古诗词

菩萨蛮·书江西造口壁

辛弃疾

郁孤台下清江水,中间多少行人泪。yù gū tái xià qīng jiāng shuǐ,zhōng jiān duō shǎo xíng rén lèi。
西北望长安,可怜无数山。xī běi wàng zhǎng ān,kě lián wú shù shān。
青山遮不住,毕竟东流去。qīng shān zhē bù zhù,bì jìng dōng liú qù。
江晚正愁余,山深闻鹧鸪。jiāng wǎn zhèng chóu yú,shān shēn wén zhè gū。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

吴克明广文见和再用韵答之

辛弃疾

彼茁江汉姿,当春风露足。bǐ zhuó jiāng hàn zī,dāng chūn fēng lù zú。
美芹或以献,深愧野人腹。měi qín huò yǐ xiàn,shēn kuì yě rén fù。
君诗穷草木,命骚可奴仆。jūn shī qióng cǎo mù,mìng sāo kě nú pū。
更怜无俗韵,爱竹不爱肉。gèng lián wú sú yùn,ài zhú bù ài ròu。
渠侬如石鼎,正作蛟龙缩。qú nóng rú shí dǐng,zhèng zuò jiāo lóng suō。
欲烹无鱼来,苍蝇声绕屋。yù pēng wú yú lái,cāng yíng shēng rào wū。

周氏敬荣堂诗

辛弃疾

泰伯古至德,以逊天下闻。tài bó gǔ zhì dé,yǐ xùn tiān xià wén。
周公去未远,二叔乃流言。zhōu gōng qù wèi yuǎn,èr shū nǎi liú yán。
春风棠棣萼,秋日脊令原。chūn fēng táng dì è,qiū rì jí lìng yuán。
岂无良友生,岁晏谁急难。qǐ wú liáng yǒu shēng,suì yàn shuí jí nán。
当年召公诗,虑缺兄弟恩。dāng nián zhào gōng shī,lǜ quē xiōng dì ēn。
贤哉首阳子,此粟久不餐。xián zāi shǒu yáng zi,cǐ sù jiǔ bù cān。
末俗益可嗟,有货无天伦。mò sú yì kě jiē,yǒu huò wú tiān lún。
仓卒竞锱铢,或不暇掩亲。cāng zú jìng zī zhū,huò bù xiá yǎn qīn。
朝从官府去,暮与妻妾论。cháo cóng guān fǔ qù,mù yǔ qī qiè lùn。
手植父桑柘,俄顷楚越分。shǒu zhí fù sāng zhè,é qǐng chǔ yuè fēn。
口泽母杯圈,改作唇齿寒。kǒu zé mǔ bēi quān,gǎi zuò chún chǐ hán。
我观天地间,孰不知爱身。wǒ guān tiān dì jiān,shú bù zhī ài shēn。
有伐其左臂,那复右者存。yǒu fá qí zuǒ bì,nà fù yòu zhě cún。
君看百足虫,至死身不颠。jūn kàn bǎi zú chóng,zhì sǐ shēn bù diān。
一矢折甚易,累十力则艰。yī shǐ zhé shén yì,lèi shí lì zé jiān。
世其有不知,利欲令智昏。shì qí yǒu bù zhī,lì yù lìng zhì hūn。
周君千载士,金玉四弟昆。zhōu jūn qiān zài shì,jīn yù sì dì kūn。
状如商山皓,雍雍古衣冠。zhuàng rú shāng shān hào,yōng yōng gǔ yī guān。
又如孔门科,行义皆可尊。yòu rú kǒng mén kē,xíng yì jiē kě zūn。
我行前冈上,人指孝友门。wǒ xíng qián gāng shàng,rén zhǐ xiào yǒu mén。
邀我饮其家,本末能具陈。yāo wǒ yǐn qí jiā,běn mò néng jù chén。
我家所自出,嘉祐刘三元。wǒ jiā suǒ zì chū,jiā yòu liú sān yuán。
至今起俗说,闻者薄夫醇。zhì jīn qǐ sú shuō,wén zhě báo fū chún。
逮我先君子,仁孝俭且文。dǎi wǒ xiān jūn zi,rén xiào jiǎn qiě wén。
室有相乳猫,庭有同心兰。shì yǒu xiāng rǔ māo,tíng yǒu tóng xīn lán。
推梨更逊枣,左右儿曹欢。tuī lí gèng xùn zǎo,zuǒ yòu ér cáo huān。
尺布与斗粟,咄哉彼何人。chǐ bù yǔ dòu sù,duō zāi bǐ hé rén。
比屋二百年,试比东西邻。bǐ wū èr bǎi nián,shì bǐ dōng xī lín。
东家馀破釜,西里今颓垣。dōng jiā yú pò fǔ,xī lǐ jīn tuí yuán。
萁豆自煎煮,拔地无本根。qí dòu zì jiān zhǔ,bá dì wú běn gēn。
逼逼守遗戒,岂不在子孙。bī bī shǒu yí jiè,qǐ bù zài zi sūn。
矧复学圣贤,遑恤后富贫。shěn fù xué shèng xián,huáng xù hòu fù pín。
谁书百忍字,何不一笑温。shuí shū bǎi rěn zì,hé bù yī xiào wēn。
我老悲古道,闻此摧肺肝。wǒ lǎo bēi gǔ dào,wén cǐ cuī fèi gān。
洗盏前致词,福善天匪悭。xǐ zhǎn qián zhì cí,fú shàn tiān fěi qiān。
圣朝重揖逊,欲尧舜此民。shèng cháo zhòng yī xùn,yù yáo shùn cǐ mín。
请君大其门,车马行便蕃。qǐng jūn dà qí mén,chē mǎ xíng biàn fān。
长歌谪仙李,茂记文公韩。zhǎng gē zhé xiān lǐ,mào jì wén gōng hán。
我诗聊复再,语拙意则真。wǒ shī liáo fù zài,yǔ zhuō yì zé zhēn。
此书君勿嗤,傥俟采诗官。cǐ shū jūn wù chī,tǎng qí cǎi shī guān。

和赵晋臣敷文积翠岩去颣石

辛弃疾

两峰如长喉,有石鲠其内。liǎng fēng rú zhǎng hóu,yǒu shí gěng qí nèi。
千金随侯珠,磊落见微颣。qiān jīn suí hóu zhū,lěi luò jiàn wēi lèi。
何言西子美,捧心作颦态。hé yán xī zi měi,pěng xīn zuò pín tài。
夷齐立著肩,欲间使分背。yí qí lì zhù jiān,yù jiān shǐ fēn bèi。
小亏或大全,知恶及真爱。xiǎo kuī huò dà quán,zhī è jí zhēn ài。
堂堂老充国,荒寻得幽对。táng táng lǎo chōng guó,huāng xún dé yōu duì。
朝夕与山语,俯仰弥三载。cháo xī yǔ shān yǔ,fǔ yǎng mí sān zài。
谓我知子心,茅塞厌荟薱。wèi wǒ zhī zi xīn,máo sāi yàn huì duì。
有美玉于斯,雕琢那可废。yǒu měi yù yú sī,diāo zuó nà kě fèi。
芝兰生当户,虽芳亦芟刈。zhī lán shēng dāng hù,suī fāng yì shān yì。
邑有从事贤,闻之重慷慨。yì yǒu cóng shì xián,wén zhī zhòng kāng kǎi。
太清点浮云,谁令久滓秽。tài qīng diǎn fú yún,shuí lìng jiǔ zǐ huì。
指挥俄顷间,急雨破春块。zhǐ huī é qǐng jiān,jí yǔ pò chūn kuài。
开豁喜新辟,偪仄忘旧碍。kāi huō xǐ xīn pì,bī zè wàng jiù ài。
得非神禹手,勇凿耻不逮。dé fēi shén yǔ shǒu,yǒng záo chǐ bù dǎi。
又如持金篦,刮膜生美睐。yòu rú chí jīn bì,guā mó shēng měi lài。
渠言农去草,见恶佩前诲。qú yán nóng qù cǎo,jiàn è pèi qián huì。
主人吟古风,格调剧清裁。zhǔ rén yín gǔ fēng,gé diào jù qīng cái。
我评此章句,真是杜陵辈。wǒ píng cǐ zhāng jù,zhēn shì dù líng bèi。
入蜀脚未定,欲掷石笋退。rù shǔ jiǎo wèi dìng,yù zhì shí sǔn tuì。
火与金水同,其石为铄淬。huǒ yǔ jīn shuǐ tóng,qí shí wèi shuò cuì。
劝君莫放手,玉石恐俱碎。quàn jūn mò fàng shǒu,yù shí kǒng jù suì。
累然颈下瘿,割之命随溃。lèi rán jǐng xià yǐng,gē zhī mìng suí kuì。
此石幸胜之,此举君勿再。cǐ shí xìng shèng zhī,cǐ jǔ jūn wù zài。
姑置毋多谈,俱想增胜概。gū zhì wú duō tán,jù xiǎng zēng shèng gài。
会当携酒去,物理剖茫昧。huì dāng xié jiǔ qù,wù lǐ pōu máng mèi。
此邦刘知道,光焰文章在。cǐ bāng liú zhī dào,guāng yàn wén zhāng zài。
今将清风峡,与岩传百代。jīn jiāng qīng fēng xiá,yǔ yán chuán bǎi dài。

和赵国兴知录赠琴

辛弃疾

赵君胸中何瑰奇,白日照耀珊瑚枝。zhào jūn xiōng zhōng hé guī qí,bái rì zhào yào shān hú zhī。
新诗哦成七字句,孤桐赠我千金资。xīn shī ó chéng qī zì jù,gū tóng zèng wǒ qiān jīn zī。
人间皓齿蛾眉斧,筝笛纷纷君未许。rén jiān hào chǐ é méi fǔ,zhēng dí fēn fēn jūn wèi xǔ。
自言工作古离骚,十指黄钟挟大吕。zì yán gōng zuò gǔ lí sāo,shí zhǐ huáng zhōng xié dà lǚ。
芙蓉清江薜荔塘,灵均一去乘鸾凰。fú róng qīng jiāng bì lì táng,líng jūn yī qù chéng luán huáng。
君试一弹来故乡,荷衣蕙带芳椒堂。jūn shì yī dàn lái gù xiāng,hé yī huì dài fāng jiāo táng。
往时嵇阮二三子,能以遗音还正始。wǎng shí jī ruǎn èr sān zi,néng yǐ yí yīn hái zhèng shǐ。
谁令窈窕从户窥,曾闻长卿心好之。shuí lìng yǎo tiǎo cóng hù kuī,céng wén zhǎng qīng xīn hǎo zhī。
低头儿女调音节,此器岂因渠辈设。dī tóu ér nǚ diào yīn jié,cǐ qì qǐ yīn qú bèi shè。
劝君往和薰风弦,明光佩玉声璆然。quàn jūn wǎng hé xūn fēng xián,míng guāng pèi yù shēng qiú rán。
此时高山与流水,应有钟期知妙旨。cǐ shí gāo shān yǔ liú shuǐ,yīng yǒu zhōng qī zhī miào zhǐ。
只今欲解无弦嘲,听取长松万壑风萧骚。zhǐ jīn yù jiě wú xián cháo,tīng qǔ zhǎng sōng wàn hè fēng xiāo sāo。

江郎山和韵

辛弃疾

三峰一一青如削,卓立千寻不可干。sān fēng yī yī qīng rú xuē,zhuó lì qiān xún bù kě gàn。
正直相扶无倚傍,撑持天地与人看。zhèng zhí xiāng fú wú yǐ bàng,chēng chí tiān dì yǔ rén kàn。

送剑与傅岩叟

辛弃疾

莫邪三尺照人寒,试与挑灯仔细看。mò xié sān chǐ zhào rén hán,shì yǔ tiāo dēng zǎi xì kàn。
且挂空斋作琴伴,未须携去斩楼兰。qiě guà kōng zhāi zuò qín bàn,wèi xū xié qù zhǎn lóu lán。