古诗词

西江月·夜行黄沙道中

辛弃疾

明月别枝惊鹊,清风半夜鸣蝉。míng yuè bié zhī jīng què,qīng fēng bàn yè míng chán。
稻花香里说丰年,听取蛙声一片。dào huā xiāng lǐ shuō fēng nián,tīng qǔ wā shēng yī piàn。
七八个星天外,两三点雨山前。qī bā gè xīng tiān wài,liǎng sān diǎn yǔ shān qián。
旧时茅店社林边,路转溪桥忽见。jiù shí máo diàn shè lín biān,lù zhuǎn xī qiáo hū jiàn。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

题鹤鸣亭

辛弃疾

种竹栽花猝未休,乐天知命且无忧。zhǒng zhú zāi huā cù wèi xiū,lè tiān zhī mìng qiě wú yōu。
百年自运非人力,万事从今与鹤谋。bǎi nián zì yùn fēi rén lì,wàn shì cóng jīn yǔ hè móu。
用力何如巧作凑,封侯原自曲如钩。yòng lì hé rú qiǎo zuò còu,fēng hóu yuán zì qū rú gōu。
请看鱼鸟飞潜处,更有鸡虫得失不。qǐng kàn yú niǎo fēi qián chù,gèng yǒu jī chóng dé shī bù。

题鹤鸣亭

辛弃疾

莫被闲愁挠太和,愁来只用暗消磨。mò bèi xián chóu náo tài hé,chóu lái zhǐ yòng àn xiāo mó。
随流上下宁能免,惊世功名不用多。suí liú shàng xià níng néng miǎn,jīng shì gōng míng bù yòng duō。
闲看蜂衙足官府,梦随蚁斗有干戈。xián kàn fēng yá zú guān fǔ,mèng suí yǐ dòu yǒu gàn gē。
疏帘竹簟山茶碗,此是幽人安乐窝。shū lián zhú diàn shān chá wǎn,cǐ shì yōu rén ān lè wō。

题鹤鸣亭

辛弃疾

林下萧然一秃翁,斜阳扶杖对西风。lín xià xiāo rán yī tū wēng,xié yáng fú zhàng duì xī fēng。
功名此去心如水,富贵由来色是空。gōng míng cǐ qù xīn rú shuǐ,fù guì yóu lái sè shì kōng。
便好洗心依佛祖,不妨强笑伴儿童。biàn hǎo xǐ xīn yī fú zǔ,bù fáng qiáng xiào bàn ér tóng。
客来闲说那堪听,且喜新来耳渐聋。kè lái xián shuō nà kān tīng,qiě xǐ xīn lái ěr jiàn lóng。

玉真书院经德堂

辛弃疾

平生经德几人知,莫忘当年两字师。píng shēng jīng dé jǐ rén zhī,mò wàng dāng nián liǎng zì shī。
绝代本无空谷叹,逢人且觅瑱山诗。jué dài běn wú kōng gǔ tàn,féng rén qiě mì zhèn shān shī。
千章古木阴浓处,万卷藏书读尽时。qiān zhāng gǔ mù yīn nóng chù,wàn juǎn cáng shū dú jǐn shí。
却把一杯堂上笑,世间多少啖名儿。què bǎ yī bēi táng shàng xiào,shì jiān duō shǎo dàn míng ér。

和赵直中提干韵

辛弃疾

万事推移本偶然,无亏何处更求全。wàn shì tuī yí běn ǒu rán,wú kuī hé chù gèng qiú quán。
折腰曾愧五斗米,负郭元无三顷田。zhé yāo céng kuì wǔ dòu mǐ,fù guō yuán wú sān qǐng tián。
城碍夕阳宜杖履,山供醉眼费云烟。chéng ài xī yáng yí zhàng lǚ,shān gōng zuì yǎn fèi yún yān。
怪君不顾笙歌误,政拟新诗去鸟边。guài jūn bù gù shēng gē wù,zhèng nǐ xīn shī qù niǎo biān。

有以事来请者效康节体作诗以答之

辛弃疾

未能立得自家身,何暇将身更为人。wèi néng lì dé zì jiā shēn,hé xiá jiāng shēn gèng wèi rén。
借使有求能尽与,也知方笑已生嗔。jiè shǐ yǒu qiú néng jǐn yǔ,yě zhī fāng xiào yǐ shēng chēn。
器才满后须招损,镜太明时易受尘。qì cái mǎn hòu xū zhāo sǔn,jìng tài míng shí yì shòu chén。
终日闭门无客至,近来鱼鸟却相亲。zhōng rì bì mén wú kè zhì,jìn lái yú niǎo què xiāng qīn。

江行吊宋齐邱

辛弃疾

尝笑韩非死说难,先生事业最相关。cháng xiào hán fēi sǐ shuō nán,xiān shēng shì yè zuì xiāng guān。
能令父子君臣际,常在干戈揖逊间。néng lìng fù zi jūn chén jì,cháng zài gàn gē yī xùn jiān。
秋浦山高明月在,丹阳人去晚风闲。qiū pǔ shān gāo míng yuè zài,dān yáng rén qù wǎn fēng xián。
可怜千古长江水,不与渠侬洗厚颜。kě lián qiān gǔ zhǎng jiāng shuǐ,bù yǔ qú nóng xǐ hòu yán。

元日

辛弃疾

老病忘时节,空斋晓尚眠。lǎo bìng wàng shí jié,kōng zhāi xiǎo shàng mián。
儿童唤翁起,今日是新年。ér tóng huàn wēng qǐ,jīn rì shì xīn nián。

偶题

辛弃疾

逢花眼倦开,见酒手频推。féng huā yǎn juàn kāi,jiàn jiǔ shǒu pín tuī。
不恨吾年老,恨他将病来。bù hèn wú nián lǎo,hèn tā jiāng bìng lái。

题金相寺净照轩诗

辛弃疾

净是净空空即色,照应照物物非心。jìng shì jìng kōng kōng jí sè,zhào yīng zhào wù wù fēi xīn。
请看窗外一轮月,正在碧潭千丈深。qǐng kàn chuāng wài yī lún yuè,zhèng zài bì tán qiān zhàng shēn。

和傅岩叟梅花二首

辛弃疾

月澹黄昏欲雪时,小窗犹欠岁寒枝。yuè dàn huáng hūn yù xuě shí,xiǎo chuāng yóu qiàn suì hán zhī。
暗香疏影无人处,唯有西湖处士知。àn xiāng shū yǐng wú rén chù,wéi yǒu xī hú chù shì zhī。

和傅岩叟梅花二首

辛弃疾

灵均恨不与同时,欲把幽香赠一枝。líng jūn hèn bù yǔ tóng shí,yù bǎ yōu xiāng zèng yī zhī。
堪入离骚文字不,当年何事未相知。kān rù lí sāo wén zì bù,dāng nián hé shì wèi xiāng zhī。

江山庆云桥

辛弃疾

草梢出水已无多,村路弥漫奈雨何。cǎo shāo chū shuǐ yǐ wú duō,cūn lù mí màn nài yǔ hé。
水底有桥桥有月,只今平地怕风波。shuǐ dǐ yǒu qiáo qiáo yǒu yuè,zhǐ jīn píng dì pà fēng bō。

江山庆云桥

辛弃疾

断崖老树互撑拄,白水绿畦相灌输。duàn yá lǎo shù hù chēng zhǔ,bái shuǐ lǜ qí xiāng guàn shū。
焉得溪南一丘壑,放船画作归来图。yān dé xī nán yī qiū hè,fàng chuán huà zuò guī lái tú。

赋葡萄

辛弃疾

高架金茎照水寒,累累小摘便堆盘。gāo jià jīn jīng zhào shuǐ hán,lèi lèi xiǎo zhāi biàn duī pán。
喜君不酿凉州酒,来救衰翁舌本乾。xǐ jūn bù niàng liáng zhōu jiǔ,lái jiù shuāi wēng shé běn qián。