sān nián lǎo yú xíng。
宾僚半荡覆,妻子同飘零。bīn liáo bàn dàng fù,qī zi tóng piāo líng。
无几哭慈母,有顷遭溃兵。wú jǐ kū cí mǔ,yǒu qǐng zāo kuì bīng。
束兵献穹帐,囚首送空囹。shù bīng xiàn qióng zhàng,qiú shǒu sòng kōng líng。
痛甚衣冠烈,甘于鼎镬烹。tòng shén yī guān liè,gān yú dǐng huò pēng。
死生久已定,宠辱安足惊。sǐ shēng jiǔ yǐ dìng,chǒng rǔ ān zú jīng。
不图坐罗网,四见槐云青。bù tú zuò luó wǎng,sì jiàn huái yún qīng。
朱颜日复少,玄发益以星。zhū yán rì fù shǎo,xuán fā yì yǐ xīng。
往事真蕉鹿,浮名一草萤。wǎng shì zhēn jiāo lù,fú míng yī cǎo yíng。
牢愁写玄语,初度感骚经。láo chóu xiě xuán yǔ,chū dù gǎn sāo jīng。
朝登蓬莱门,暮涉芙蓉城。cháo dēng péng lái mén,mù shè fú róng chéng。
忽复临故国,摇摇我心旌。hū fù lín gù guó,yáo yáo wǒ xīn jīng。
想见家下人,念我涕为倾。xiǎng jiàn jiā xià rén,niàn wǒ tì wèi qīng。
交朋说畴昔,惆怅鸡豚盟。jiāo péng shuō chóu xī,chóu chàng jī tún méng。
空花从何来,为吾舞娉婷。kōng huā cóng hé lái,wèi wú wǔ pīng tíng。
莫道无人歌,时鸟不可听。mò dào wú rén gē,shí niǎo bù kě tīng。
达人贵知命,俗士空劳形。dá rén guì zhī mìng,sú shì kōng láo xíng。
吾生复安适,拄颊观苍冥。wú shēng fù ān shì,zhǔ jiá guān cāng míng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

脱京口绐北难

文天祥

百计经营夜负舟,仓皇谁趣渡瓜洲。bǎi jì jīng yíng yè fù zhōu,cāng huáng shuí qù dù guā zhōu。
若非绐虏成宵遁,哭死界河天地愁。ruò fēi dài lǔ chéng xiāo dùn,kū sǐ jiè hé tiān dì chóu。

脱京口定变难

文天祥

老兵中变意差池,仓卒呼来朽索危。lǎo bīng zhōng biàn yì chà chí,cāng zú hū lái xiǔ suǒ wēi。
若使阿婆真一吼,目生随后悔何追。ruò shǐ ā pó zhēn yī hǒu,mù shēng suí hòu huǐ hé zhuī。

脱京口出门难

文天祥

罗刹盈庭夜色寒,人家灯火半阑珊。luó shā yíng tíng yè sè hán,rén jiā dēng huǒ bàn lán shān。
梦回跳出铁门限,世上一重人鬼关。mèng huí tiào chū tiě mén xiàn,shì shàng yī zhòng rén guǐ guān。

脱京口出巷难

文天祥

不时徇铺路纵横,小队戎衣自出城。bù shí xùn pù lù zòng héng,xiǎo duì róng yī zì chū chéng。
天假汉儿灯一炬,旁人只道是官行。tiān jiǎ hàn ér dēng yī jù,páng rén zhǐ dào shì guān xíng。

脱京口出隘难

文天祥

袖携匕首学衔枚,横渡城关马欲猜。xiù xié bǐ shǒu xué xián méi,héng dù chéng guān mǎ yù cāi。
夜静天昏人影散,北军鼾睡正如雷。yè jìng tiān hūn rén yǐng sàn,běi jūn hān shuì zhèng rú léi。

脱京口候船难

文天祥

待船三五立江干,眼欲穿时夜渐阑。dài chuán sān wǔ lì jiāng gàn,yǎn yù chuān shí yè jiàn lán。
若使长年期不至,江流便作汨罗看。ruò shǐ zhǎng nián qī bù zhì,jiāng liú biàn zuò mì luó kàn。

脱京口上江难

文天祥

蒙冲两岸夹长川,鼠伏孤蓬棹向前。méng chōng liǎng àn jiā zhǎng chuān,shǔ fú gū péng zhào xiàng qián。
七里江边惊一喝,天教潮退阁巡船。qī lǐ jiāng biān jīng yī hē,tiān jiào cháo tuì gé xún chuán。

脱京口得风难

文天祥

空中哨响到孤蓬,尽道江河田相公。kōng zhōng shào xiǎng dào gū péng,jǐn dào jiāng hé tián xiāng gōng。
神物自来扶正直,中流半夜一帆风。shén wù zì lái fú zhèng zhí,zhōng liú bàn yè yī fān fēng。

脱京口望城难

文天祥

自来百里半九十,望见城头路愈长。zì lái bǎi lǐ bàn jiǔ shí,wàng jiàn chéng tóu lù yù zhǎng。
薄命只愁追者至,人人摇桨渡沧浪。báo mìng zhǐ chóu zhuī zhě zhì,rén rén yáo jiǎng dù cāng làng。

脱京口上岸难

文天祥

岸行五里入真州,城外荒荒鬼也愁。àn xíng wǔ lǐ rù zhēn zhōu,chéng wài huāng huāng guǐ yě chóu。
忽听路人嗟叹说,昨朝哨马到江头。hū tīng lù rén jiē tàn shuō,zuó cháo shào mǎ dào jiāng tóu。

脱京口入城难

文天祥

轻身漂泊入銮江,太守欣然为避堂。qīng shēn piāo pō rù luán jiāng,tài shǒu xīn rán wèi bì táng。
若使闭城呼不应,人间生死路茫茫。ruò shǐ bì chéng hū bù yīng,rén jiān shēng sǐ lù máng máng。

真州杂赋

文天祥

四十羲娥落虎狼,今朝骑马入真阳。sì shí xī é luò hǔ láng,jīn cháo qí mǎ rù zhēn yáng。
山川莫道非吾土,一见衣冠是故乡。shān chuān mò dào fēi wú tǔ,yī jiàn yī guān shì gù xiāng。

真州杂赋

文天祥

聚观夹道卷红楼,夺得南朝一状头。jù guān jiā dào juǎn hóng lóu,duó dé nán cháo yī zhuàng tóu。
将谓燕人骑屋看,而今马首向真州。jiāng wèi yàn rén qí wū kàn,ér jīn mǎ shǒu xiàng zhēn zhōu。

真州杂赋

文天祥

卖却私盐一舸回,天教壮士果安排。mài què sī yán yī gě huí,tiān jiào zhuàng shì guǒ ān pái。
子胥流向江南去,我独仓皇夜走淮。zi xū liú xiàng jiāng nán qù,wǒ dú cāng huáng yè zǒu huái。

真州杂赋

文天祥

便把长江作界河,负舟半夜溯烟波。biàn bǎ zhǎng jiāng zuò jiè hé,fù zhōu bàn yè sù yān bō。
明朝方觉田文去,追骑如云可柰何。míng cháo fāng jué tián wén qù,zhuī qí rú yún kě nài hé。