古诗词

水龙吟·老来曾识渊明

辛弃疾

老来曾识渊明,梦中一见参差是。lǎo lái céng shí yuān míng,mèng zhōng yī jiàn cān chà shì。
觉来幽恨,停觞不御,欲歌还止。jué lái yōu hèn,tíng shāng bù yù,yù gē hái zhǐ。
白发西风,折腰五斗,不应堪此。bái fā xī fēng,zhé yāo wǔ dòu,bù yīng kān cǐ。
问北窗高卧,东篱自醉,应别有,归来意。wèn běi chuāng gāo wò,dōng lí zì zuì,yīng bié yǒu,guī lái yì。
须信此翁未死,到如今凛然生气。xū xìn cǐ wēng wèi sǐ,dào rú jīn lǐn rán shēng qì。
吾侪心事,古今长在,高山流水。wú chái xīn shì,gǔ jīn zhǎng zài,gāo shān liú shuǐ。
富贵他年,直饶未免,也应无味。fù guì tā nián,zhí ráo wèi miǎn,yě yīng wú wèi。
甚东山何事,当时也道,为苍生起。shén dōng shān hé shì,dāng shí yě dào,wèi cāng shēng qǐ。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

瑞鹧鸪·京口病中起登连沧观偶成

辛弃疾

声名少日畏人知,老去行藏与愿违。shēng míng shǎo rì wèi rén zhī,lǎo qù xíng cáng yǔ yuàn wéi。
山草旧曾呼远志,故人今又寄当归。shān cǎo jiù céng hū yuǎn zhì,gù rén jīn yòu jì dāng guī。
何人可觅安心法,有客来观杜德机。hé rén kě mì ān xīn fǎ,yǒu kè lái guān dù dé jī。
却笑使君那得似,清江万顷白鸥飞。què xiào shǐ jūn nà dé shì,qīng jiāng wàn qǐng bái ōu fēi。

瑞鹧鸪·胶胶扰扰几时休

辛弃疾

胶胶扰扰几时休,一出山来不自由。jiāo jiāo rǎo rǎo jǐ shí xiū,yī chū shān lái bù zì yóu。
秋水观中山月夜,停云堂下菊花秋。qiū shuǐ guān zhōng shān yuè yè,tíng yún táng xià jú huā qiū。
随缘道理应须会,过分功名莫强求。suí yuán dào lǐ yīng xū huì,guò fēn gōng míng mò qiáng qiú。
先自一身愁不了,那堪愁上更添愁。xiān zì yī shēn chóu bù le,nà kān chóu shàng gèng tiān chóu。

瑞鹧鸪·期思溪上日千回

辛弃疾

期思溪上日千回,樟木桥边酒数杯。qī sī xī shàng rì qiān huí,zhāng mù qiáo biān jiǔ shù bēi。
人影不随流水去,醉颜重带少年来。rén yǐng bù suí liú shuǐ qù,zuì yán zhòng dài shǎo nián lái。
疏蝉响涩林逾静,冷蝶飞轻菊半开。shū chán xiǎng sè lín yú jìng,lěng dié fēi qīng jú bàn kāi。
不是长卿终慢世,只缘多病又非才。bù shì zhǎng qīng zhōng màn shì,zhǐ yuán duō bìng yòu fēi cái。

玉楼春·寄题文山郑元英巢经楼

辛弃疾

悠悠莫向文山去,要把襟裾牛马汝。yōu yōu mò xiàng wén shān qù,yào bǎ jīn jū niú mǎ rǔ。
遥知书带草边行,正在雀罗门里住。yáo zhī shū dài cǎo biān xíng,zhèng zài què luó mén lǐ zhù。
平生插架昌黎句,不似拾柴东野苦。píng shēng chā jià chāng lí jù,bù shì shí chái dōng yě kǔ。
侵天且拟凤凰巢,扫地从他鸜鹆舞。qīn tiān qiě nǐ fèng huáng cháo,sǎo dì cóng tā qú yù wǔ。

鹊桥仙·席上和赵晋臣敷文

辛弃疾

少年风月,少年歌舞,老去方知堪羡。shǎo nián fēng yuè,shǎo nián gē wǔ,lǎo qù fāng zhī kān xiàn。
叹折腰、五斗赋归来,问走了、羊肠几遍。tàn zhé yāo wǔ dòu fù guī lái,wèn zǒu le yáng cháng jǐ biàn。
高车驷马,金章紫绶,传语渠侬稳便。gāo chē sì mǎ,jīn zhāng zǐ shòu,chuán yǔ qú nóng wěn biàn。
问东湖、带得几多春,且看凌云笔健。wèn dōng hú dài dé jǐ duō chūn,qiě kàn líng yún bǐ jiàn。

玉楼春·有自九江以石中作观音像持送者,因以词赋之

辛弃疾

琵琶亭畔多芳草,时对香炉峰一笑。pí pá tíng pàn duō fāng cǎo,shí duì xiāng lú fēng yī xiào。
偶然重傍玉溪东,不是白头谁觉老。ǒu rán zhòng bàng yù xī dōng,bù shì bái tóu shuí jué lǎo。
补陀大士神通妙,影入石头光了了。bǔ tuó dà shì shén tōng miào,yǐng rù shí tóu guāng le le。
肯来持献可无言,长似慈悲颜色好。kěn lái chí xiàn kě wú yán,zhǎng shì cí bēi yán sè hǎo。

玉楼春·乙丑京口奉祠西归,将至仙人矶

辛弃疾

江头一带斜阳树,总是六朝人住处。jiāng tóu yī dài xié yáng shù,zǒng shì liù cháo rén zhù chù。
悠悠兴废不关心,惟有沙洲双白鹭。yōu yōu xīng fèi bù guān xīn,wéi yǒu shā zhōu shuāng bái lù。
仙人矶下多风雨,好卸征帆留不住。xiān rén jī xià duō fēng yǔ,hǎo xiè zhēng fān liú bù zhù。
直须抖擞尽尘埃,却趁新凉秋水去。zhí xū dǒu sǒu jǐn chén āi,què chèn xīn liáng qiū shuǐ qù。

西江月·用韵,和李兼济提举

辛弃疾

且对东君痛饮,莫教华发空催。qiě duì dōng jūn tòng yǐn,mò jiào huá fā kōng cuī。
琼瑰千字已盈怀。qióng guī qiān zì yǐ yíng huái。
消得津头一醉。xiāo dé jīn tóu yī zuì。
休唱《阳关》别去,只今凤诏归来。xiū chàng yáng guān bié qù,zhǐ jīn fèng zhào guī lái。
五云两两望三台,已觉精神聚会。wǔ yún liǎng liǎng wàng sān tái,yǐ jué jīng shén jù huì。

西江月·春晚

辛弃疾

賸欲读书已懒,只因多病长闲。shèng yù dú shū yǐ lǎn,zhǐ yīn duō bìng zhǎng xián。
听风听雨小窗眠,过了春光太半。tīng fēng tīng yǔ xiǎo chuāng mián,guò le chūn guāng tài bàn。
往事如寻去鸟,清愁难解连环。wǎng shì rú xún qù niǎo,qīng chóu nán jiě lián huán。
流莺不肯入西园,唤起画梁飞燕。liú yīng bù kěn rù xī yuán,huàn qǐ huà liáng fēi yàn。

朝中措·为人寿

辛弃疾

年年黄菊艳秋风,更有拒霜红。nián nián huáng jú yàn qiū fēng,gèng yǒu jù shuāng hóng。
黄似旧时宫额,红如此日芳容。huáng shì jiù shí gōng é,hóng rú cǐ rì fāng róng。
青青未老,尊前要看,儿辈平戎。qīng qīng wèi lǎo,zūn qián yào kàn,ér bèi píng róng。
试酿西江为寿,西江绿水无穷。shì niàng xī jiāng wèi shòu,xī jiāng lǜ shuǐ wú qióng。

西江月·木樨

辛弃疾

金粟如来出世,蕊宫仙子乘风。jīn sù rú lái chū shì,ruǐ gōng xiān zi chéng fēng。
清香一袖意无穷,洗尽尘缘千种。qīng xiāng yī xiù yì wú qióng,xǐ jǐn chén yuán qiān zhǒng。
长为西风作主,更居明月光中。zhǎng wèi xī fēng zuò zhǔ,gèng jū míng yuè guāng zhōng。
十分秋意与玲珑,拚却今宵无梦。shí fēn qiū yì yǔ líng lóng,pàn què jīn xiāo wú mèng。

清平乐·书王德由主簿扇

辛弃疾

溪回沙浅,红杏都开遍。xī huí shā qiǎn,hóng xìng dōu kāi biàn。
鸂鶒不知春水暖,犹傍垂杨春岸。xī chì bù zhī chūn shuǐ nuǎn,yóu bàng chuí yáng chūn àn。
片帆千里轻船,行人想见欹眠。piàn fān qiān lǐ qīng chuán,xíng rén xiǎng jiàn yī mián。
谁似先生高举,一行白鹭青天。shuí shì xiān shēng gāo jǔ,yī xíng bái lù qīng tiān。

西江月·和赵晋臣敷文赋秋水瀑泉

辛弃疾

八万四千偈后,更谁妙语披襟。bā wàn sì qiān jì hòu,gèng shuí miào yǔ pī jīn。
纫兰结佩有同心,唤取诗翁来饮。rèn lán jié pèi yǒu tóng xīn,huàn qǔ shī wēng lái yǐn。
镂玉裁冰著句,高山流水知音。lòu yù cái bīng zhù jù,gāo shān liú shuǐ zhī yīn。
胸中不受一尘侵,却怕灵均独醒。xiōng zhōng bù shòu yī chén qīn,què pà líng jūn dú xǐng。

好事近·中秋席上和王路钤

辛弃疾

明月到今宵,长是不如人约。míng yuè dào jīn xiāo,zhǎng shì bù rú rén yuē。
想见广寒宫殿,正云梳风掠。xiǎng jiàn guǎng hán gōng diàn,zhèng yún shū fēng lüè。
夜深休更唤笙歌,檐头雨声恶。yè shēn xiū gèng huàn shēng gē,yán tóu yǔ shēng è。
不是小山词就,这一场寥索。bù shì xiǎo shān cí jiù,zhè yī chǎng liáo suǒ。

好事近·和城中诸友韵

辛弃疾

云气上林梢,毕竟非空非色。yún qì shàng lín shāo,bì jìng fēi kōng fēi sè。
风景不随人去,到而今留得。fēng jǐng bù suí rén qù,dào ér jīn liú dé。
老无情味到篇章,诗债怕人索。lǎo wú qíng wèi dào piān zhāng,shī zhài pà rén suǒ。
却笑近来林下,有许多词客。què xiào jìn lái lín xià,yǒu xǔ duō cí kè。