古诗词

破阵子·为陈同甫赋壮词以寄之

辛弃疾

醉里挑灯看剑,梦回吹角连营。zuì lǐ tiāo dēng kàn jiàn,mèng huí chuī jiǎo lián yíng。
八百里分麾下炙,五十弦翻塞外声。bā bǎi lǐ fēn huī xià zhì,wǔ shí xián fān sāi wài shēng。
沙场秋点兵。shā chǎng qiū diǎn bīng。
马作的卢飞快,弓如霹雳弦惊。mǎ zuò de lú fēi kuài,gōng rú pī lì xián jīng。
了却君王天下事,赢得生前身后名。le què jūn wáng tiān xià shì,yíng dé shēng qián shēn hòu míng。
可怜白发生!kě lián bái fā shēng!
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

鹤鸣亭绝句四首

辛弃疾

清欢那复笑开口,闲事长令闷破头。qīng huān nà fù xiào kāi kǒu,xián shì zhǎng lìng mèn pò tóu。
更有不堪萧索处,西风过了菊花秋。gèng yǒu bù kān xiāo suǒ chù,xī fēng guò le jú huā qiū。

鹤鸣亭独饮

辛弃疾

小亭独酌兴悠哉,忽有清愁到酒杯。xiǎo tíng dú zhuó xīng yōu zāi,hū yǒu qīng chóu dào jiǔ bēi。
四面青山围欲合,不知愁自那边来。sì miàn qīng shān wéi yù hé,bù zhī chóu zì nà biān lái。

即事

辛弃疾

野人日日献花来,只倩渠侬取意栽。yě rén rì rì xiàn huā lái,zhǐ qiàn qú nóng qǔ yì zāi。
高下参差无次序,要令不似俗亭台。gāo xià cān chà wú cì xù,yào lìng bù shì sú tíng tái。

即事

辛弃疾

百忧常与事俱来,莫把胸中荆棘栽。bǎi yōu cháng yǔ shì jù lái,mò bǎ xiōng zhōng jīng jí zāi。
但只熙熙闲过日,人间无处不春台。dàn zhǐ xī xī xián guò rì,rén jiān wú chù bù chūn tái。

重午日戏书

辛弃疾

青山吞吐古今月,绿树低昂朝暮风。qīng shān tūn tǔ gǔ jīn yuè,lǜ shù dī áng cháo mù fēng。
万事有为应有尽,此身无我自无穷。wàn shì yǒu wèi yīng yǒu jǐn,cǐ shēn wú wǒ zì wú qióng。

林贵文买牡丹见赠至彭村偶题

辛弃疾

宝刀和雨剪流霞,送到彭村刺史家。bǎo dāo hé yǔ jiǎn liú xiá,sòng dào péng cūn cì shǐ jiā。
闻道名园春已过,千金还买暨家花。wén dào míng yuán chūn yǐ guò,qiān jīn hái mǎi jì jiā huā。

移竹

辛弃疾

每因种树悲年事,待看成阴是几时。měi yīn zhǒng shù bēi nián shì,dài kàn chéng yīn shì jǐ shí。
眼见子孙孙又子,不如栽竹绕园池。yǎn jiàn zi sūn sūn yòu zi,bù rú zāi zhú rào yuán chí。

和赵茂嘉郎中双头芍药二首

辛弃疾

昨日梅华同语笑,今朝芍药并芬芳。zuó rì méi huá tóng yǔ xiào,jīn cháo sháo yào bìng fēn fāng。
弟兄殿住春风了,却遣花来送一觞。dì xiōng diàn zhù chūn fēng le,què qiǎn huā lái sòng yī shāng。

和赵茂嘉郎中双头芍药二首

辛弃疾

当年负鼎去干汤,至味须参芍药芳。dāng nián fù dǐng qù gàn tāng,zhì wèi xū cān sháo yào fāng。
岂是调羹双妙手,故教初发劝持觞。qǐ shì diào gēng shuāng miào shǒu,gù jiào chū fā quàn chí shāng。

同杜叔高祝彦集观天保庵瀑布主人留饮两日且约牡丹之饮

辛弃疾

竹杖芒鞋看瀑回,暮年筋力倦崔嵬。zhú zhàng máng xié kàn pù huí,mù nián jīn lì juàn cuī wéi。
桃花落尽无春思,直待牡丹开后来。táo huā luò jǐn wú chūn sī,zhí dài mǔ dān kāi hòu lái。

同杜叔高祝彦集观天保庵瀑布主人留饮两日且约牡丹之饮

辛弃疾

只要寻花子细看,不妨草草有杯盘。zhǐ yào xún huā zi xì kàn,bù fáng cǎo cǎo yǒu bēi pán。
莫因红紫倾城色,却去摧残黑牡丹。mò yīn hóng zǐ qīng chéng sè,què qù cuī cán hēi mǔ dān。

读语孟二首

辛弃疾

道言不死真成妄,佛语无生更转诬。dào yán bù sǐ zhēn chéng wàng,fú yǔ wú shēng gèng zhuǎn wū。
要识死生真道理,须凭邹鲁圣人儒。yào shí sǐ shēng zhēn dào lǐ,xū píng zōu lǔ shèng rén rú。

读语孟二首

辛弃疾

屏去佛经与道书,只将语孟味真腴。píng qù fú jīng yǔ dào shū,zhǐ jiāng yǔ mèng wèi zhēn yú。
出门俯仰见天地,日月光中行坦途。chū mén fǔ yǎng jiàn tiān dì,rì yuè guāng zhōng xíng tǎn tú。

再用儒字韵二首

辛弃疾

人才长与世相疏,若谓无才即厚诬。rén cái zhǎng yǔ shì xiāng shū,ruò wèi wú cái jí hòu wū。
方朔长身无饭吃,人间饱死几侏儒。fāng shuò zhǎng shēn wú fàn chī,rén jiān bǎo sǐ jǐ zhū rú。

再用儒字韵二首

辛弃疾

是是非非好读书,莫将名实自相诬。shì shì fēi fēi hǎo dú shū,mò jiāng míng shí zì xiāng wū。
由来废冢谁为者,诗礼相传大小儒。yóu lái fèi zhǒng shuí wèi zhě,shī lǐ xiāng chuán dà xiǎo rú。