古诗词

赠刘矮跛相士其一

文天祥

鍊石为形,铿金为音。liàn shí wèi xíng,kēng jīn wèi yīn。
世方好圆,痴守方心。shì fāng hǎo yuán,chī shǒu fāng xīn。
阴阳絪缊,人一气质。yīn yáng yīn yūn,rén yī qì zhì。
善恶之微,证于声色。shàn è zhī wēi,zhèng yú shēng sè。
意所欲发,虽吾不知。yì suǒ yù fā,suī wú bù zhī。
彼美子刘,洞其先几。bǐ měi zi liú,dòng qí xiān jǐ。
肮脏难合,今世道病。āng zàng nán hé,jīn shì dào bìng。
如子所言,生禀已定。rú zi suǒ yán,shēng bǐng yǐ dìng。
戆夫勇士,往往一偏。gàng fū yǒng shì,wǎng wǎng yī piān。
以视妾妇,岂不犹贤。yǐ shì qiè fù,qǐ bù yóu xián。
洪范得三,二曰刚克。hóng fàn dé sān,èr yuē gāng kè。
会其归其,好是正直。huì qí guī qí,hǎo shì zhèng zhí。
学问工夫,气质用微。xué wèn gōng fū,qì zhì yòng wēi。
汝能观形,安知其馀。rǔ néng guān xíng,ān zhī qí yú。
子术已定,吾情已成。zi shù yǐ dìng,wú qíng yǐ chéng。
子执子术,吾安吾情。zi zhí zi shù,wú ān wú qíng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

至扬州

文天祥

戴星欲赴野人家,曙色纷纷路愈赊。dài xīng yù fù yě rén jiā,shǔ sè fēn fēn lù yù shē。
仓卒只从山半住,颓垣上有白云遮。cāng zú zhǐ cóng shān bàn zhù,tuí yuán shàng yǒu bái yún zhē。

至扬州

文天祥

路逢败屋作鸡栖,白屋荒荒鬼哭悲。lù féng bài wū zuò jī qī,bái wū huāng huāng guǐ kū bēi。
袖有金钱无米籴,假饶有米亦无炊。xiù yǒu jīn qián wú mǐ dí,jiǎ ráo yǒu mǐ yì wú chuī。

至扬州

文天祥

扫退蜣螂枕败墙,一朝何止九回肠。sǎo tuì qiāng láng zhěn bài qiáng,yī cháo hé zhǐ jiǔ huí cháng。
睡馀扪虱沉沉坐,偏觉人间白昼长。shuì yú mén shī chén chén zuò,piān jué rén jiān bái zhòu zhǎng。

至扬州

文天祥

飘零无绪叹途穷,搔首踟蹰日已中。piāo líng wú xù tàn tú qióng,sāo shǒu chí chú rì yǐ zhōng。
何处人声似潮溯,黑云骤起满山风。hé chù rén shēng shì cháo sù,hēi yún zhòu qǐ mǎn shān fēng。

至扬州

文天祥

昼阑万骑忽东行,鼠伏荒村命羽轻。zhòu lán wàn qí hū dōng xíng,shǔ fú huāng cūn mìng yǔ qīng。
隔壁但闻风雨过,人人顾影贺更生。gé bì dàn wén fēng yǔ guò,rén rén gù yǐng hè gèng shēng。

至扬州

文天祥

青衣山下汲荒泉,道遇腥风走不前。qīng yī shān xià jí huāng quán,dào yù xīng fēng zǒu bù qián。
向晚归来号且哭,胡儿只为解腰缠。xiàng wǎn guī lái hào qiě kū,hú ér zhǐ wèi jiě yāo chán。

至扬州

文天祥

眼穿只候卖柴回,今日堡城门不开。yǎn chuān zhǐ hòu mài chái huí,jīn rì bǎo chéng mén bù kāi。
籴米已无消息至,黄昏惆怅下山来。dí mǐ yǐ wú xiāo xī zhì,huáng hūn chóu chàng xià shān lái。

至扬州

文天祥

既投古庙觅藜羹,三五樵夫不识名。jì tóu gǔ miào mì lí gēng,sān wǔ qiáo fū bù shí míng。
僮子似知予梦恶,生柴烧火到天明。tóng zi shì zhī yǔ mèng è,shēng chái shāo huǒ dào tiān míng。

至扬州

文天祥

苦作江头乞食翁,一层破庙五更风。kǔ zuò jiāng tóu qǐ shí wēng,yī céng pò miào wǔ gèng fēng。
眼前境界身何许,始悟人间万法空。yǎn qián jìng jiè shēn hé xǔ,shǐ wù rén jiān wàn fǎ kōng。

至扬州

文天祥

樵夫偏念客途长,肯向城中为裹粮。qiáo fū piān niàn kè tú zhǎng,kěn xiàng chéng zhōng wèi guǒ liáng。
晓指高沙移处泊,司徒庙下贾家庄。xiǎo zhǐ gāo shā yí chù pō,sī tú miào xià jiǎ jiā zhuāng。

扬州地分官

文天祥

五骑驰来号徼巡,咆哮按剑一何嗔。wǔ qí chí lái hào jiǎo xún,páo xiāo àn jiàn yī hé chēn。
金钱买命方无语,何必豺狼骂北人。jīn qián mǎi mìng fāng wú yǔ,hé bì chái láng mà běi rén。

扬州地分官

文天祥

便当缟素驾戎车,畏贼何当畏虎如。biàn dāng gǎo sù jià róng chē,wèi zéi hé dāng wèi hǔ rú。
看取摘星楼咫尺,可怜城下哭包胥。kàn qǔ zhāi xīng lóu zhǐ chǐ,kě lián chéng xià kū bāo xū。

思则堂先生

文天祥

白须老子宿招提,香积厨边供晚炊。bái xū lǎo zi sù zhāo tí,xiāng jī chú biān gōng wǎn chuī。
借问鱼羹何处少,北风安得似南枝。jiè wèn yú gēng hé chù shǎo,běi fēng ān dé shì nán zhī。

至高沙

文天祥

江南自好筑金台,何事风花堕向淮。jiāng nán zì hǎo zhù jīn tái,hé shì fēng huā duò xiàng huái。
若使两遭豺虎手,而今玉也有谁埋。ruò shǐ liǎng zāo chái hǔ shǒu,ér jīn yù yě yǒu shuí mái。

发高沙

文天祥

晓发高沙卧一航,平沙漠漠水茫茫。xiǎo fā gāo shā wò yī háng,píng shā mò mò shuǐ máng máng。
舟人为指荒烟岸,南北今年几战场。zhōu rén wèi zhǐ huāng yān àn,nán běi jīn nián jǐ zhàn chǎng。