古诗词

书所怀

武衍

闲拂尘中镜,犹怜壁上梭。xián fú chén zhōng jìng,yóu lián bì shàng suō。
生平多坎壈,知己半销磨。shēng píng duō kǎn lǎn,zhī jǐ bàn xiāo mó。
对酒成孤酌,横琴寓九歌。duì jiǔ chéng gū zhuó,héng qín yù jiǔ gē。
相思江水阔,岁晚客如何。xiāng sī jiāng shuǐ kuò,suì wǎn kè rú hé。

武衍

武衍,字朝宗,原籍汴梁(今河南开封),南渡后寓临安(今浙江杭州)清湖河。所居有池亭竹木之胜,命曰适安。有《适安藏拙馀稿》、《适安藏拙乙稿》。理宗淳祐元年(一二四一)自序其集。事见《南宋古迹考》卷下。 武衍诗,以顾氏读画斋《南宋群贤小集》本为底本,新辑集外诗附于卷末。 武衍的作品>>

猜您喜欢

赠苕上隐者

武衍

夹溪槐柳绿云堆,辙迹何尝到碧苔。jiā xī huái liǔ lǜ yún duī,zhé jì hé cháng dào bì tái。
不种桃花缘底事,恐因流水误人来。bù zhǒng táo huā yuán dǐ shì,kǒng yīn liú shuǐ wù rén lái。

开元广寒词

武衍

桂华珠殿水精楼,柘袖笼香乙夜游。guì huá zhū diàn shuǐ jīng lóu,zhè xiù lóng xiāng yǐ yè yóu。
飞下银桥人不觉,月明三十六宫秋。fēi xià yín qiáo rén bù jué,yuè míng sān shí liù gōng qiū。

客去

武衍

晋人冠子羽人衣,客去移床傍小池。jìn rén guān zi yǔ rén yī,kè qù yí chuáng bàng xiǎo chí。
扇影不摇蕲竹净,藕花风里看唐诗。shàn yǐng bù yáo qí zhú jìng,ǒu huā fēng lǐ kàn táng shī。

游吴门同乐园疥池光亭壁呈使君张都承

武衍

一城和气万家春,金碧楼台处处新。yī chéng hé qì wàn jiā chūn,jīn bì lóu tái chù chù xīn。
太守不孤同乐意,木兰堂上看游人。tài shǒu bù gū tóng lè yì,mù lán táng shàng kàn yóu rén。

春日舟中书所见

武衍

翠峰斜倚侧金翘,罗带萦红罥碧桃。cuì fēng xié yǐ cè jīn qiào,luó dài yíng hóng juàn bì táo。
应是春愁禁不得,东风深院粉墙高。yīng shì chūn chóu jìn bù dé,dōng fēng shēn yuàn fěn qiáng gāo。

春日舟中书所见

武衍

花外风来夹腻香,片云谁遣下巫阳。huā wài fēng lái jiā nì xiāng,piàn yún shuí qiǎn xià wū yáng。
不须回首频相顾,彼此伤春易断肠。bù xū huí shǒu pín xiāng gù,bǐ cǐ shāng chūn yì duàn cháng。

明妃曲

武衍

中国无人虏肆轻,六宫挥泪别倾城。zhōng guó wú rén lǔ sì qīng,liù gōng huī lèi bié qīng chéng。
当时谁议诛延寿,益重君王好色名。dāng shí shuí yì zhū yán shòu,yì zhòng jūn wáng hǎo sè míng。

明妃曲

武衍

马上风沙乱鬓蝉,膻乡同地不同天。mǎ shàng fēng shā luàn bìn chán,shān xiāng tóng dì bù tóng tiān。
琵琶何用弹深怨,出降乌孙更可怜。pí pá hé yòng dàn shēn yuàn,chū jiàng wū sūn gèng kě lián。

闻角呈宗谕方蕙岩

武衍

晓角吹愁客梦寒,一声声落曲屏闲。xiǎo jiǎo chuī chóu kè mèng hán,yī shēng shēng luò qū píng xián。
吴儿可杀无风味,老却梅花祇当闲。wú ér kě shā wú fēng wèi,lǎo què méi huā qí dāng xián。

韩干照夜白

武衍

八尺?龙雪到蹄,阿瞒骑罢阿环骑。bā chǐ lóng xuě dào tí,ā mán qí bà ā huán qí。
绝怜千古房星魄,不见明时见乱时。jué lián qiān gǔ fáng xīng pò,bù jiàn míng shí jiàn luàn shí。

韩干照夜白

武衍

振金喷玉出天闲,几向骊宫骤月还。zhèn jīn pēn yù chū tiān xián,jǐ xiàng lí gōng zhòu yuè hái。
脱使干生天宝后,画图那得到人闲。tuō shǐ gàn shēng tiān bǎo hòu,huà tú nà dé dào rén xián。

秋夕清泛

武衍

弄月吹箫过石湖,冷香摇荡碧芙蕖。nòng yuè chuī xiāo guò shí hú,lěng xiāng yáo dàng bì fú qú。
贪寻旧日鸥边宿,露湿船头数轴书。tān xún jiù rì ōu biān sù,lù shī chuán tóu shù zhóu shū。

老将

武衍

几回梦里到边陲,马上犹能磨战旗。jǐ huí mèng lǐ dào biān chuí,mǎ shàng yóu néng mó zhàn qí。
弹泪对人偏爱说,建炎随驾渡江时。dàn lèi duì rén piān ài shuō,jiàn yán suí jià dù jiāng shí。

春日湖上

武衍

花外垂杨阅四朝,东风依旧绿条条。huā wài chuí yáng yuè sì cháo,dōng fēng yī jiù lǜ tiáo tiáo。
当年盛事人犹说,二殿龙舟泊画桥。dāng nián shèng shì rén yóu shuō,èr diàn lóng zhōu pō huà qiáo。

春日湖上

武衍

拆桐花上雨初干,寒食游人尽出关。chāi tóng huā shàng yǔ chū gàn,hán shí yóu rén jǐn chū guān。
一片湖边春富贵,断桥船簇夕阳间。yī piàn hú biān chūn fù guì,duàn qiáo chuán cù xī yáng jiān。
78123456