古诗词

八声甘州

辛弃疾

故将军饮罢夜归来,长亭解雕鞍。gù jiāng jūn yǐn bà yè guī lái,zhǎng tíng jiě diāo ān。
恨灞陵醉尉,匆匆未识,桃李无言。hèn bà líng zuì wèi,cōng cōng wèi shí,táo lǐ wú yán。
射虎山横一骑,裂石响惊弦。shè hǔ shān héng yī qí,liè shí xiǎng jīng xián。
落魄封侯事,岁晚田园。luò pò fēng hóu shì,suì wǎn tián yuán。
谁向桑麻杜曲,要短衣匹马,移住南山?看风流慷慨,谈笑过残年。shuí xiàng sāng má dù qū,yào duǎn yī pǐ mǎ,yí zhù nán shān?kàn fēng liú kāng kǎi,tán xiào guò cán nián。
汉开边、功名万里,甚当时健者也曾闲?纱窗外、斜风细雨,一阵轻寒。hàn kāi biān gōng míng wàn lǐ,shén dāng shí jiàn zhě yě céng xián?shā chuāng wài xié fēng xì yǔ,yī zhèn qīng hán。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·再用韵,呈南涧

辛弃疾

千古老蟾口,云洞插天开。qiān gǔ lǎo chán kǒu,yún dòng chā tiān kāi。
涨痕当日何事,汹涌到崔嵬。zhǎng hén dāng rì hé shì,xiōng yǒng dào cuī wéi。
攫土抟沙儿戏,翠谷苍崖几变,风雨化人来。jué tǔ tuán shā ér xì,cuì gǔ cāng yá jǐ biàn,fēng yǔ huà rén lái。
万里须臾耳,野马骤空埃。wàn lǐ xū yú ěr,yě mǎ zhòu kōng āi。
笑年来,蕉鹿梦,画蛇杯。xiào nián lái,jiāo lù mèng,huà shé bēi。
黄花憔悴风露,野碧涨荒莱。huáng huā qiáo cuì fēng lù,yě bì zhǎng huāng lái。
此会明年谁健,后日犹今视昔,歌舞只空台。cǐ huì míng nián shuí jiàn,hòu rì yóu jīn shì xī,gē wǔ zhǐ kōng tái。
爱酒陶元亮,无酒正徘徊。ài jiǔ táo yuán liàng,wú jiǔ zhèng pái huái。

水调歌头·送杨民瞻

辛弃疾

日月如磨蚁,万事且浮休。rì yuè rú mó yǐ,wàn shì qiě fú xiū。
君看檐外江水,滚滚自东流。jūn kàn yán wài jiāng shuǐ,gǔn gǔn zì dōng liú。
风雨瓢泉夜半,花草雪楼春到,老子已菟裘。fēng yǔ piáo quán yè bàn,huā cǎo xuě lóu chūn dào,lǎo zi yǐ tú qiú。
岁晚问无恙,归计橘千头。suì wǎn wèn wú yàng,guī jì jú qiān tóu。
梦连环,歌《弹铗》,赋《登楼》。mèng lián huán,gē dàn jiá,fù dēng lóu。
黄鸡白酒,君去村社一番秋。huáng jī bái jiǔ,jūn qù cūn shè yī fān qiū。
长剑倚天谁问,夷甫诸人堪笑,西北有神州。zhǎng jiàn yǐ tiān shuí wèn,yí fǔ zhū rén kān xiào,xī běi yǒu shén zhōu。
此事君自了,千古一扁舟。cǐ shì jūn zì le,qiān gǔ yī biǎn zhōu。

水调歌头·三山用赵丞相韵,答帅幕王君,且有感于中秋近事,并见之末章

辛弃疾

说与西湖客,观水更观山。shuō yǔ xī hú kè,guān shuǐ gèng guān shān。
淡妆浓抹西子,唤起一时观。dàn zhuāng nóng mǒ xī zi,huàn qǐ yī shí guān。
种柳人今天上,对酒歌翻《水调》,醉墨卷秋澜。zhǒng liǔ rén jīn tiān shàng,duì jiǔ gē fān shuǐ diào,zuì mò juǎn qiū lán。
老子兴不浅,歌舞莫教闲。lǎo zi xīng bù qiǎn,gē wǔ mò jiào xián。
看尊前,轻聚散,少悲欢。kàn zūn qián,qīng jù sàn,shǎo bēi huān。
城头无限今古,落日晓霜寒。chéng tóu wú xiàn jīn gǔ,luò rì xiǎo shuāng hán。
谁唱黄鸡白酒,犹记红旗清夜,千骑月临关。shuí chàng huáng jī bái jiǔ,yóu jì hóng qí qīng yè,qiān qí yuè lín guān。
莫说西州路,且尽一杯看。mò shuō xī zhōu lù,qiě jǐn yī bēi kàn。

水调歌头·即席和金华杜仲高韵,并寿诸友,惟釂乃佳耳

辛弃疾

万事一杯酒,长叹复长歌。wàn shì yī bēi jiǔ,zhǎng tàn fù zhǎng gē。
杜陵有客,刚赋云外筑婆娑。dù líng yǒu kè,gāng fù yún wài zhù pó suō。
须信功名儿辈,谁识年来心事,古井不生波。xū xìn gōng míng ér bèi,shuí shí nián lái xīn shì,gǔ jǐng bù shēng bō。
种种看余发,积雪就中多。zhǒng zhǒng kàn yú fā,jī xuě jiù zhōng duō。
二三子,问丹桂,倩素娥。èr sān zi,wèn dān guì,qiàn sù é。
平生萤雪,男儿无奈五车何。píng shēng yíng xuě,nán ér wú nài wǔ chē hé。
看取长安得意,莫恨春风看尽,花柳自蹉跎。kàn qǔ zhǎng ān dé yì,mò hèn chūn fēng kàn jǐn,huā liǔ zì cuō tuó。
今夕且欢笑,明月镜新磨。jīn xī qiě huān xiào,míng yuè jìng xīn mó。

水调歌头·赋傅岩叟悠然阁

辛弃疾

岁岁有黄菊,千载一东篱。suì suì yǒu huáng jú,qiān zài yī dōng lí。
悠然政须两字,长笑退之诗。yōu rán zhèng xū liǎng zì,zhǎng xiào tuì zhī shī。
自古此山元有,何事当时才见,此意有谁知。zì gǔ cǐ shān yuán yǒu,hé shì dāng shí cái jiàn,cǐ yì yǒu shuí zhī。
君起更斟酒,我醉不须辞。jūn qǐ gèng zhēn jiǔ,wǒ zuì bù xū cí。
回首处,云正出,鸟倦飞。huí shǒu chù,yún zhèng chū,niǎo juàn fēi。
重来楼上,一句端的与君期。zhòng lái lóu shàng,yī jù duān de yǔ jūn qī。
都把轩窗写遍,更使儿童诵得,《归去来兮辞》。dōu bǎ xuān chuāng xiě biàn,gèng shǐ ér tóng sòng dé,guī qù lái xī cí。
万卷有时用,植杖且耘耔。wàn juǎn yǒu shí yòng,zhí zhàng qiě yún zǐ。

水调歌头·赋松菊堂

辛弃疾

渊明最爱菊,三径也栽松。yuān míng zuì ài jú,sān jìng yě zāi sōng。
何人收拾,千载风味此山中。hé rén shōu shí,qiān zài fēng wèi cǐ shān zhōng。
手把《离骚》读遍,自扫落英餐罢,杖屦晓霜浓。shǒu bǎ lí sāo dú biàn,zì sǎo luò yīng cān bà,zhàng jù xiǎo shuāng nóng。
皎皎太独立,更插万芙蓉。jiǎo jiǎo tài dú lì,gèng chā wàn fú róng。
水潺湲,云澒洞,石巃嵸。shuǐ chán yuán,yún hòng dòng,shí lóng zōng。
素琴浊酒唤客,端有古人风。sù qín zhuó jiǔ huàn kè,duān yǒu gǔ rén fēng。
却怪青山能巧,政尔横看成岭,转面已成峰。què guài qīng shān néng qiǎo,zhèng ěr héng kàn chéng lǐng,zhuǎn miàn yǐ chéng fēng。
诗句得活法,日月有新工。shī jù dé huó fǎ,rì yuè yǒu xīn gōng。

满江红·中秋

辛弃疾

美景良辰,算只是、可人风月。měi jǐng liáng chén,suàn zhǐ shì kě rén fēng yuè。
况素节扬辉,长是十分清彻。kuàng sù jié yáng huī,zhǎng shì shí fēn qīng chè。
着意登楼瞻玉兔,何人张幕遮银阙。zhe yì dēng lóu zhān yù tù,hé rén zhāng mù zhē yín quē。
倩蜚廉、得得为吹开,凭谁说。qiàn fēi lián dé dé wèi chuī kāi,píng shuí shuō。
弦与望,从圆缺。xián yǔ wàng,cóng yuán quē。
今与昨,何区别。jīn yǔ zuó,hé qū bié。
羡夜来手把,桂花堪折。xiàn yè lái shǒu bǎ,guì huā kān zhé。
安得便登天柱上,从容陪伴酬佳节。ān dé biàn dēng tiān zhù shàng,cóng róng péi bàn chóu jiā jié。
更如今、不听麈谈清,愁如发。gèng rú jīn bù tīng zhǔ tán qīng,chóu rú fā。

满江红·和卢国华

辛弃疾

汉节东南,看驷马、光华周道。hàn jié dōng nán,kàn sì mǎ guāng huá zhōu dào。
须信是、七闽还有,福星来到。xū xìn shì qī mǐn hái yǒu,fú xīng lái dào。
庭草自生心意足,榕阴不动秋光好。tíng cǎo zì shēng xīn yì zú,róng yīn bù dòng qiū guāng hǎo。
问不知,何处著君侯,蓬莱岛。wèn bù zhī,hé chù zhù jūn hóu,péng lái dǎo。
还自笑,人今老。hái zì xiào,rén jīn lǎo。
空有恨,萦怀抱。kōng yǒu hèn,yíng huái bào。
记江湖十载,厌持旌纛。jì jiāng hú shí zài,yàn chí jīng dào。
濩落我材无所用,易除殆类无根潦。huò luò wǒ cái wú suǒ yòng,yì chú dài lèi wú gēn lǎo。
但欲搜、好语谢新词,羞琼报。dàn yù sōu hǎo yǔ xiè xīn cí,xiū qióng bào。

满江红·和傅岩叟香月韵

辛弃疾

半山佳句,最好是、「吹香隔屋」。bàn shān jiā jù,zuì hǎo shì chuī xiāng gé wū。
又还怪、冰霜侧畔,蜂儿成簇。yòu hái guài bīng shuāng cè pàn,fēng ér chéng cù。
更把香来薰了月,却教影去斜侵竹。gèng bǎ xiāng lái xūn le yuè,què jiào yǐng qù xié qīn zhú。
似神清、骨冷住西湖,何由俗。shì shén qīng gǔ lěng zhù xī hú,hé yóu sú。
根老大,穿坤轴。gēn lǎo dà,chuān kūn zhóu。
枝夭袅,蟠龙斛。zhī yāo niǎo,pán lóng hú。
快酒兵长俊,诗坛高筑。kuài jiǔ bīng zhǎng jùn,shī tán gāo zhù。
一再人来风味恶,两三杯后花缘熟。yī zài rén lái fēng wèi è,liǎng sān bēi hòu huā yuán shú。
记五更、联句失弥明,龙衔烛。jì wǔ gèng lián jù shī mí míng,lóng xián zhú。

归朝欢·丁卯岁寄题眉山李参政石林

辛弃疾

见说岷峨千古雪,都作岷峨山上石。jiàn shuō mín é qiān gǔ xuě,dōu zuò mín é shān shàng shí。
君家右史老泉公,千金费尽勤收拾。jūn jiā yòu shǐ lǎo quán gōng,qiān jīn fèi jǐn qín shōu shí。
一堂真石室。yī táng zhēn shí shì。
空庭更与添突兀。kōng tíng gèng yǔ tiān tū wù。
记当时,《长编》笔砚,日日云烟湿。jì dāng shí,zhǎng biān bǐ yàn,rì rì yún yān shī。
野老时逢山鬼泣。yě lǎo shí féng shān guǐ qì。
谁夜持山去难觅。shuí yè chí shān qù nán mì。
有人依样入明光,玉阶之下岩岩立。yǒu rén yī yàng rù míng guāng,yù jiē zhī xià yán yán lì。
琅玕无数碧。láng gān wú shù bì。
风流不数平泉物。fēng liú bù shù píng quán wù。
欲重吟,青葱玉树,须倩子云笔。yù zhòng yín,qīng cōng yù shù,xū qiàn zi yún bǐ。

满江红·游清风峡,和赵晋臣敷文韵

辛弃疾

两峡崭岩,问谁占、清风旧筑?更满眼、云来鸟去,涧红山绿。liǎng xiá zhǎn yán,wèn shuí zhàn qīng fēng jiù zhù?gèng mǎn yǎn yún lái niǎo qù,jiàn hóng shān lǜ。
世上无人供笑傲,门前有客休迎肃。shì shàng wú rén gōng xiào ào,mén qián yǒu kè xiū yíng sù。
怕凄凉、无物伴君时,多栽竹。pà qī liáng wú wù bàn jūn shí,duō zāi zhú。
风采妙,凝冰玉。fēng cǎi miào,níng bīng yù。
诗句好,馀膏馥。shī jù hǎo,yú gāo fù。
叹只今人物,一夔应足。tàn zhǐ jīn rén wù,yī kuí yīng zú。
人似秋鸿无定住,事如飞弹须圆熟。rén shì qiū hóng wú dìng zhù,shì rú fēi dàn xū yuán shú。
笑君侯、陪酒又陪歌,《阳春曲》。xiào jūn hóu péi jiǔ yòu péi gē,yáng chūn qū。

瑞鹤仙·赋梅

辛弃疾

雁霜寒透幕。yàn shuāng hán tòu mù。
正护月云轻,嫩冰犹薄。zhèng hù yuè yún qīng,nèn bīng yóu báo。
溪奁照梳掠。xī lián zhào shū lüè。
想含香弄粉,艳妆难学。xiǎng hán xiāng nòng fěn,yàn zhuāng nán xué。
玉肌瘦弱,更重重龙绡衬著。yù jī shòu ruò,gèng zhòng zhòng lóng xiāo chèn zhù。
倚东风一笑嫣然,转盼万花羞落。yǐ dōng fēng yī xiào yān rán,zhuǎn pàn wàn huā xiū luò。
寂寞。jì mò。
家山何在?雪后园林,水边楼阁。jiā shān hé zài?xuě hòu yuán lín,shuǐ biān lóu gé。
瑶池旧约,鳞鸿更仗谁托?粉蝶儿只解,寻桃觅柳,开遍南枝未觉。yáo chí jiù yuē,lín hóng gèng zhàng shuí tuō?fěn dié ér zhǐ jiě,xún táo mì liǔ,kāi biàn nán zhī wèi jué。
但伤心冷落黄昏,数声画角。dàn shāng xīn lěng luò huáng hūn,shù shēng huà jiǎo。

汉宫春·会稽蓬莱阁观雨

辛弃疾

秦望山头,看乱云急雨,倒立江湖。qín wàng shān tóu,kàn luàn yún jí yǔ,dào lì jiāng hú。
不知云者为雨,雨者云乎。bù zhī yún zhě wèi yǔ,yǔ zhě yún hū。
长空万里,被西风、变灭须臾。zhǎng kōng wàn lǐ,bèi xī fēng biàn miè xū yú。
回首听,月明天籁,人间万窍号呼。huí shǒu tīng,yuè míng tiān lài,rén jiān wàn qiào hào hū。
谁向若耶溪上,倩美人西去,麋鹿姑苏?至今故国人望,一舸归欤。shuí xiàng ruò yé xī shàng,qiàn měi rén xī qù,mí lù gū sū?zhì jīn gù guó rén wàng,yī gě guī yú。
岁云暮矣,问何不、鼓瑟吹竽。suì yún mù yǐ,wèn hé bù gǔ sè chuī yú。
君不见,王亭谢馆,冷烟寒树啼乌。jūn bù jiàn,wáng tíng xiè guǎn,lěng yān hán shù tí wū。

汉宫春·会稽秋风亭怀古

辛弃疾

亭上秋风,记去年袅袅,曾到吾庐。tíng shàng qiū fēng,jì qù nián niǎo niǎo,céng dào wú lú。
山河举目虽异,风景非殊。shān hé jǔ mù suī yì,fēng jǐng fēi shū。
功成者去,觉团扇、便与人疏。gōng chéng zhě qù,jué tuán shàn biàn yǔ rén shū。
吹不断,斜阳依旧,茫茫禹迹都无。chuī bù duàn,xié yáng yī jiù,máng máng yǔ jì dōu wú。
千古茂陵词在,甚风流章句,解拟相如。qiān gǔ mào líng cí zài,shén fēng liú zhāng jù,jiě nǐ xiāng rú。
只今木落江冷,眇眇愁余。zhǐ jīn mù luò jiāng lěng,miǎo miǎo chóu yú。
故人书报:“莫因循、忘却莼鲈。gù rén shū bào mò yīn xún wàng què chún lú。
”谁念我,新凉灯火,一编《太史公书》。shuí niàn wǒ,xīn liáng dēng huǒ,yī biān tài shǐ gōng shū。

汉宫春·答李兼善提举和章

辛弃疾

心似孤僧,更茂林修竹,山上精庐。xīn shì gū sēng,gèng mào lín xiū zhú,shān shàng jīng lú。
维摩定自非病,谁遣文殊。wéi mó dìng zì fēi bìng,shuí qiǎn wén shū。
白头自昔,叹相逢、语密情疏。bái tóu zì xī,tàn xiāng féng yǔ mì qíng shū。
倾盖处,论心一语,只今还有公无。qīng gài chù,lùn xīn yī yǔ,zhǐ jīn hái yǒu gōng wú。
最喜《阳春》妙句,被西风吹堕,金玉铿如。zuì xǐ yáng chūn miào jù,bèi xī fēng chuī duò,jīn yù kēng rú。
夜来归梦江上,父老欢予。yè lái guī mèng jiāng shàng,fù lǎo huān yǔ。
荻花深处,唤儿童、吹火烹鲈。dí huā shēn chù,huàn ér tóng chuī huǒ pēng lú。
归去也,绝交何必,更修山巨源书。guī qù yě,jué jiāo hé bì,gèng xiū shān jù yuán shū。