古诗词

至温州

文天祥

晏岁著脚来东瓯,始觉坤轴东南浮。yàn suì zhù jiǎo lái dōng ōu,shǐ jué kūn zhóu dōng nán fú。
百川同归无异脉,有如天子朝诸侯。bǎi chuān tóng guī wú yì mài,yǒu rú tiān zi cháo zhū hóu。
何年飞落两巨石,孤撑肮脏分江流。hé nián fēi luò liǎng jù shí,gū chēng āng zàng fēn jiāng liú。
初疑鍊失女娲手,又疑钓脱任公钩。chū yí liàn shī nǚ wā shǒu,yòu yí diào tuō rèn gōng gōu。
冯夷海若不敢有,涌出精舍如莲舟。féng yí hǎi ruò bù gǎn yǒu,yǒng chū jīng shě rú lián zhōu。
楼高百尺蜃吐气,塔耸双角龙昂头。lóu gāo bǎi chǐ shèn tǔ qì,tǎ sǒng shuāng jiǎo lóng áng tóu。
蒲牢撞撞鼍坎坎,潮声滚滚风飕飕。pú láo zhuàng zhuàng tuó kǎn kǎn,cháo shēng gǔn gǔn fēng sōu sōu。
沙高峰顶德门住,海门山上焦公留。shā gāo fēng dǐng dé mén zhù,hǎi mén shān shàng jiāo gōng liú。
长淮在望铁瓮近,大浪不洗英雄愁。zhǎng huái zài wàng tiě wèng jìn,dà làng bù xǐ yīng xióng chóu。
孰知隶古百粤地,今为礼乐衣冠州。shú zhī lì gǔ bǎi yuè dì,jīn wèi lǐ lè yī guān zhōu。
池塘芳草年年绿,谢公胜事遗江楼。chí táng fāng cǎo nián nián lǜ,xiè gōng shèng shì yí jiāng lóu。
蓝田无颣蟾架夜,黄金作颗人家秋。lán tián wú lèi chán jià yè,huáng jīn zuò kē rén jiā qiū。
客帆渺茫拂宸极,渔舠散漫轻凫鸥。kè fān miǎo máng fú chén jí,yú dāo sàn màn qīng fú ōu。
丽天红日起初浴,五云扶上烟氛收。lì tiān hóng rì qǐ chū yù,wǔ yún fú shàng yān fēn shōu。
孤臣涕泗如此水,恨不从帝崆峒游。gū chén tì sì rú cǐ shuǐ,hèn bù cóng dì kōng dòng yóu。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

杜架阁

文天祥

昔趋魏公子,今事霍将军。xī qū wèi gōng zi,jīn shì huò jiāng jūn。
世态炎凉甚,交情贵贱分。shì tài yán liáng shén,jiāo qíng guì jiàn fēn。
黄沙扬暮霭,黑海起朝氛。huáng shā yáng mù ǎi,hēi hǎi qǐ cháo fēn。
独与君携手,行吟看白云。dú yǔ jūn xié shǒu,xíng yín kàn bái yún。

闻鸡

文天祥

军中二十日,此夕始闻鸡。jūn zhōng èr shí rì,cǐ xī shǐ wén jī。
尘暗天街静,沙长海路迷。chén àn tiān jiē jìng,shā zhǎng hǎi lù mí。
铜驼随雨落,铁骑向风嘶。tóng tuó suí yǔ luò,tiě qí xiàng fēng sī。
晓起呼詹尹,何时脱蒺藜。xiǎo qǐ hū zhān yǐn,hé shí tuō jí lí。

平江府

文天祥

楼台俯舟楫,城郭满干戈。lóu tái fǔ zhōu jí,chéng guō mǎn gàn gē。
故吏归心少,遗民出涕多。gù lì guī xīn shǎo,yí mín chū tì duō。
鸠居无鹊在,鱼网有鸿过。jiū jū wú què zài,yú wǎng yǒu hóng guò。
使遂睢阳志,安危今若何。shǐ suì suī yáng zhì,ān wēi jīn ruò hé。

吊五木

文天祥

首赴勤王役,成功事则天。shǒu fù qín wáng yì,chéng gōng shì zé tiān。
富平名委地,好水泪成川。fù píng míng wěi dì,hǎo shuǐ lèi chéng chuān。
我作招魂想,谁为掩骼缘。wǒ zuò zhāo hún xiǎng,shuí wèi yǎn gé yuán。
中兴须再举,寄语慰重泉。zhōng xīng xū zài jǔ,jì yǔ wèi zhòng quán。

常州

文天祥

山河千里在,烟火一家无。shān hé qiān lǐ zài,yān huǒ yī jiā wú。
壮甚睢阳守,冤哉马邑屠。zhuàng shén suī yáng shǒu,yuān zāi mǎ yì tú。
苍天如可问,赤子果何辜。cāng tiān rú kě wèn,chì zi guǒ hé gū。
唇齿提封旧,抚膺三叹吁。chún chǐ tí fēng jiù,fǔ yīng sān tàn xū。

镇江

文天祥

铁瓮山河旧,金瓯宇宙非。tiě wèng shān hé jiù,jīn ōu yǔ zhòu fēi。
昔随西日上,今见北军飞。xī suí xī rì shàng,jīn jiàn běi jūn fēi。
豪杰非无志,功名自有机。háo jié fēi wú zhì,gōng míng zì yǒu jī。
中流怀士稚,风雨湿双扉。zhōng liú huái shì zhì,fēng yǔ shī shuāng fēi。

吊战场

文天祥

连年淮水上,死者乱如麻。lián nián huái shuǐ shàng,sǐ zhě luàn rú má。
魂魄丘中土,英雄粪上花。hún pò qiū zhōng tǔ,yīng xióng fèn shàng huā。
士知忠厥主,人亦念其家。shì zhī zhōng jué zhǔ,rén yì niàn qí jiā。
夷德无厌甚,皇天定福华。yí dé wú yàn shén,huáng tiān dìng fú huá。

回京口

文天祥

早作田文去,终无苏武留。zǎo zuò tián wén qù,zhōng wú sū wǔ liú。
偷生宁伏剑,忍死欲焚舟。tōu shēng níng fú jiàn,rěn sǐ yù fén zhōu。
逸骥思超乘,飞鹰志脱鞲。yì jì sī chāo chéng,fēi yīng zhì tuō gōu。
登楼望江上,日日数行艘。dēng lóu wàng jiāng shàng,rì rì shù xíng sōu。

沈颐家

文天祥

孤舟霜月迥,晓起入柴门。gū zhōu shuāng yuè jiǒng,xiǎo qǐ rù chái mén。
断岸行簪影,荒畦落履痕。duàn àn xíng zān yǐng,huāng qí luò lǚ hén。
江山浑在眼,宇宙付无言。jiāng shān hún zài yǎn,yǔ zhòu fù wú yán。
昨夜三更梦,春风满故园。zuó yè sān gèng mèng,chūn fēng mǎn gù yuán。

贾家庄

文天祥

行边无鸟雀,卧处有腥臊。xíng biān wú niǎo què,wò chù yǒu xīng sāo。
露打须眉硬,风搜颧颊高。lù dǎ xū méi yìng,fēng sōu quán jiá gāo。
流离外颠沛,饥渴内煎熬。liú lí wài diān pèi,jī kě nèi jiān áo。
多少偷生者,孤臣叹所遭。duō shǎo tōu shēng zhě,gū chén tàn suǒ zāo。

稽庄即事

文天祥

乃心王室故,日夜奔南征。nǎi xīn wáng shì gù,rì yè bēn nán zhēng。
蹈险宁追悔,怀忠莫见明。dǎo xiǎn níng zhuī huǐ,huái zhōng mò jiàn míng。
雁声连水远,山色与天平。yàn shēng lián shuǐ yuǎn,shān sè yǔ tiān píng。
枉作穷途哭,男儿付死生。wǎng zuò qióng tú kū,nán ér fù sǐ shēng。

泰州

文天祥

羁臣家万里,天目鉴孤忠。jī chén jiā wàn lǐ,tiān mù jiàn gū zhōng。
心在坤维外,身游坎窞中。xīn zài kūn wéi wài,shēn yóu kǎn dàn zhōng。
长淮行不断,苦海望无穷。zhǎng huái xíng bù duàn,kǔ hǎi wàng wú qióng。
晚鹊传佳好,通州路已通。wǎn què chuán jiā hǎo,tōng zhōu lù yǐ tōng。

卜神

文天祥

通州三百里,茅苇也还无。tōng zhōu sān bǎi lǐ,máo wěi yě hái wú。
胡骑虎出没,山鼯鬼啸呼。hú qí hǔ chū méi,shān wú guǐ xiào hū。
王阳怀畏道,阮籍泪穷途。wáng yáng huái wèi dào,ruǎn jí lèi qióng tú。
人物中兴骨,神明为国扶。rén wù zhōng xīng gǔ,shén míng wèi guó fú。

贵卿

文天祥

天高并地迥,与子独牢愁。tiān gāo bìng dì jiǒng,yǔ zi dú láo chóu。
初作燕齐客,今为淮海游。chū zuò yàn qí kè,jīn wèi huái hǎi yóu。
半生谁俯仰,一死共沉浮。bàn shēng shuí fǔ yǎng,yī sǐ gòng chén fú。
我视君年长,相看比惠州。wǒ shì jūn nián zhǎng,xiāng kàn bǐ huì zhōu。

忆太夫人

文天祥

三生命孤苦,万里路酸辛。sān shēng mìng gū kǔ,wàn lǐ lù suān xīn。
屡险不一险,无身复有身。lǚ xiǎn bù yī xiǎn,wú shēn fù yǒu shēn。
不忘圣天子,几负太夫人。bù wàng shèng tiān zi,jǐ fù tài fū rén。
定省今何处,新来梦寐频。dìng shěng jīn hé chù,xīn lái mèng mèi pín。