古诗词

清平乐·村居

辛弃疾

茅檐低小,溪上青青草。máo yán dī xiǎo,xī shàng qīng qīng cǎo。
醉里吴音相媚好,白发谁家翁媪?zuì lǐ wú yīn xiāng mèi hǎo,bái fā shuí jiā wēng ǎo?
大儿锄豆溪东,中儿正织鸡笼。dà ér chú dòu xī dōng,zhōng ér zhèng zhī jī lóng。
最喜小儿亡赖,溪头卧剥莲蓬。zuì xǐ xiǎo ér wáng lài,xī tóu wò bō lián péng。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

玉蝴蝶·追别杜叔高

辛弃疾

古道行人来去,香红满树,风雨残花。gǔ dào xíng rén lái qù,xiāng hóng mǎn shù,fēng yǔ cán huā。
望断青山,高处都被云遮。wàng duàn qīng shān,gāo chù dōu bèi yún zhē。
客重来、风流觞咏,春已去、光景桑麻。kè zhòng lái fēng liú shāng yǒng,chūn yǐ qù guāng jǐng sāng má。
苦无多:一条垂柳,两个啼鸦。kǔ wú duō yī tiáo chuí liǔ,liǎng gè tí yā。
人家:疏疏翠竹,阴阴绿树,浅浅寒沙。rén jiā shū shū cuì zhú,yīn yīn lǜ shù,qiǎn qiǎn hán shā。
醉兀篮舆,夜来豪饮太狂些。zuì wù lán yú,yè lái háo yǐn tài kuáng xiē。
到如今、都齐醒却,只依旧、无奈愁何。dào rú jīn dōu qí xǐng què,zhǐ yī jiù wú nài chóu hé。
试听呵:寒食近也,且住为佳。shì tīng hē hán shí jìn yě,qiě zhù wèi jiā。

雨中花慢·登新楼,有怀赵昌甫、徐斯远、韩仲止、吴子似、杨民瞻

辛弃疾

旧雨常来,今雨不来,佳人偃蹇谁留?幸山中芋栗,今岁全收。jiù yǔ cháng lái,jīn yǔ bù lái,jiā rén yǎn jiǎn shuí liú?xìng shān zhōng yù lì,jīn suì quán shōu。
贫贱交情落落,古今吾道悠悠。pín jiàn jiāo qíng luò luò,gǔ jīn wú dào yōu yōu。
怪新来却见:文《反〈离骚〉》,诗《发秦州》。guài xīn lái què jiàn wén fǎn lí sāo,shī fā qín zhōu。
功名只道,无之不乐;那知有更堪忧!怎奈向、儿曹抵死,唤不回头!石卧山前认虎,蚁喧床下闻牛。gōng míng zhǐ dào,wú zhī bù lè;nà zhī yǒu gèng kān yōu!zěn nài xiàng ér cáo dǐ sǐ,huàn bù huí tóu!shí wò shān qián rèn hǔ,yǐ xuān chuáng xià wén niú。
为谁西望,凭栏一饷,却下层楼。wèi shuí xī wàng,píng lán yī xiǎng,què xià céng lóu。

玉楼春·三三两两谁家女

辛弃疾

三三两两谁家女,听取鸣禽枝上语。sān sān liǎng liǎng shuí jiā nǚ,tīng qǔ míng qín zhī shàng yǔ。
提壶沽酒已多时,婆饼焦时须早去。tí hú gū jiǔ yǐ duō shí,pó bǐng jiāo shí xū zǎo qù。
醉中忘却来时路,借问行人家住处。zuì zhōng wàng què lái shí lù,jiè wèn xíng rén jiā zhù chù。
只寻古庙那边行,更过溪南乌桕树。zhǐ xún gǔ miào nà biān xíng,gèng guò xī nán wū jiù shù。

临江仙·侍者阿钱将行,赋钱字以赠之

辛弃疾

一自酒情诗兴懒,舞裙歌扇阑珊。yī zì jiǔ qíng shī xīng lǎn,wǔ qún gē shàn lán shān。
好天良夜月团团。hǎo tiān liáng yè yuè tuán tuán。
杜陵真好事,留得一钱看。dù líng zhēn hǎo shì,liú dé yī qián kàn。
岁晚人欺程不识,怎教阿堵留连。suì wǎn rén qī chéng bù shí,zěn jiào ā dǔ liú lián。
杨花榆荚雪漫天。yáng huā yú jiá xuě màn tiān。
从今花影下,只看绿苔圆。cóng jīn huā yǐng xià,zhǐ kàn lǜ tái yuán。

临江仙·簪花屡堕,戏作

辛弃疾

鼓子花开春烂熳,荒园无限思量。gǔ zi huā kāi chūn làn màn,huāng yuán wú xiàn sī liàng。
今朝拄杖过西乡。jīn cháo zhǔ zhàng guò xī xiāng。
急呼桃叶渡,为看牡丹忙。jí hū táo yè dù,wèi kàn mǔ dān máng。
不管昨宵风雨横,依然红紫成行。bù guǎn zuó xiāo fēng yǔ héng,yī rán hóng zǐ chéng xíng。
白头陪奉少年场。bái tóu péi fèng shǎo nián chǎng。
一枝簪不住,推道帽檐长。yī zhī zān bù zhù,tuī dào mào yán zhǎng。

品令·族姑庆八十,来索俳语

辛弃疾

更休说。gèng xiū shuō。
便是个、住世观音菩萨。biàn shì gè zhù shì guān yīn pú sà。
甚今年、容貌八十岁,见底道、才十八。shén jīn nián róng mào bā shí suì,jiàn dǐ dào cái shí bā。
莫献寿星香烛,莫祝灵椿龟鹤。mò xiàn shòu xīng xiāng zhú,mò zhù líng chūn guī hè。
只消得、把笔轻轻去,十字上、添一撇。zhǐ xiāo dé bǎ bǐ qīng qīng qù,shí zì shàng tiān yī piē。

武陵春·春兴

辛弃疾

桃李风前多妩媚,杨柳更温柔。táo lǐ fēng qián duō wǔ mèi,yáng liǔ gèng wēn róu。
唤取笙歌烂漫游。huàn qǔ shēng gē làn màn yóu。
且莫管闲愁。qiě mò guǎn xián chóu。
好趁晴时连夜赏,雨便一春休。hǎo chèn qíng shí lián yè shǎng,yǔ biàn yī chūn xiū。
草草杯盘不要收。cǎo cǎo bēi pán bù yào shōu。
才晓又扶头。cái xiǎo yòu fú tóu。

鹧鸪天·离豫章别司马汉章大监

辛弃疾

聚散匆匆不偶然。jù sàn cōng cōng bù ǒu rán。
二年历遍楚山川。èr nián lì biàn chǔ shān chuān。
但将痛饮酬风月,莫放离歌入管弦。dàn jiāng tòng yǐn chóu fēng yuè,mò fàng lí gē rù guǎn xián。
萦绿带,点青钱。yíng lǜ dài,diǎn qīng qián。
东湖春水碧连天。dōng hú chūn shuǐ bì lián tiān。
明朝放我东归去,后夜相思月满船。míng cháo fàng wǒ dōng guī qù,hòu yè xiāng sī yuè mǎn chuán。

鹧鸪天·席上吴子似诸友见和,再用韵答之

辛弃疾

翰墨诸公久擅场,胸中书传许多香。hàn mò zhū gōng jiǔ shàn chǎng,xiōng zhōng shū chuán xǔ duō xiāng。
都无丝竹衔杯乐,却看龙蛇落笔忙。dōu wú sī zhú xián bēi lè,què kàn lóng shé luò bǐ máng。
闲意思,老风光。xián yì sī,lǎo fēng guāng。
酒徒今有几高阳?黄花不怯西风冷,只怕诗人两鬓霜。jiǔ tú jīn yǒu jǐ gāo yáng?huáng huā bù qiè xī fēng lěng,zhǐ pà shī rén liǎng bìn shuāng。

鹧鸪天·困不成眠奈夜何

辛弃疾

困不成眠奈夜何!情知归未转愁多。kùn bù chéng mián nài yè hé!qíng zhī guī wèi zhuǎn chóu duō。
暗将往事思量遍,谁把多情恼乱他?àn jiāng wǎng shì sī liàng biàn,shuí bǎ duō qíng nǎo luàn tā?
些底事,误人哪,不成真个不思家。xiē dǐ shì,wù rén nǎ,bù chéng zhēn gè bù sī jiā。
娇痴却妒香香睡,唤起醒松说梦些。jiāo chī què dù xiāng xiāng shuì,huàn qǐ xǐng sōng shuō mèng xiē。

鹧鸪天·和章泉赵昌父

辛弃疾

万事纷纷一笑中,渊明把菊对秋风。wàn shì fēn fēn yī xiào zhōng,yuān míng bǎ jú duì qiū fēng。
细看爽气今犹在,惟有南山一似翁。xì kàn shuǎng qì jīn yóu zài,wéi yǒu nán shān yī shì wēng。
情味好,语言工,三贤高会古来同。qíng wèi hǎo,yǔ yán gōng,sān xián gāo huì gǔ lái tóng。
谁知止酒停云老,独立斜阳数过鸿。shuí zhī zhǐ jiǔ tíng yún lǎo,dú lì xié yáng shù guò hóng。

鹧鸪天·樽俎风流有几人

辛弃疾

樽俎风流有几人,当年未遇已心亲。zūn zǔ fēng liú yǒu jǐ rén,dāng nián wèi yù yǐ xīn qīn。
金陵种柳欢娱地,庾岭逢梅寂寞滨。jīn líng zhǒng liǔ huān yú dì,yǔ lǐng féng méi jì mò bīn。
樽似海,笔如神。zūn shì hǎi,bǐ rú shén。
故人南北一般春。gù rén nán běi yī bān chūn。
玉人好把新妆样,淡画眉儿浅注唇。yù rén hǎo bǎ xīn zhuāng yàng,dàn huà méi ér qiǎn zhù chún。

鹧鸪天·一片归心拟乱云

辛弃疾

一片归心拟乱云,春来谙尽恶黄昏。yī piàn guī xīn nǐ luàn yún,chūn lái ān jǐn è huáng hūn。
不堪向晚檐前雨,又待今宵滴梦魂。bù kān xiàng wǎn yán qián yǔ,yòu dài jīn xiāo dī mèng hún。
炉烬冷,鼎香氛,酒寒谁遣为重温?何人柳外横双笛?客耳那堪不忍闻!lú jìn lěng,dǐng xiāng fēn,jiǔ hán shuí qiǎn wèi zhòng wēn?hé rén liǔ wài héng shuāng dí?kè ěr nà kān bù rěn wén!

鹧鸪天·木落山高一夜霜

辛弃疾

木落山高一夜霜,北风驱雁又离行。mù luò shān gāo yī yè shuāng,běi fēng qū yàn yòu lí xíng。
无言每觉情怀好,不饮能令兴味长。wú yán měi jué qíng huái hǎo,bù yǐn néng lìng xīng wèi zhǎng。
频聚散,试思量,为谁春草梦池塘。pín jù sàn,shì sī liàng,wèi shuí chūn cǎo mèng chí táng。
中年长作东山恨,莫遣离歌苦断肠。zhōng nián zhǎng zuò dōng shān hèn,mò qiǎn lí gē kǔ duàn cháng。

鹧鸪天·石壁虚云积渐高

辛弃疾

石壁虚云积渐高,溪声绕屋几周遭。shí bì xū yún jī jiàn gāo,xī shēng rào wū jǐ zhōu zāo。
自从一雨花零落,却爱微风草动摇。zì cóng yī yǔ huā líng luò,què ài wēi fēng cǎo dòng yáo。
呼玉友,荐溪毛,殷勤野老苦相邀。hū yù yǒu,jiàn xī máo,yīn qín yě lǎo kǔ xiāng yāo。
杖藜忽避行人去,认是翁来却过桥。zhàng lí hū bì xíng rén qù,rèn shì wēng lái què guò qiáo。