古诗词

念奴娇·书东流村壁

辛弃疾

野棠花落,又匆匆过了清明时节。yě táng huā luò,yòu cōng cōng guò le qīng míng shí jié。
刬地东风欺客梦,一枕云屏寒怯。chǎn dì dōng fēng qī kè mèng,yī zhěn yún píng hán qiè。
曲岸持觞,垂杨系马,此地曾轻别。qū àn chí shāng,chuí yáng xì mǎ,cǐ dì céng qīng bié。
楼空人去,旧游飞燕能说。lóu kōng rén qù,jiù yóu fēi yàn néng shuō。
闻道绮陌东头,行人曾见,帘底纤纤月。wén dào qǐ mò dōng tóu,xíng rén céng jiàn,lián dǐ xiān xiān yuè。
旧恨春江流不尽,新恨云山千叠。jiù hèn chūn jiāng liú bù jǐn,xīn hèn yún shān qiān dié。
料得明朝,尊前重见,镜里花难折。liào dé míng cháo,zūn qián zhòng jiàn,jìng lǐ huā nán zhé。
也应惊问,近来多少华发?yě yīng jīng wèn,jìn lái duō shǎo huá fā?
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

乌夜啼·山行,约范廓之不至

辛弃疾

江头醉倒山公。jiāng tóu zuì dào shān gōng。
月明中。yuè míng zhōng。
记得昨宵归路、笑儿童。jì dé zuó xiāo guī lù xiào ér tóng。
溪欲转,山已断,两三松。xī yù zhuǎn,shān yǐ duàn,liǎng sān sōng。
一段可怜风月、欠诗翁。yī duàn kě lián fēng yuè qiàn shī wēng。

太常引·寿韩南涧尚书

辛弃疾

君王着意履声间,便合押、紫宸班。jūn wáng zhe yì lǚ shēng jiān,biàn hé yā zǐ chén bān。
今代又尊韩,道吏部、文章泰山。jīn dài yòu zūn hán,dào lì bù wén zhāng tài shān。
一杯千岁,问公何事,早伴赤松闲。yī bēi qiān suì,wèn gōng hé shì,zǎo bàn chì sōng xián。
功业后来看,似江左、风流谢安。gōng yè hòu lái kàn,shì jiāng zuǒ fēng liú xiè ān。

乌夜啼·廓之见和,复用前韵

辛弃疾

人言我不如公。rén yán wǒ bù rú gōng。
酒杯中。jiǔ bēi zhōng。
更把平生湖海、问儿童。gèng bǎ píng shēng hú hǎi wèn ér tóng。
千尺蔓,云叶乱,系长松。qiān chǐ màn,yún yè luàn,xì zhǎng sōng。
却笑一身缠绕、似衰翁。què xiào yī shēn chán rào shì shuāi wēng。

昭君怨·豫章寄张守定叟

辛弃疾

长记潇湘秋晚:歌舞橘洲人散。zhǎng jì xiāo xiāng qiū wǎn gē wǔ jú zhōu rén sàn。
走马月明中,折芙蓉。zǒu mǎ yuè míng zhōng,zhé fú róng。
今日西山南浦,画栋珠帘云雨。jīn rì xī shān nán pǔ,huà dòng zhū lián yún yǔ。
风景不争多,奈愁何。fēng jǐng bù zhēng duō,nài chóu hé。

丑奴儿·书博山道中壁

辛弃疾

烟芜露麦荒池柳,洗雨烘晴。yān wú lù mài huāng chí liǔ,xǐ yǔ hōng qíng。
洗雨烘晴,一样春风几样青。xǐ yǔ hōng qíng,yī yàng chūn fēng jǐ yàng qīng。
提壶脱袴催归去,万恨千情。tí hú tuō kù cuī guī qù,wàn hèn qiān qíng。
万恨千情,各自无聊各自鸣。wàn hèn qiān qíng,gè zì wú liáo gè zì míng。

杏花天·病来自是于春懒

辛弃疾

病来自是于春懒。bìng lái zì shì yú chūn lǎn。
但别院、笙歌一片。dàn bié yuàn shēng gē yī piàn。
蛛丝网遍玻璃盏,更问舞裙歌扇!zhū sī wǎng biàn bō lí zhǎn,gèng wèn wǔ qún gē shàn!
有多少、莺愁蝶怨,甚梦里、春归不管。yǒu duō shǎo yīng chóu dié yuàn,shén mèng lǐ chūn guī bù guǎn。
杨花也笑人情浅,故故沾衣扑面。yáng huā yě xiào rén qíng qiǎn,gù gù zhān yī pū miàn。

踏歌

辛弃疾

攧厥。diān jué。
看精神、压一庞儿劣。kàn jīng shén yā yī páng ér liè。
更言语、一似春莺滑。gèng yán yǔ yī shì chūn yīng huá。
一团儿、美满香和雪。yī tuán ér měi mǎn xiāng hé xuě。
去也。qù yě。
把春衫、换却同心结。bǎ chūn shān huàn què tóng xīn jié。
向人道、“不怕轻离别”。xiàng rén dào bù pà qīng lí bié。
问昨宵、因甚歌声咽。wèn zuó xiāo yīn shén gē shēng yàn。
秋被梦,春闺月。qiū bèi mèng,chūn guī yuè。
旧家事、却对何人说。jiù jiā shì què duì hé rén shuō。
告第一莫趁蜂和蝶。gào dì yī mò chèn fēng hé dié。
有春归花落时节。yǒu chūn guī huā luò shí jié。

一落索·闺思

辛弃疾

羞见鑑鸾孤却。xiū jiàn jiàn luán gū què。
倩人梳掠。qiàn rén shū lüè。
一春长是为花愁,甚夜夜、东风恶。yī chūn zhǎng shì wèi huā chóu,shén yè yè dōng fēng è。
行绕翠帘珠箔。xíng rào cuì lián zhū bó。
锦笺谁托。jǐn jiān shuí tuō。
玉觞泪满却停觞,怕酒似、郎情薄。yù shāng lèi mǎn què tíng shāng,pà jiǔ shì láng qíng báo。

千秋岁·金陵寿史帅致道,时有版筑役

辛弃疾

塞垣秋草。sāi yuán qiū cǎo。
又报平安好。yòu bào píng ān hǎo。
尊俎上,英雄表。zūn zǔ shàng,yīng xióng biǎo。
金汤生气象,珠玉霏谈笑。jīn tāng shēng qì xiàng,zhū yù fēi tán xiào。
春近也,梅花得似人难老。chūn jìn yě,méi huā dé shì rén nán lǎo。
莫惜金尊倒。mò xī jīn zūn dào。
凤诏看看到。fèng zhào kàn kàn dào。
留不住,江东小。liú bù zhù,jiāng dōng xiǎo。
从容帷幄去,整顿乾坤了。cóng róng wéi wò qù,zhěng dùn qián kūn le。
千百岁,从今尽是中书考。qiān bǎi suì,cóng jīn jǐn shì zhōng shū kǎo。

感皇恩·滁州寿范倅

辛弃疾

春事到清明,十分花柳。chūn shì dào qīng míng,shí fēn huā liǔ。
唤得笙歌劝君酒。huàn dé shēng gē quàn jūn jiǔ。
酒如春好,春色年年如旧。jiǔ rú chūn hǎo,chūn sè nián nián rú jiù。
青春元不老,君知否。qīng chūn yuán bù lǎo,jūn zhī fǒu。
席上看君,竹清松瘦。xí shàng kàn jūn,zhú qīng sōng shòu。
待与青春斗长久。dài yǔ qīng chūn dòu zhǎng jiǔ。
三山归路,明日天香襟袖。sān shān guī lù,míng rì tiān xiāng jīn xiù。
更持银盏起,为君寿。gèng chí yín zhǎn qǐ,wèi jūn shòu。

霜天晓角·旅兴

辛弃疾

吴头楚尾,一棹人千里。wú tóu chǔ wěi,yī zhào rén qiān lǐ。
休说旧愁新恨,长亭树、今如此!xiū shuō jiù chóu xīn hèn,zhǎng tíng shù jīn rú cǐ!
宦游吾倦矣,玉人留我醉。huàn yóu wú juàn yǐ,yù rén liú wǒ zuì。
明日落花寒食,得且住、为佳耳。míng rì luò huā hán shí,dé qiě zhù wèi jiā ěr。

南乡子·舟行记梦

辛弃疾

欹枕艣声边,贪听咿哑聒醉眠。yī zhěn lǔ shēng biān,tān tīng yī yǎ guā zuì mián。
梦里笙歌花底去,依然,翠袖盈盈在眼前。mèng lǐ shēng gē huā dǐ qù,yī rán,cuì xiù yíng yíng zài yǎn qián。
别后两眉尖,欲说还休梦已阑。bié hòu liǎng méi jiān,yù shuō hái xiū mèng yǐ lán。
只记埋寃前夜月,相看,不管人愁独自圆。zhǐ jì mái yuān qián yè yuè,xiāng kàn,bù guǎn rén chóu dú zì yuán。

南歌子·万万千千恨

辛弃疾

万万千千恨,前前后后山。wàn wàn qiān qiān hèn,qián qián hòu hòu shān。
傍人道我轿儿宽。bàng rén dào wǒ jiào ér kuān。
不道被他遮得、望伊难。bù dào bèi tā zhē dé wàng yī nán。
今夜江头树,船儿系那边。jīn yè jiāng tóu shù,chuán ér xì nà biān。
知他热后甚时眠。zhī tā rè hòu shén shí mián。
万万不成眠后、有谁扇。wàn wàn bù chéng mián hòu yǒu shuí shàn。

西江月·江行采石岸,戏作《渔父词》

辛弃疾

千丈悬崖削翠,一川落日熔金。qiān zhàng xuán yá xuē cuì,yī chuān luò rì róng jīn。
白鸥来往本无心。bái ōu lái wǎng běn wú xīn。
选甚风波一任。xuǎn shén fēng bō yī rèn。
别浦鱼肥堪脍,前村酒美重斟。bié pǔ yú féi kān kuài,qián cūn jiǔ měi zhòng zhēn。
千年往事已沈沈。qiān nián wǎng shì yǐ shěn shěn。
闲管兴亡则甚。xián guǎn xīng wáng zé shén。

小重山·茉莉

辛弃疾

倩得薰风染绿衣。qiàn dé xūn fēng rǎn lǜ yī。
国香收不起,透冰肌。guó xiāng shōu bù qǐ,tòu bīng jī。
略开些个未多时。lüè kāi xiē gè wèi duō shí。
窗儿外,却早被人知。chuāng ér wài,què zǎo bèi rén zhī。
越惜越娇痴。yuè xī yuè jiāo chī。
一枝云鬓上,那人宜。yī zhī yún bìn shàng,nà rén yí。
莫将他去比荼䕷。mò jiāng tā qù bǐ tú mí。
分明是,他更韵些儿。fēn míng shì,tā gèng yùn xiē ér。