古诗词

八声甘州

辛弃疾

故将军饮罢夜归来,长亭解雕鞍。gù jiāng jūn yǐn bà yè guī lái,zhǎng tíng jiě diāo ān。
恨灞陵醉尉,匆匆未识,桃李无言。hèn bà líng zuì wèi,cōng cōng wèi shí,táo lǐ wú yán。
射虎山横一骑,裂石响惊弦。shè hǔ shān héng yī qí,liè shí xiǎng jīng xián。
落魄封侯事,岁晚田园。luò pò fēng hóu shì,suì wǎn tián yuán。
谁向桑麻杜曲,要短衣匹马,移住南山?看风流慷慨,谈笑过残年。shuí xiàng sāng má dù qū,yào duǎn yī pǐ mǎ,yí zhù nán shān?kàn fēng liú kāng kǎi,tán xiào guò cán nián。
汉开边、功名万里,甚当时健者也曾闲?纱窗外、斜风细雨,一阵轻寒。hàn kāi biān gōng míng wàn lǐ,shén dāng shí jiàn zhě yě céng xián?shā chuāng wài xié fēng xì yǔ,yī zhèn qīng hán。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

题福州参泉二首

辛弃疾

两泉水出更温泉,这里原无一二三。liǎng quán shuǐ chū gèng wēn quán,zhè lǐ yuán wú yī èr sān。
欲识当年参字意,行人浴罢试求参。yù shí dāng nián cān zì yì,xíng rén yù bà shì qiú cān。

题福州参泉二首

辛弃疾

三泉参错本儿嬉,认作参星转更痴。sān quán cān cuò běn ér xī,rèn zuò cān xīng zhuǎn gèng chī。
却笑世间真狡狯,古今能有几人知。què xiào shì jiān zhēn jiǎo kuài,gǔ jīn néng yǒu jǐ rén zhī。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

一水奔流叠嶂开,溪头千步响如雷。yī shuǐ bēn liú dié zhàng kāi,xī tóu qiān bù xiǎng rú léi。
扁舟费尽篙师力,咫尺平澜上不来。biǎn zhōu fèi jǐn gāo shī lì,zhǐ chǐ píng lán shàng bù lái。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

山上风吹笙鹤声,山前人望翠云屏。shān shàng fēng chuī shēng hè shēng,shān qián rén wàng cuì yún píng。
蓬莱枉觅瑶池路,不道人间有幔亭。péng lái wǎng mì yáo chí lù,bù dào rén jiān yǒu màn tíng。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

玉女峰前一棹歌,烟鬟雾髻动清波。yù nǚ fēng qián yī zhào gē,yān huán wù jì dòng qīng bō。
游人去后枫林夜,月满空山可奈何。yóu rén qù hòu fēng lín yè,yuè mǎn kōng shān kě nài hé。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

见说仙人此避秦,爱随流水一溪云。jiàn shuō xiān rén cǐ bì qín,ài suí liú shuǐ yī xī yún。
花开花落无寻处,仿佛吹箫月夜闻。huā kāi huā luò wú xún chù,fǎng fú chuī xiāo yuè yè wén。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

千丈搀天翠壁高,定谁狡狯插遗樵。qiān zhàng chān tiān cuì bì gāo,dìng shuí jiǎo kuài chā yí qiáo。
神仙万里乘风去,更度槎枒个样桥。shén xiān wàn lǐ chéng fēng qù,gèng dù chá yā gè yàng qiáo。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

山头有路接无尘,欲觅王孙试问津。shān tóu yǒu lù jiē wú chén,yù mì wáng sūn shì wèn jīn。
瞥向苍崖高处见,三三两两看游人。piē xiàng cāng yá gāo chù jiàn,sān sān liǎng liǎng kàn yóu rén。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

巨石亭亭缺啮多,悬知千古也消磨。jù shí tíng tíng quē niè duō,xuán zhī qiān gǔ yě xiāo mó。
人间正觅擎天柱,无奈风吹雨打何。rén jiān zhèng mì qíng tiān zhù,wú nài fēng chuī yǔ dǎ hé。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

自有山来几许年,千奇万怪只依然。zì yǒu shān lái jǐ xǔ nián,qiān qí wàn guài zhǐ yī rán。
试从精舍先生问,定在包牺八卦前。shì cóng jīng shě xiān shēng wèn,dìng zài bāo xī bā guà qián。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

山中有客帝王师,日日吟诗坐钓矶。shān zhōng yǒu kè dì wáng shī,rì rì yín shī zuò diào jī。
费尽烟霞供不足,几时西伯载将归。fèi jǐn yān xiá gōng bù zú,jǐ shí xī bó zài jiāng guī。

游武夷作棹歌呈晦翁十首

辛弃疾

行尽桑麻九曲天,更寻佳处可留连。xíng jǐn sāng má jiǔ qū tiān,gèng xún jiā chù kě liú lián。
如今归棹如掤箭,不似来时上水船。rú jīn guī zhào rú bīng jiàn,bù shì lái shí shàng shuǐ chuán。

鹤鸣亭绝句四首

辛弃疾

饱饭闲游绕小溪,却将往事细寻思。bǎo fàn xián yóu rào xiǎo xī,què jiāng wǎng shì xì xún sī。
有时思到难思处,拍碎阑干人不知。yǒu shí sī dào nán sī chù,pāi suì lán gàn rén bù zhī。

鹤鸣亭绝句四首

辛弃疾

安石榴花翠竹枝,婆娑其下更何为。ān shí liú huā cuì zhú zhī,pó suō qí xià gèng hé wèi。
溪流自有无声处,鹤舞不如闲立时。xī liú zì yǒu wú shēng chù,hè wǔ bù rú xián lì shí。

鹤鸣亭绝句四首

辛弃疾

旧时秋水醉吟者,且作西山病叟呼。jiù shí qiū shuǐ zuì yín zhě,qiě zuò xī shān bìng sǒu hū。
可惜黄花逢令节,樽中酒燥笔头枯。kě xī huáng huā féng lìng jié,zūn zhōng jiǔ zào bǐ tóu kū。