古诗词

至温州

文天祥

晏岁著脚来东瓯,始觉坤轴东南浮。yàn suì zhù jiǎo lái dōng ōu,shǐ jué kūn zhóu dōng nán fú。
百川同归无异脉,有如天子朝诸侯。bǎi chuān tóng guī wú yì mài,yǒu rú tiān zi cháo zhū hóu。
何年飞落两巨石,孤撑肮脏分江流。hé nián fēi luò liǎng jù shí,gū chēng āng zàng fēn jiāng liú。
初疑鍊失女娲手,又疑钓脱任公钩。chū yí liàn shī nǚ wā shǒu,yòu yí diào tuō rèn gōng gōu。
冯夷海若不敢有,涌出精舍如莲舟。féng yí hǎi ruò bù gǎn yǒu,yǒng chū jīng shě rú lián zhōu。
楼高百尺蜃吐气,塔耸双角龙昂头。lóu gāo bǎi chǐ shèn tǔ qì,tǎ sǒng shuāng jiǎo lóng áng tóu。
蒲牢撞撞鼍坎坎,潮声滚滚风飕飕。pú láo zhuàng zhuàng tuó kǎn kǎn,cháo shēng gǔn gǔn fēng sōu sōu。
沙高峰顶德门住,海门山上焦公留。shā gāo fēng dǐng dé mén zhù,hǎi mén shān shàng jiāo gōng liú。
长淮在望铁瓮近,大浪不洗英雄愁。zhǎng huái zài wàng tiě wèng jìn,dà làng bù xǐ yīng xióng chóu。
孰知隶古百粤地,今为礼乐衣冠州。shú zhī lì gǔ bǎi yuè dì,jīn wèi lǐ lè yī guān zhōu。
池塘芳草年年绿,谢公胜事遗江楼。chí táng fāng cǎo nián nián lǜ,xiè gōng shèng shì yí jiāng lóu。
蓝田无颣蟾架夜,黄金作颗人家秋。lán tián wú lèi chán jià yè,huáng jīn zuò kē rén jiā qiū。
客帆渺茫拂宸极,渔舠散漫轻凫鸥。kè fān miǎo máng fú chén jí,yú dāo sàn màn qīng fú ōu。
丽天红日起初浴,五云扶上烟氛收。lì tiān hóng rì qǐ chū yù,wǔ yún fú shàng yān fēn shōu。
孤臣涕泗如此水,恨不从帝崆峒游。gū chén tì sì rú cǐ shuǐ,hèn bù cóng dì kōng dòng yóu。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

第一百五十九

文天祥

人生无家别,亲故伤老丑。rén shēng wú jiā bié,qīn gù shāng lǎo chǒu。
剪纸招我魂,何时一樽酒。jiǎn zhǐ zhāo wǒ hún,hé shí yī zūn jiǔ。

第一百六十

文天祥

春水满南国,惨淡故园烟。chūn shuǐ mǎn nán guó,cǎn dàn gù yuán yān。
三年门巷空,永为邻里怜。sān nián mén xiàng kōng,yǒng wèi lín lǐ lián。

第一百六十一

文天祥

迢迢万里馀,绝域谁慰怀。tiáo tiáo wàn lǐ yú,jué yù shuí wèi huái。
我圃日苍翠,回首望两崖。wǒ pǔ rì cāng cuì,huí shǒu wàng liǎng yá。

第一百六十二

文天祥

春日涨云岑,故园当北斗。chūn rì zhǎng yún cén,gù yuán dāng běi dòu。
窈窕桃李花,纷披为谁秀。yǎo tiǎo táo lǐ huā,fēn pī wèi shuí xiù。

第一百六十四

文天祥

吴楚东南坼,风云地一隅。wú chǔ dōng nán chè,fēng yún dì yī yú。
蹉跎暮容色,不敢恨危途。cuō tuó mù róng sè,bù gǎn hèn wēi tú。

第一百六十五

文天祥

风烟渺吴蜀,云帆转辽海。fēng yān miǎo wú shǔ,yún fān zhuǎn liáo hǎi。
丧乱纷嗷嗷,尚愧微躯在。sàng luàn fēn áo áo,shàng kuì wēi qū zài。

第一百六十六

文天祥

惊风翻河汉,鹑首丽泥涂。jīng fēng fān hé hàn,chún shǒu lì ní tú。
吾衰将焉托,愁绝付摧枯。wú shuāi jiāng yān tuō,chóu jué fù cuī kū。

第一百六十七

文天祥

阴风千里来,惊浪满吴楚。yīn fēng qiān lǐ lái,jīng làng mǎn wú chǔ。
世事两茫茫,飘泊欲谁诉。shì shì liǎng máng máng,piāo pō yù shuí sù。

第一百六十八

文天祥

平生方寸心,誓开玄冥北。píng shēng fāng cùn xīn,shì kāi xuán míng běi。
岁暮日月疾,我叹黑头白。suì mù rì yuè jí,wǒ tàn hēi tóu bái。

第一百六十九

文天祥

今吾抱何恨,恨无匡复姿。jīn wú bào hé hèn,hèn wú kuāng fù zī。
含笑看吴钩,回首蛟龙池。hán xiào kàn wú gōu,huí shǒu jiāo lóng chí。

第一百七十

文天祥

天长眺东南,衰谢多酸辛。tiān zhǎng tiào dōng nán,shuāi xiè duō suān xīn。
丈夫誓许国,直笔在史臣。zhàng fū shì xǔ guó,zhí bǐ zài shǐ chén。

第一百七十一

文天祥

天衢阴峥嵘,岁寒心匪他。tiān qú yīn zhēng róng,suì hán xīn fěi tā。
平生独往愿,零落首阳阿。píng shēng dú wǎng yuàn,líng luò shǒu yáng ā。

第一百七十二

文天祥

济时肯杀身,惨淡苦士志。jì shí kěn shā shēn,cǎn dàn kǔ shì zhì。
百年能几何,终古立忠义。bǎi nián néng jǐ hé,zhōng gǔ lì zhōng yì。

第一百七十三

文天祥

绝域三冬暮,垂老见飘零。jué yù sān dōng mù,chuí lǎo jiàn piāo líng。
林气森喷薄,意钟老柏青。lín qì sēn pēn báo,yì zhōng lǎo bǎi qīng。

第一百七十四

文天祥

仰看八尺躯,不要悬黄金。yǎng kàn bā chǐ qū,bù yào xuán huáng jīn。
青青岁寒后,乃知君子心。qīng qīng suì hán hòu,nǎi zhī jūn zi xīn。