古诗词

祝英台近·晚春

辛弃疾

宝钗分,桃叶渡,烟柳暗南浦。bǎo chāi fēn,táo yè dù,yān liǔ àn nán pǔ。
怕上层楼,十日九风雨。pà shàng céng lóu,shí rì jiǔ fēng yǔ。
断肠片片飞红,都无人管,更谁劝啼莺声住?duàn cháng piàn piàn fēi hóng,dōu wú rén guǎn,gèng shuí quàn tí yīng shēng zhù?
鬓边觑,试把花卜归期,才簪又重数。bìn biān qù,shì bǎ huā bo guī qī,cái zān yòu zhòng shù。
罗帐灯昏,哽咽梦中语。luó zhàng dēng hūn,gěng yàn mèng zhōng yǔ。
是他春带愁来,春归何处?却不解带将愁去。shì tā chūn dài chóu lái,chūn guī hé chù?què bù jiě dài jiāng chóu qù。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

第四子学春秋发愤不辍书以勉之

辛弃疾

春雨昼连夜,春江冷欲冰。chūn yǔ zhòu lián yè,chūn jiāng lěng yù bīng。
清愁殊浩荡,莫景剧飞腾。qīng chóu shū hào dàng,mò jǐng jù fēi téng。
身是归休客,心如入定僧。shēn shì guī xiū kè,xīn rú rù dìng sēng。
西园曾到不,要学仲舒能。xī yuán céng dào bù,yào xué zhòng shū néng。

感怀示儿辈

辛弃疾

穷处幽人乐,徂年烈士悲。qióng chù yōu rén lè,cú nián liè shì bēi。
归田曾有志,责子且无诗。guī tián céng yǒu zhì,zé zi qiě wú shī。
旧恨王夷甫,新交蔡克儿。jiù hèn wáng yí fǔ,xīn jiāo cài kè ér。
渊明去我久,此意有谁知。yuān míng qù wǒ jiǔ,cǐ yì yǒu shuí zhī。

即事示儿

辛弃疾

扫迹衡门下,终朝抱膝吟。sǎo jì héng mén xià,zhōng cháo bào xī yín。
贫须依稼穑,老不厌山林。pín xū yī jià sè,lǎo bù yàn shān lín。
有酒无馀愿,因闲得此心。yǒu jiǔ wú yú yuàn,yīn xián dé cǐ xīn。
西园早行乐,桃李渐成阴。xī yuán zǎo xíng lè,táo lǐ jiàn chéng yīn。

答余叔良和韵

辛弃疾

东舍延朝爽,西林媚夕曛。dōng shě yán cháo shuǎng,xī lín mèi xī xūn。
有生同扰扰,何路出纷纷。yǒu shēng tóng rǎo rǎo,hé lù chū fēn fēn。
暖日鹓鸾伴,空山鸟兽群。nuǎn rì yuān luán bàn,kōng shān niǎo shòu qún。
本来同一致,休笑众人醺。běn lái tóng yī zhì,xiū xiào zhòng rén xūn。

咏雪

辛弃疾

书窗夜生白,城角晓增悲。shū chuāng yè shēng bái,chéng jiǎo xiǎo zēng bēi。
未奏蔡州捷,且歌梁苑诗。wèi zòu cài zhōu jié,qiě gē liáng yuàn shī。
餐毡怀雁使,无酒羡羔儿。cān zhān huái yàn shǐ,wú jiǔ xiàn gāo ér。
农事勤忧国,明年喜可知。nóng shì qín yōu guó,míng nián xǐ kě zhī。

仙迹岩

辛弃疾

地秘岩藏骨,溪灵膝印痕。dì mì yán cáng gǔ,xī líng xī yìn hén。
虚床惟太姥,别席尽曾孙。xū chuáng wéi tài lǎo,bié xí jǐn céng sūn。
披牒秦朝远,遗坛汉祀存。pī dié qín cháo yuǎn,yí tán hàn sì cún。
何时幔亭侧,重复见幢幡。hé shí màn tíng cè,zhòng fù jiàn chuáng fān。

寿赵茂嘉郎中二首

辛弃疾

玉色长身白首郎,当年麾节几甘棠。yù sè zhǎng shēn bái shǒu láng,dāng nián huī jié jǐ gān táng。
力贫活物阴功大,未老垂车逸兴长。lì pín huó wù yīn gōng dà,wèi lǎo chuí chē yì xīng zhǎng。
久矣如今太公望,岿然真是鲁灵光。jiǔ yǐ rú jīn tài gōng wàng,kuī rán zhēn shì lǔ líng guāng。
朝廷正尔尊黄发,稳驾蒲轮觐玉皇。cháo tíng zhèng ěr zūn huáng fā,wěn jià pú lún jìn yù huáng。

寿赵茂嘉郎中二首

辛弃疾

鹅湖山麓湛溪湄,华屋眈眈照绿漪。é hú shān lù zhàn xī méi,huá wū dān dān zhào lǜ yī。
子侄日为真率会,弟兄剩有唱酬诗。zi zhí rì wèi zhēn lǜ huì,dì xiōng shèng yǒu chàng chóu shī。
杨花榆荚浑如许,苦笋樱桃正是时。yáng huā yú jiá hún rú xǔ,kǔ sǔn yīng táo zhèng shì shí。
待酌西江援北斗,摩挲金狄与君期。dài zhuó xī jiāng yuán běi dòu,mó sā jīn dí yǔ jūn qī。

送别湖南部曲

辛弃疾

青衫匹马万人呼,幕府当年急急符。qīng shān pǐ mǎ wàn rén hū,mù fǔ dāng nián jí jí fú。
愧我明珠成薏苡,负君赤手缚於菟。kuì wǒ míng zhū chéng yì yǐ,fù jūn chì shǒu fù yú tú。
观书到老眼如镜,论事惊人胆满躯。guān shū dào lǎo yǎn rú jìng,lùn shì jīng rén dǎn mǎn qū。
万里云霄送君去,不妨风雨破吾庐。wàn lǐ yún xiāo sòng jūn qù,bù fáng fēng yǔ pò wú lú。

感怀示儿辈

辛弃疾

安乐常思病苦时,静观山下有雷颐。ān lè cháng sī bìng kǔ shí,jìng guān shān xià yǒu léi yí。
十千一斗酒无分,六十三年事自知。shí qiān yī dòu jiǔ wú fēn,liù shí sān nián shì zì zhī。
错处真成九州铁,乐时能得几絇丝。cuò chù zhēn chéng jiǔ zhōu tiě,lè shí néng dé jǐ qú sī。
新春老去惟梅在,一任狂风日夜吹。xīn chūn lǎo qù wéi méi zài,yī rèn kuáng fēng rì yè chuī。

赵文远见和用韵答之

辛弃疾

粝食粗衣饱暖时,从他鼻涕自垂颐。lì shí cū yī bǎo nuǎn shí,cóng tā bí tì zì chuí yí。
万金药岂世无有,九折臂馀人始知。wàn jīn yào qǐ shì wú yǒu,jiǔ zhé bì yú rén shǐ zhī。
过雨沾香辞落蒂,随风飞絮趁游丝。guò yǔ zhān xiāng cí luò dì,suí fēng fēi xù chèn yóu sī。
我无妙语酬春事,惭愧新歌值凤吹。wǒ wú miào yǔ chóu chūn shì,cán kuì xīn gē zhí fèng chuī。

傅岩叟见和用韵答之

辛弃疾

万里鱼龙会有时,壮怀歌罢涕交颐。wàn lǐ yú lóng huì yǒu shí,zhuàng huái gē bà tì jiāo yí。
一毛未许杨朱拔,三战空怀鲍叔知。yī máo wèi xǔ yáng zhū bá,sān zhàn kōng huái bào shū zhī。
明月夜光多白眼,高山流水自朱丝。míng yuè yè guāng duō bái yǎn,gāo shān liú shuǐ zì zhū sī。
尘埃野马知多少,拟倩撩天鼻孔吹。chén āi yě mǎ zhī duō shǎo,nǐ qiàn liāo tiān bí kǒng chuī。

诸葛元亮见和复用韵答之

辛弃疾

大儒学礼小儒诗,听取胪传夜控颐。dà rú xué lǐ xiǎo rú shī,tīng qǔ lú chuán yè kòng yí。
事出肺肝人易见,道如饮食味难知。shì chū fèi gān rén yì jiàn,dào rú yǐn shí wèi nán zhī。
此生能著几緉屐,何处高悬一缕丝。cǐ shēng néng zhù jǐ liǎng jī,hé chù gāo xuán yī lǚ sī。
却笑空山顽老子,年来堪受八风吹。què xiào kōng shān wán lǎo zi,nián lái kān shòu bā fēng chuī。

寿朱晦翁

辛弃疾

西风卷尽护霜筠,碧玉壶天月色新。xī fēng juǎn jǐn hù shuāng yún,bì yù hú tiān yuè sè xīn。
凤历半千开诞日,龙山重九逼佳辰。fèng lì bàn qiān kāi dàn rì,lóng shān zhòng jiǔ bī jiā chén。
先心坐使鬼神伏,一笑能回宇宙春。xiān xīn zuò shǐ guǐ shén fú,yī xiào néng huí yǔ zhòu chūn。
历数唐尧千载下,如公仅有两三人。lì shù táng yáo qiān zài xià,rú gōng jǐn yǒu liǎng sān rén。

和赵昌父问讯新居之作

辛弃疾

草堂经始上元初,四面溪山画不如。cǎo táng jīng shǐ shàng yuán chū,sì miàn xī shān huà bù rú。
畴昔人怜翁失马,只今自喜我知鱼。chóu xī rén lián wēng shī mǎ,zhǐ jīn zì xǐ wǒ zhī yú。
苦无突兀千间庇,岂负辛勤一束书。kǔ wú tū wù qiān jiān bì,qǐ fù xīn qín yī shù shū。
种木十年浑未办,此心留待百年馀。zhǒng mù shí nián hún wèi bàn,cǐ xīn liú dài bǎi nián yú。