古诗词

念奴娇·书东流村壁

辛弃疾

野棠花落,又匆匆过了清明时节。yě táng huā luò,yòu cōng cōng guò le qīng míng shí jié。
刬地东风欺客梦,一枕云屏寒怯。chǎn dì dōng fēng qī kè mèng,yī zhěn yún píng hán qiè。
曲岸持觞,垂杨系马,此地曾轻别。qū àn chí shāng,chuí yáng xì mǎ,cǐ dì céng qīng bié。
楼空人去,旧游飞燕能说。lóu kōng rén qù,jiù yóu fēi yàn néng shuō。
闻道绮陌东头,行人曾见,帘底纤纤月。wén dào qǐ mò dōng tóu,xíng rén céng jiàn,lián dǐ xiān xiān yuè。
旧恨春江流不尽,新恨云山千叠。jiù hèn chūn jiāng liú bù jǐn,xīn hèn yún shān qiān dié。
料得明朝,尊前重见,镜里花难折。liào dé míng cháo,zūn qián zhòng jiàn,jìng lǐ huā nán zhé。
也应惊问,近来多少华发?yě yīng jīng wèn,jìn lái duō shǎo huá fā?
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

贺新郎·赋琵琶

辛弃疾

凤尾龙香拨,自开元、《霓裳曲》罢,几番风月。fèng wěi lóng xiāng bō,zì kāi yuán ní shang qū bà,jǐ fān fēng yuè。
最苦浔阳江头客,画舸亭亭待发。zuì kǔ xún yáng jiāng tóu kè,huà gě tíng tíng dài fā。
记出塞、黄云堆雪。jì chū sāi huáng yún duī xuě。
马上离愁三万里,望昭阳、宫殿孤鸿没。mǎ shàng lí chóu sān wàn lǐ,wàng zhāo yáng gōng diàn gū hóng méi。
弦解语,恨难说。xián jiě yǔ,hèn nán shuō。
辽阳驿使音尘绝,琐窗寒、轻拢慢撚,泪珠盈睫。liáo yáng yì shǐ yīn chén jué,suǒ chuāng hán qīng lǒng màn niǎn,lèi zhū yíng jié。
推手含情还却手,一抹《梁州》哀彻。tuī shǒu hán qíng hái què shǒu,yī mǒ liáng zhōu āi chè。
千古事、云飞烟灭。qiān gǔ shì yún fēi yān miè。
贺老定场无消息,想沉香亭北繁华歇,弹到此,为呜咽。hè lǎo dìng chǎng wú xiāo xī,xiǎng chén xiāng tíng běi fán huá xiē,dàn dào cǐ,wèi wū yàn。

祝英台近·晚春

辛弃疾

宝钗分,桃叶渡,烟柳暗南浦。bǎo chāi fēn,táo yè dù,yān liǔ àn nán pǔ。
怕上层楼,十日九风雨。pà shàng céng lóu,shí rì jiǔ fēng yǔ。
断肠片片飞红,都无人管,更谁劝啼莺声住?duàn cháng piàn piàn fēi hóng,dōu wú rén guǎn,gèng shuí quàn tí yīng shēng zhù?
鬓边觑,试把花卜归期,才簪又重数。bìn biān qù,shì bǎ huā bo guī qī,cái zān yòu zhòng shù。
罗帐灯昏,哽咽梦中语。luó zhàng dēng hūn,gěng yàn mèng zhōng yǔ。
是他春带愁来,春归何处?却不解带将愁去。shì tā chūn dài chóu lái,chūn guī hé chù?què bù jiě dài jiāng chóu qù。

鹧鸪天·鹅湖归,病起作

辛弃疾

枕簟溪堂冷欲秋,断云依水晚来收。zhěn diàn xī táng lěng yù qiū,duàn yún yī shuǐ wǎn lái shōu。
红莲相倚浑如醉,白鸟无言定自愁。hóng lián xiāng yǐ hún rú zuì,bái niǎo wú yán dìng zì chóu。
书咄咄,且休休,一丘一壑也风流。shū duō duō,qiě xiū xiū,yī qiū yī hè yě fēng liú。
不知筋力衰多少,但觉新来懒上楼。bù zhī jīn lì shuāi duō shǎo,dàn jué xīn lái lǎn shàng lóu。

菩萨蛮·书江西造口壁

辛弃疾

郁孤台下清江水,中间多少行人泪。yù gū tái xià qīng jiāng shuǐ,zhōng jiān duō shǎo xíng rén lèi。
西北望长安,可怜无数山。xī běi wàng zhǎng ān,kě lián wú shù shān。
青山遮不住,毕竟东流去。qīng shān zhē bù zhù,bì jìng dōng liú qù。
江晚正愁余,山深闻鹧鸪。jiāng wǎn zhèng chóu yú,shān shēn wén zhè gū。

鹧鸪天·博山寺作

辛弃疾

不向长安路上行。bù xiàng zhǎng ān lù shàng xíng。
却教山寺厌逢迎。què jiào shān sì yàn féng yíng。
味无味处求吾乐,材不材间过此生。wèi wú wèi chù qiú wú lè,cái bù cái jiān guò cǐ shēng。
宁作我,岂其卿。níng zuò wǒ,qǐ qí qīng。
人间走遍却归耕。rén jiān zǒu biàn què guī gēng。
一松一竹真朋友,山鸟山花好弟兄。yī sōng yī zhú zhēn péng yǒu,shān niǎo shān huā hǎo dì xiōng。

清平乐·村居

辛弃疾

茅檐低小,溪上青青草。máo yán dī xiǎo,xī shàng qīng qīng cǎo。
醉里吴音相媚好,白发谁家翁媪?zuì lǐ wú yīn xiāng mèi hǎo,bái fā shuí jiā wēng ǎo?
大儿锄豆溪东,中儿正织鸡笼。dà ér chú dòu xī dōng,zhōng ér zhèng zhī jī lóng。
最喜小儿亡赖,溪头卧剥莲蓬。zuì xǐ xiǎo ér wáng lài,xī tóu wò bō lián péng。

西江月·遣兴

辛弃疾

醉里且贪欢笑,要愁那得工夫。zuì lǐ qiě tān huān xiào,yào chóu nà dé gōng fū。
近来始觉古人书,信著全无是处。jìn lái shǐ jué gǔ rén shū,xìn zhù quán wú shì chù。
昨夜松边醉倒,问松「我醉何如」。zuó yè sōng biān zuì dào,wèn sōng wǒ zuì hé rú。
只疑松动要来扶,以手推松曰「去」!zhǐ yí sōng dòng yào lái fú,yǐ shǒu tuī sōng yuē qù!

西江月·示儿曹,以家事付之

辛弃疾

万事云烟忽过,一身蒲柳先衰。wàn shì yún yān hū guò,yī shēn pú liǔ xiān shuāi。
而今何事最相宜,宜醉宜游宜睡。ér jīn hé shì zuì xiāng yí,yí zuì yí yóu yí shuì。
早趁催科了纳,更量出入收支。zǎo chèn cuī kē le nà,gèng liàng chū rù shōu zhī。
乃翁依旧管些儿,管竹管山管水。nǎi wēng yī jiù guǎn xiē ér,guǎn zhú guǎn shān guǎn shuǐ。

生查子·独游雨岩

辛弃疾

溪边照影行,天在清溪底。xī biān zhào yǐng xíng,tiān zài qīng xī dǐ。
天上有行云,人在行云里。tiān shàng yǒu xíng yún,rén zài xíng yún lǐ。
高歌谁和余?空谷清音起。gāo gē shuí hé yú?kōng gǔ qīng yīn qǐ。
非鬼亦非仙,一曲桃花水。fēi guǐ yì fēi xiān,yī qū táo huā shuǐ。

南歌子·新开池,戏作

辛弃疾

散发披襟处,浮瓜沉李杯。sàn fā pī jīn chù,fú guā chén lǐ bēi。
涓涓流水细侵阶。juān juān liú shuǐ xì qīn jiē。
凿个池儿,唤个月儿来。záo gè chí ér,huàn gè yuè ér lái。
画栋频摇动,红蕖尽倒开。huà dòng pín yáo dòng,hóng qú jǐn dào kāi。
斗匀红粉照香腮。dòu yún hóng fěn zhào xiāng sāi。
有个人人,把做镜儿猜。yǒu gè rén rén,bǎ zuò jìng ér cāi。

清平乐·独宿博山王氏庵

辛弃疾

绕床饥鼠,蝙蝠翻灯舞。rào chuáng jī shǔ,biān fú fān dēng wǔ。
屋上松风吹急雨,破纸窗间自语。wū shàng sōng fēng chuī jí yǔ,pò zhǐ chuāng jiān zì yǔ。
平生塞北江南,归来华发苍颜。píng shēng sāi běi jiāng nán,guī lái huá fā cāng yán。
布被秋宵梦觉,眼前万里江山。bù bèi qiū xiāo mèng jué,yǎn qián wàn lǐ jiāng shān。

菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋

辛弃疾

青山欲共高人语,联翩万马来无数。qīng shān yù gòng gāo rén yǔ,lián piān wàn mǎ lái wú shù。
烟雨却低回,望来终不来。yān yǔ què dī huí,wàng lái zhōng bù lái。
人言头上发,总向愁中白。rén yán tóu shàng fā,zǒng xiàng chóu zhōng bái。
拍手笑沙鸥,一身都是愁。pāi shǒu xiào shā ōu,yī shēn dōu shì chóu。

南乡子·登京口北固亭有怀

辛弃疾

何处望神州?满眼风光北固楼。hé chù wàng shén zhōu?mǎn yǎn fēng guāng běi gù lóu。
千古兴亡多少事?悠悠,不尽长江滚滚流。qiān gǔ xīng wáng duō shǎo shì?yōu yōu,bù jǐn zhǎng jiāng gǔn gǔn liú。
年少万兜鍪,坐断东南战未休。nián shǎo wàn dōu móu,zuò duàn dōng nán zhàn wèi xiū。
天下英雄谁敌手?曹刘。tiān xià yīng xióng shuí dí shǒu?cáo liú。
生子当如孙仲谋。shēng zi dāng rú sūn zhòng móu。

贺新郎·把酒长亭说

辛弃疾

把酒长亭说。bǎ jiǔ zhǎng tíng shuō。
看渊明、风流酷似,卧龙诸葛。kàn yuān míng fēng liú kù shì,wò lóng zhū gé。
何处飞来林间鹊,蹙踏松梢微雪。hé chù fēi lái lín jiān què,cù tà sōng shāo wēi xuě。
要破帽多添华发。yào pò mào duō tiān huá fā。
剩水残山无态度,被疏梅料理成风月。shèng shuǐ cán shān wú tài dù,bèi shū méi liào lǐ chéng fēng yuè。
两三雁,也萧瑟。liǎng sān yàn,yě xiāo sè。
佳人重约还轻别。jiā rén zhòng yuē hái qīng bié。
怅清江、天寒不渡,水深冰合。chàng qīng jiāng tiān hán bù dù,shuǐ shēn bīng hé。
路断车轮生四角,此地行人销骨。lù duàn chē lún shēng sì jiǎo,cǐ dì xíng rén xiāo gǔ。
问谁使、君来愁绝?铸就而今相思错,料当初、费尽人间铁。wèn shuí shǐ jūn lái chóu jué?zhù jiù ér jīn xiāng sī cuò,liào dāng chū fèi jǐn rén jiān tiě。
长夜笛,莫吹裂。zhǎng yè dí,mò chuī liè。

太常引·建康中秋夜为吕叔潜赋

辛弃疾

一轮秋影转金波,飞镜又重磨。yī lún qiū yǐng zhuǎn jīn bō,fēi jìng yòu zhòng mó。
把酒问姮娥,被白发、欺人奈何。bǎ jiǔ wèn héng é,bèi bái fā qī rén nài hé。
乘风好去,长空万里,直下看山河。chéng fēng hǎo qù,zhǎng kōng wàn lǐ,zhí xià kàn shān hé。
斫去桂婆娑,人道是、清光更多。zhuó qù guì pó suō,rén dào shì qīng guāng gèng duō。
7261234567»