古诗词

鹧鸪天·送人

辛弃疾

唱彻《阳关》泪未干,功名馀事且加餐。chàng chè yáng guān lèi wèi gàn,gōng míng yú shì qiě jiā cān。
浮天水送无穷树,带雨云埋一半山。fú tiān shuǐ sòng wú qióng shù,dài yǔ yún mái yī bàn shān。
今古恨,几千般,只应离合是悲欢?江头未是风波恶,别有人间行路难!jīn gǔ hèn,jǐ qiān bān,zhǐ yīng lí hé shì bēi huān?jiāng tóu wèi shì fēng bō è,bié yǒu rén jiān xíng lù nán!
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

添字浣溪沙·用前韵谢傅岩叟馈名花鲜蕈

辛弃疾

杨柳温柔是故乡。yáng liǔ wēn róu shì gù xiāng。
纷纷蜂蝶去年场。fēn fēn fēng dié qù nián chǎng。
大率一春风雨事,最难量。dà lǜ yī chūn fēng yǔ shì,zuì nán liàng。
满把携来红粉面,堆盘更觉紫芝香。mǎn bǎ xié lái hóng fěn miàn,duī pán gèng jué zǐ zhī xiāng。
幸自曲生闲去了,又教忙。xìng zì qū shēng xián qù le,yòu jiào máng。

醉太平·春晚

辛弃疾

态浓意远,眉颦笑浅,薄罗衣窄絮风软。tài nóng yì yuǎn,méi pín xiào qiǎn,báo luó yī zhǎi xù fēng ruǎn。
鬓云欹翠卷。bìn yún yī cuì juǎn。
南园花树春光暖,红香径里榆钱满。nán yuán huā shù chūn guāng nuǎn,hóng xiāng jìng lǐ yú qián mǎn。
欲上秋千又惊懒,且归休怕晚。yù shàng qiū qiān yòu jīng lǎn,qiě guī xiū pà wǎn。

减字木兰花·宿僧房有作

辛弃疾

僧窗夜雨,茶鼎熏炉宜小住。sēng chuāng yè yǔ,chá dǐng xūn lú yí xiǎo zhù。
却恨春风,勾引诗来恼杀翁。què hèn chūn fēng,gōu yǐn shī lái nǎo shā wēng。
狂歌未可,且把一尊料理我。kuáng gē wèi kě,qiě bǎ yī zūn liào lǐ wǒ。
我到亡何,却听侬家陌上歌。wǒ dào wáng hé,què tīng nóng jiā mò shàng gē。

减字木兰花·昨朝官告

辛弃疾

昨朝官告,一百五年村父老。zuó cháo guān gào,yī bǎi wǔ nián cūn fù lǎo。
更莫惊疑,刚道人生七十稀。gèng mò jīng yí,gāng dào rén shēng qī shí xī。
使君喜见,恰限华堂开寿宴。shǐ jūn xǐ jiàn,qià xiàn huá táng kāi shòu yàn。
问寿如何,百代儿孙拥太婆。wèn shòu rú hé,bǎi dài ér sūn yōng tài pó。

太常引·赋十四弦

辛弃疾

仙机似欲织纤罗,仿佛度金梭。xiān jī shì yù zhī xiān luó,fǎng fú dù jīn suō。
无奈玉纤何,却弹作、清商恨多。wú nài yù xiān hé,què dàn zuò qīng shāng hèn duō。
珠帘影里,如花半面,绝胜隔帘歌。zhū lián yǐng lǐ,rú huā bàn miàn,jué shèng gé lián gē。
世路苦风波,且痛饮、《公无渡河》。shì lù kǔ fēng bō,qiě tòng yǐn gōng wú dù hé。

恋绣衾·无题

辛弃疾

夜长偏冷添被儿。yè zhǎng piān lěng tiān bèi ér。
枕头儿、移了又移。zhěn tóu ér yí le yòu yí。
我自是笑别人底,却元来、当局者迷。wǒ zì shì xiào bié rén dǐ,què yuán lái dāng jú zhě mí。
如今只恨因缘浅,也不曾、抵死恨伊。rú jīn zhǐ hèn yīn yuán qiǎn,yě bù céng dǐ sǐ hèn yī。
合下手、安排了,那筵席、须有散时。hé xià shǒu ān pái le,nà yán xí xū yǒu sàn shí。

太常引·寿赵晋臣敷文。彭溪,晋臣所居

辛弃疾

论公耆德旧宗英,吴季子、百馀龄,奉使老于行,更看舞、听歌最精。lùn gōng qí dé jiù zōng yīng,wú jì zi bǎi yú líng,fèng shǐ lǎo yú xíng,gèng kàn wǔ tīng gē zuì jīng。
须同卫武,九十入相,菉竹自青青。xū tóng wèi wǔ,jiǔ shí rù xiāng,lù zhú zì qīng qīng。
富贵出长生,记门外、清溪姓彭。fù guì chū zhǎng shēng,jì mén wài qīng xī xìng péng。

杏花天·牡丹昨夜方开遍

辛弃疾

牡丹昨夜方开遍,毕竟是、今年春晚。mǔ dān zuó yè fāng kāi biàn,bì jìng shì jīn nián chūn wǎn。
荼䕷付与薰风管。tú mí fù yǔ xūn fēng guǎn。
燕子忙时莺懒。yàn zi máng shí yīng lǎn。
多病起、日长人倦。duō bìng qǐ rì zhǎng rén juàn。
不待得、酒阑歌散。bù dài dé jiǔ lán gē sàn。
副能得见茶瓯面。fù néng dé jiàn chá ōu miàn。
却早安排肠断。què zǎo ān pái cháng duàn。

东坡引·君如梁上燕

辛弃疾

君如梁上燕,妾如手中扇,团团青影双双伴。jūn rú liáng shàng yàn,qiè rú shǒu zhōng shàn,tuán tuán qīng yǐng shuāng shuāng bàn。
秋来肠欲断,秋来肠欲断。qiū lái cháng yù duàn,qiū lái cháng yù duàn。
黄昏泪眼,青山隔岸。huáng hūn lèi yǎn,qīng shān gé àn。
但咫尺、如天远。dàn zhǐ chǐ rú tiān yuǎn。
病来只谢傍人劝。bìng lái zhǐ xiè bàng rén quàn。
龙华三会愿,龙华三会愿。lóng huá sān huì yuàn,lóng huá sān huì yuàn。

东坡引·花梢红未足

辛弃疾

花梢红未足,条破惊新绿,重帘下遍阑干曲。huā shāo hóng wèi zú,tiáo pò jīng xīn lǜ,zhòng lián xià biàn lán gàn qū。
有人春睡熟,有人春睡熟。yǒu rén chūn shuì shú,yǒu rén chūn shuì shú。
鸣禽破梦,云偏目蹙。míng qín pò mèng,yún piān mù cù。
起来香腮褪红玉。qǐ lái xiāng sāi tuì hóng yù。
花时爱与愁相续。huā shí ài yǔ chóu xiāng xù。
罗裙过半幅,罗裙过半幅。luó qún guò bàn fú,luó qún guò bàn fú。

柳梢青·三山归途代白鸥见嘲

辛弃疾

白鸟相迎,相怜相笑,满面尘埃。bái niǎo xiāng yíng,xiāng lián xiāng xiào,mǎn miàn chén āi。
华发苍颜,去时曾劝,闻早归来。huá fā cāng yán,qù shí céng quàn,wén zǎo guī lái。
而今岂是高怀,为千里、莼羹计哉。ér jīn qǐ shì gāo huái,wèi qiān lǐ chún gēng jì zāi。
好把《移文》,从今日日,读取千回。hǎo bǎ yí wén,cóng jīn rì rì,dú qǔ qiān huí。

谒金门·归去未

辛弃疾

归去未,风雨送春行李。guī qù wèi,fēng yǔ sòng chūn xíng lǐ。
一枕离愁头澈尾,如何消遣是。yī zhěn lí chóu tóu chè wěi,rú hé xiāo qiǎn shì。
遥想归舟天际,绿鬓珑璁慵理。yáo xiǎng guī zhōu tiān jì,lǜ bìn lóng cōng yōng lǐ。
好梦未成莺唤起,粉香犹有殢。hǎo mèng wèi chéng yīng huàn qǐ,fěn xiāng yóu yǒu tì。

酒泉子·流水无情

辛弃疾

流水无情,潮到空城头尽白,离歌一曲怨残阳。liú shuǐ wú qíng,cháo dào kōng chéng tóu jǐn bái,lí gē yī qū yuàn cán yáng。
断人肠。duàn rén cháng。
东风官柳舞雕墙。dōng fēng guān liǔ wǔ diāo qiáng。
三十六宫花溅泪,春声何处说兴亡。sān shí liù gōng huā jiàn lèi,chūn shēng hé chù shuō xīng wáng。
燕双双。yàn shuāng shuāng。

霜天晓角·暮山层碧

辛弃疾

暮山层碧。mù shān céng bì。
掠岸西风急。lüè àn xī fēng jí。
一叶软红深处,应不是、利名客。yī yè ruǎn hóng shēn chù,yīng bù shì lì míng kè。
玉人还伫立。yù rén hái zhù lì。
绿窗生怨泣。lǜ chuāng shēng yuàn qì。
万里衡阳归恨,先倩雁、寄消息。wàn lǐ héng yáng guī hèn,xiān qiàn yàn jì xiāo xī。

点绛唇·留博山寺,闻光风主人微恙而归,时春涨断桥

辛弃疾

隐隐轻雷,雨声不受春回护。yǐn yǐn qīng léi,yǔ shēng bù shòu chūn huí hù。
落梅如许,吹尽墙边去。luò méi rú xǔ,chuī jǐn qiáng biān qù。
春水无情,碍断溪南路。chūn shuǐ wú qíng,ài duàn xī nán lù。
凭谁诉?寄声传语,没个人知处。píng shuí sù?jì shēng chuán yǔ,méi gè rén zhī chù。