古诗词

洞桥

范端臣

桥边十丈水,折干馀风霆。qiáo biān shí zhàng shuǐ,zhé gàn yú fēng tíng。
桥下一泓水,泠然照吾缨。qiáo xià yī hóng shuǐ,líng rán zhào wú yīng。
世故暂如失,兹山得深行。shì gù zàn rú shī,zī shān dé shēn xíng。

范端臣

[宋]字元卿,学者称为蒙斋先生,兰溪(今浙江兰溪)人。绍兴(一一三一至一一六二)中登进士,官至中书舍人。文词典雅,尤工于诗。篆楷草隶,亦造其妙。《金华先民传》 范端臣的作品>>

猜您喜欢

此君轩

范端臣

主人结屋清溪侧,对敞轩扉幽更僻。zhǔ rén jié wū qīng xī cè,duì chǎng xuān fēi yōu gèng pì。
自怜桃李涴尘泥,故植琅玕对丛碧。zì lián táo lǐ wò chén ní,gù zhí láng gān duì cóng bì。
只今俗子纷廛阓,铜臭熏天夸侈极。zhǐ jīn sú zi fēn chán huì,tóng chòu xūn tiān kuā chǐ jí。
曲眉皓齿宴华堂,嫚绿妖红醉春色。qū méi hào chǐ yàn huá táng,mān lǜ yāo hóng zuì chūn sè。
争如此处是潇洒,左右牙签散图籍。zhēng rú cǐ chù shì xiāo sǎ,zuǒ yòu yá qiān sàn tú jí。
暑风韵玉脱豹胎,凉月影金交兔魄。shǔ fēng yùn yù tuō bào tāi,liáng yuè yǐng jīn jiāo tù pò。
我来登轩同赋诗,试问何如严武宅。wǒ lái dēng xuān tóng fù shī,shì wèn hé rú yán wǔ zhái。

又仙山行

范端臣

仙山仙山郁嵯峨,紫烟氤氲生绿波。xiān shān xiān shān yù cuó é,zǐ yān yīn yūn shēng lǜ bō。
飞琼玉楼不知处,杂佩丁珰隔烟语。fēi qióng yù lóu bù zhī chù,zá pèi dīng dāng gé yān yǔ。
三青山鸟去不来,六龙落日只衔哀。sān qīng shān niǎo qù bù lái,liù lóng luò rì zhǐ xián āi。
呼声嗷嗷动天地,老蛟吹涎海波沸。hū shēng áo áo dòng tiān dì,lǎo jiāo chuī xián hǎi bō fèi。

题灵洞路

范端臣

傍溪多立石,径转特勾衣。bàng xī duō lì shí,jìng zhuǎn tè gōu yī。
云兼晚色至,叶带秋声飞。yún jiān wǎn sè zhì,yè dài qiū shēng fēi。
孤鹭忽惊去,片云明残晖。gū lù hū jīng qù,piàn yún míng cán huī。

石磴

范端臣

短策将我影,照尽山前溪。duǎn cè jiāng wǒ yǐng,zhào jǐn shān qián xī。
夤缘入风磴,历览穷攀跻。yín yuán rù fēng dèng,lì lǎn qióng pān jī。
不须剪梧桐,自倚青冥梯。bù xū jiǎn wú tóng,zì yǐ qīng míng tī。

下洞

范端臣

孤烟灵洞远,未羡三茅山。gū yān líng dòng yuǎn,wèi xiàn sān máo shān。
柏子得妙见,梅花有奇攀。bǎi zi dé miào jiàn,méi huā yǒu qí pān。
虽无金碧丽,高士昔所关。suī wú jīn bì lì,gāo shì xī suǒ guān。

怪石

范端臣

人间足安危,顷刻异候状。rén jiān zú ān wēi,qǐng kè yì hòu zhuàng。
唯应山中石,不受客尘障。wéi yīng shān zhōng shí,bù shòu kè chén zhàng。
搜奇贮元龙,飞云劳鲁望。sōu qí zhù yuán lóng,fēi yún láo lǔ wàng。

天池泉

范端臣

天然水泓洞,不涸亦不涌。tiān rán shuǐ hóng dòng,bù hé yì bù yǒng。
纷披石苔静,掩翳寒茗拥。fēn pī shí tái jìng,yǎn yì hán míng yōng。
微风不生波,金刹影时动。wēi fēng bù shēng bō,jīn shā yǐng shí dòng。

新嫁别

范端臣

邻家新妇谁家女,昨日嫁来今日去。lín jiā xīn fù shuí jiā nǚ,zuó rì jià lái jīn rì qù。
徘徊欲去呼问之,何乃遽遭姑舅怒。pái huái yù qù hū wèn zhī,hé nǎi jù zāo gū jiù nù。
妇欲致词先泪雨,妾在村东年十五。fù yù zhì cí xiān lèi yǔ,qiè zài cūn dōng nián shí wǔ。
长成只待嫁良人,不识人间离别苦。zhǎng chéng zhǐ dài jià liáng rén,bù shí rén jiān lí bié kǔ。
妾从五岁遭乱离,频年况逢年凶饥。qiè cóng wǔ suì zāo luàn lí,pín nián kuàng féng nián xiōng jī。
母躬蚕桑父锄犁,耕无馀粮织无衣。mǔ gōng cán sāng fù chú lí,gēng wú yú liáng zhī wú yī。
十年辛苦寸粒积,倒箧倾囊资女适。shí nián xīn kǔ cùn lì jī,dào qiè qīng náng zī nǚ shì。
岂知薄命嫁良人,招得偷儿夜穿壁。qǐ zhī báo mìng jià liáng rén,zhāo dé tōu ér yè chuān bì。
晓看奁橐无馀遗,罗绮不见空泪垂。xiǎo kàn lián tuó wú yú yí,luó qǐ bù jiàn kōng lèi chuí。
公姑忌妾遣妾去,欢意翻成长别离。gōng gū jì qiè qiǎn qiè qù,huān yì fān chéng zhǎng bié lí。
公姑遣妾妾难住,出门惘失来时路。gōng gū qiǎn qiè qiè nán zhù,chū mén wǎng shī lái shí lù。
不恨良媒恨妾身,生离不为夫征戍。bù hèn liáng méi hèn qiè shēn,shēng lí bù wèi fū zhēng shù。
我闻此语长嗟咨,谁知贼遣人分离。wǒ wén cǐ yǔ zhǎng jiē zī,shuí zhī zéi qiǎn rén fēn lí。
抚人捕贼官乃职,纵贼不捕官何为。fǔ rén bǔ zéi guān nǎi zhí,zòng zéi bù bǔ guān hé wèi。
妇言妾去君莫语,偷儿如鼠官如虎。fù yán qiè qù jūn mò yǔ,tōu ér rú shǔ guān rú hǔ。
2312