古诗词

摸鱼儿

辛弃疾

更能消、几番风雨,匆匆春又归去。gèng néng xiāo jǐ fān fēng yǔ,cōng cōng chūn yòu guī qù。
惜春长怕花开早,何况落红无数。xī chūn zhǎng pà huā kāi zǎo,hé kuàng luò hóng wú shù。
春且住,见说道、天涯芳草无归路。chūn qiě zhù,jiàn shuō dào tiān yá fāng cǎo wú guī lù。
怨春不语。yuàn chūn bù yǔ。
算只有殷勤、画檐蛛网,尽日惹飞絮。suàn zhǐ yǒu yīn qín huà yán zhū wǎng,jǐn rì rě fēi xù。
长门事,准拟佳期又误。zhǎng mén shì,zhǔn nǐ jiā qī yòu wù。
蛾眉曾有人妒,千金纵买相如赋,脉脉此情谁诉?君莫舞,君不见、玉环飞燕皆尘土!闲愁最苦,休去倚危栏,斜阳正在,烟柳断肠处。é méi céng yǒu rén dù,qiān jīn zòng mǎi xiāng rú fù,mài mài cǐ qíng shuí sù?jūn mò wǔ,jūn bù jiàn yù huán fēi yàn jiē chén tǔ!xián chóu zuì kǔ,xiū qù yǐ wēi lán,xié yáng zhèng zài,yān liǔ duàn cháng chù。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

临江仙·醉宿崇福寺,寄祐之弟,祐之以仆醉先归。

辛弃疾

莫向空山吹玉笛,壮怀酒醒心惊。mò xiàng kōng shān chuī yù dí,zhuàng huái jiǔ xǐng xīn jīng。
四更霜月太寒生。sì gèng shuāng yuè tài hán shēng。
被翻红锦浪,酒满玉壶冰。bèi fān hóng jǐn làng,jiǔ mǎn yù hú bīng。
小陆未须临水笑,山林我辈钟情。xiǎo lù wèi xū lín shuǐ xiào,shān lín wǒ bèi zhōng qíng。
今宵依旧醉中行。jīn xiāo yī jiù zuì zhōng xíng。
试寻残菊处,中路候渊明。shì xún cán jú chù,zhōng lù hòu yuān míng。

菩萨蛮·江摇病眼昏如雾

辛弃疾

江摇病眼昏如雾,送愁直到津头路。
归念乐天诗:“人生足别离。

云屏深夜语,梦到君知否?玉箸莫偷垂,断肠天不知。

临江仙·再用韵,送祐之弟归浮梁

辛弃疾

钟鼎山林都是梦,人间宠辱休惊。zhōng dǐng shān lín dōu shì mèng,rén jiān chǒng rǔ xiū jīng。
只消闲处过平生:酒杯秋吸露,诗句夜裁冰。zhǐ xiāo xián chù guò píng shēng jiǔ bēi qiū xī lù,shī jù yè cái bīng。
记取小窗风雨夜,对床灯火多情。jì qǔ xiǎo chuāng fēng yǔ yè,duì chuáng dēng huǒ duō qíng。
问谁千里伴君行?晓山眉样翠,秋水镜般明。wèn shuí qiān lǐ bàn jūn xíng?xiǎo shān méi yàng cuì,qiū shuǐ jìng bān míng。

菩萨蛮·淡黄弓样鞋儿小

辛弃疾

淡黄弓样鞋儿小,腰肢只怕风吹倒。dàn huáng gōng yàng xié ér xiǎo,yāo zhī zhǐ pà fēng chuī dào。
蓦地管弦催,一团红雪飞。mò dì guǎn xián cuī,yī tuán hóng xuě fēi。
曲终娇欲诉,定忆梨园谱。qū zhōng jiāo yù sù,dìng yì lí yuán pǔ。
指日按新声,主人朝玉京。zhǐ rì àn xīn shēng,zhǔ rén cháo yù jīng。

菩萨蛮·稼轩日向儿童说

辛弃疾

稼轩日向儿童说,带湖买得新风月。jià xuān rì xiàng ér tóng shuō,dài hú mǎi dé xīn fēng yuè。
头白早归来,种花花已开。tóu bái zǎo guī lái,zhǒng huā huā yǐ kāi。
功名浑是错,更莫思量著。gōng míng hún shì cuò,gèng mò sī liàng zhù。
见说小楼东,好山千万重。jiàn shuō xiǎo lóu dōng,hǎo shān qiān wàn zhòng。

菩萨蛮·和卢国华提刑

辛弃疾

旌旗依旧长亭路,尊前试点莺花数。jīng qí yī jiù zhǎng tíng lù,zūn qián shì diǎn yīng huā shù。
何处捧心颦。hé chù pěng xīn pín。
人间别样春。rén jiān bié yàng chūn。
功名君自许,少日闻鸡舞。gōng míng jūn zì xǔ,shǎo rì wén jī wǔ。
诗句到梅花。shī jù dào méi huā。
春风十万家。chūn fēng shí wàn jiā。

菩萨蛮·西风都是行人恨

辛弃疾

西风都是行人恨,马头渐喜归期近。xī fēng dōu shì xíng rén hèn,mǎ tóu jiàn xǐ guī qī jìn。
试上小红楼,飞鸿字字愁。shì shàng xiǎo hóng lóu,fēi hóng zì zì chóu。
阑干闲倚处,一带山无数。lán gàn xián yǐ chù,yī dài shān wú shù。
不似远山横,秋波相共明。bù shì yuǎn shān héng,qiū bō xiāng gòng míng。

菩萨蛮·功名饱听儿童说

辛弃疾

功名饱听儿童说,看公两眼明如月。gōng míng bǎo tīng ér tóng shuō,kàn gōng liǎng yǎn míng rú yuè。
万里勒燕然,老人书一编。wàn lǐ lēi yàn rán,lǎo rén shū yī biān。
玉阶方寸地,好趁风云会。yù jiē fāng cùn dì,hǎo chèn fēng yún huì。
他日赤松游,依然万户侯。tā rì chì sōng yóu,yī rán wàn hù hóu。

菩萨蛮·送祐之弟归浮梁

辛弃疾

无情最是江头柳,长条折尽还依旧。wú qíng zuì shì jiāng tóu liǔ,zhǎng tiáo zhé jǐn hái yī jiù。
木叶下平湖,雁来书有无。mù yè xià píng hú,yàn lái shū yǒu wú。
雁无书尚可,好语凭谁和。yàn wú shū shàng kě,hǎo yǔ píng shuí hé。
风雨断肠时,小山生桂枝。fēng yǔ duàn cháng shí,xiǎo shān shēng guì zhī。

菩萨蛮·席上分赋得樱桃

辛弃疾

香浮乳酪玻璃碗,年年醉里尝新惯。xiāng fú rǔ lào bō lí wǎn,nián nián zuì lǐ cháng xīn guàn。
何物比春风,歌唇一点红。hé wù bǐ chūn fēng,gē chún yī diǎn hóng。
江湖清梦断,翠笼明光殿。jiāng hú qīng mèng duàn,cuì lóng míng guāng diàn。
万颗写轻匀,低头愧野人。wàn kē xiě qīng yún,dī tóu kuì yě rén。

木兰花慢·席上送张仲固帅兴元

辛弃疾

汉中开汉业,问此地、是耶非?想剑指三秦,君王得意,一战东归。hàn zhōng kāi hàn yè,wèn cǐ dì shì yé fēi?xiǎng jiàn zhǐ sān qín,jūn wáng dé yì,yī zhàn dōng guī。
追亡事、今不见,但山川满目泪沾衣。zhuī wáng shì jīn bù jiàn,dàn shān chuān mǎn mù lèi zhān yī。
落日胡尘未断,西风塞马空肥。luò rì hú chén wèi duàn,xī fēng sāi mǎ kōng féi。
一编书是帝王师,小试去征西。yī biān shū shì dì wáng shī,xiǎo shì qù zhēng xī。
更草草离筵,匆匆去路,愁满旌旗。gèng cǎo cǎo lí yán,cōng cōng qù lù,chóu mǎn jīng qí。
君思我、回首处,正江涵秋影雁初飞。jūn sī wǒ huí shǒu chù,zhèng jiāng hán qiū yǐng yàn chū fēi。
安得车轮四角,不堪带减腰围。ān dé chē lún sì jiǎo,bù kān dài jiǎn yāo wéi。

朝中措·绿萍池沼絮飞忙

辛弃疾

绿萍池沼絮飞忙,花入蜜脾香。lǜ píng chí zhǎo xù fēi máng,huā rù mì pí xiāng。
长怪春归何处,谁知个里迷藏。zhǎng guài chūn guī hé chù,shuí zhī gè lǐ mí cáng。
残云剩雨,些儿意思,直恁思量。cán yún shèng yǔ,xiē ér yì sī,zhí nèn sī liàng。
不是流莺惊觉,梦中啼损红妆。bù shì liú yīng jīng jué,mèng zhōng tí sǔn hóng zhuāng。

朝中措·夜深残月过山房

辛弃疾

夜深残月过山房,睡觉北窗凉。yè shēn cán yuè guò shān fáng,shuì jué běi chuāng liáng。
起绕中庭独步,一天星斗文章。qǐ rào zhōng tíng dú bù,yī tiān xīng dòu wén zhāng。
朝来客话:“山林钟鼎,那处难忘。cháo lái kè huà shān lín zhōng dǐng,nà chù nán wàng。
”“君向沙头细问,白鸥知我行藏。jūn xiàng shā tóu xì wèn,bái ōu zhī wǒ xíng cáng。

朝中措·崇福寺道中,归寄祐之弟

辛弃疾

篮舆袅袅破重冈,玉笛两红妆。lán yú niǎo niǎo pò zhòng gāng,yù dí liǎng hóng zhuāng。
这里都愁酒尽,那边正和诗忙。zhè lǐ dōu chóu jiǔ jǐn,nà biān zhèng hé shī máng。
为谁醉倒,为谁归去,都莫思量。wèi shuí zuì dào,wèi shuí guī qù,dōu mò sī liàng。
白水东边篱落,斜阳欲下牛羊。bái shuǐ dōng biān lí luò,xié yáng yù xià niú yáng。

鹊桥仙·为人庆八十席上戏作

辛弃疾

朱颜晕酒,方瞳点漆,闲傍松边倚杖。zhū yán yūn jiǔ,fāng tóng diǎn qī,xián bàng sōng biān yǐ zhàng。
不须更展画图看,自是个、寿星模样。bù xū gèng zhǎn huà tú kàn,zì shì gè shòu xīng mó yàng。
今朝盛事,一杯深劝,更把新词齐唱。jīn cháo shèng shì,yī bēi shēn quàn,gèng bǎ xīn cí qí chàng。
人间八十最风流,长贴在、儿儿额上。rén jiān bā shí zuì fēng liú,zhǎng tiē zài ér ér é shàng。