古诗词

鹧鸪天·读渊明诗不能去手,戏作小词以送之

辛弃疾

晚岁躬耕不怨贫,只鸡斗酒聚比邻。wǎn suì gōng gēng bù yuàn pín,zhǐ jī dòu jiǔ jù bǐ lín。
都无晋宋之间事,自是羲皇以上人。dōu wú jìn sòng zhī jiān shì,zì shì xī huáng yǐ shàng rén。
千载后,百篇存,更无一字不清真。qiān zài hòu,bǎi piān cún,gèng wú yī zì bù qīng zhēn。
若教王谢诸郎在,未抵柴桑陌上尘。ruò jiào wáng xiè zhū láng zài,wèi dǐ chái sāng mò shàng chén。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

清平乐·赋木樨词

辛弃疾

月明秋晓,翠盖团团好。yuè míng qiū xiǎo,cuì gài tuán tuán hǎo。
碎剪黄金教恁小,都着叶儿遮了。suì jiǎn huáng jīn jiào nèn xiǎo,dōu zhe yè ér zhē le。
折来休似年时,小窗能有高低。zhé lái xiū shì nián shí,xiǎo chuāng néng yǒu gāo dī。
无顿许多香处,只消三两枝儿。wú dùn xǔ duō xiāng chù,zhǐ xiāo sān liǎng zhī ér。

丑奴儿·和铅山陈簿韵二首

辛弃疾

鹅湖山下长亭路,明月临关。é hú shān xià zhǎng tíng lù,míng yuè lín guān。
明月临关,几阵西风落叶乾。míng yuè lín guān,jǐ zhèn xī fēng luò yè qián。
新词谁解裁冰雪,笔墨生寒。xīn cí shuí jiě cái bīng xuě,bǐ mò shēng hán。
笔墨生寒,曾说离愁千万般。bǐ mò shēng hán,céng shuō lí chóu qiān wàn bān。

千年调

辛弃疾

左手把青霓,右手挟明月。zuǒ shǒu bǎ qīng ní,yòu shǒu xié míng yuè。
吾使丰隆前导,叫开阊阖。wú shǐ fēng lóng qián dǎo,jiào kāi chāng hé。
周游上下,径入寥天一。zhōu yóu shàng xià,jìng rù liáo tiān yī。
览玄圃,万斛泉,千丈石。lǎn xuán pǔ,wàn hú quán,qiān zhàng shí。
钧天广乐,燕我瑶之席。jūn tiān guǎng lè,yàn wǒ yáo zhī xí。
帝饮予觞甚乐,赐汝苍璧。dì yǐn yǔ shāng shén lè,cì rǔ cāng bì。
嶙峋突兀,正在一丘壑。lín xún tū wù,zhèng zài yī qiū hè。
余马怀,仆夫悲,下恍惚。yú mǎ huái,pū fū bēi,xià huǎng hū。

破阵子·掷地刘郎玉斗

辛弃疾

掷地刘郎玉斗,挂帆西子扁舟。zhì dì liú láng yù dòu,guà fān xī zi biǎn zhōu。
千古风流今在此,万里功名莫放休。qiān gǔ fēng liú jīn zài cǐ,wàn lǐ gōng míng mò fàng xiū。
君王三百州。jūn wáng sān bǎi zhōu。
燕雀岂知鸿鹄,貂蝉元出兜鍪。yàn què qǐ zhī hóng gǔ,diāo chán yuán chū dōu móu。
却笑卢溪如斗大,肯把牛刀试手不。què xiào lú xī rú dòu dà,kěn bǎ niú dāo shì shǒu bù。
寿君双玉瓯。shòu jūn shuāng yù ōu。

江神子·别吴子似,末章寄潘德久

辛弃疾

看君人物汉西都。kàn jūn rén wù hàn xī dōu。
过吾庐,笑谈初,便说「公卿,元自要通儒」。guò wú lú,xiào tán chū,biàn shuō gōng qīng,yuán zì yào tōng rú。
一自梅花开了后,长怕说,赋归欤。yī zì méi huā kāi le hòu,zhǎng pà shuō,fù guī yú。
而今别恨满江湖。ér jīn bié hèn mǎn jiāng hú。
怎消除?算何如:杖屦当时,闻早放教疏?今代故交新贵后,浑不寄,数行书。zěn xiāo chú?suàn hé rú zhàng jù dāng shí,wén zǎo fàng jiào shū?jīn dài gù jiāo xīn guì hòu,hún bù jì,shù xíng shū。

清平乐·呈赵昌甫。时仆以病止酒。昌甫日作诗数篇,末章及之

辛弃疾

云烟草树,山北山南雨。yún yān cǎo shù,shān běi shān nán yǔ。
溪上行人相背去,惟有啼鸦一处。xī shàng xíng rén xiāng bèi qù,wéi yǒu tí yā yī chù。
门前万斛春寒,梅花可㬠摧残。mén qián wàn hú chūn hán,méi huā kě shài cuī cán。
使我长忘酒易,要君不作诗难。shǐ wǒ zhǎng wàng jiǔ yì,yào jūn bù zuò shī nán。

祝英台近·与客饮瓢泉,客以泉声喧静为问,余醉,未及答,或以「蝉噪林逾静」代对,意甚美矣。翌日,为赋此词以褒之

辛弃疾

水纵横,山远近。shuǐ zòng héng,shān yuǎn jìn。
拄杖占千顷。zhǔ zhàng zhàn qiān qǐng。
老眼羞明,水底看山影。lǎo yǎn xiū míng,shuǐ dǐ kàn shān yǐng。
试教水动山摇,吾生堪笑,似此个、青山无定。shì jiào shuǐ dòng shān yáo,wú shēng kān xiào,shì cǐ gè qīng shān wú dìng。
一瓢饮,人问「翁爱飞泉,来寻个中静。yī piáo yǐn,rén wèn wēng ài fēi quán,lái xún gè zhōng jìng。
绕屋声喧,怎做静中境?」「我眠君且归休,维摩方丈,待天女、散花时问。rào wū shēng xuān,zěn zuò jìng zhōng jìng?wǒ mián jūn qiě guī xiū,wéi mó fāng zhàng,dài tiān nǚ sàn huā shí wèn。

祝英台近·绿杨堤

辛弃疾

绿杨堤,青草渡。lǜ yáng dī,qīng cǎo dù。
花片水流去。huā piàn shuǐ liú qù。
百舌声中,唤起海棠睡。bǎi shé shēng zhōng,huàn qǐ hǎi táng shuì。
断肠几点愁红,啼痕犹在,多应怨、夜来风雨。duàn cháng jǐ diǎn chóu hóng,tí hén yóu zài,duō yīng yuàn yè lái fēng yǔ。
别情苦。bié qíng kǔ。
马蹄踏遍长亭,归期又成误。mǎ tí tà biàn zhǎng tíng,guī qī yòu chéng wù。
帘卷青楼,回首在何处。lián juǎn qīng lóu,huí shǒu zài hé chù。
画梁燕子双双,能言能语,不解说、相思一句。huà liáng yàn zi shuāng shuāng,néng yán néng yǔ,bù jiě shuō xiāng sī yī jù。

临江仙·莫笑吾家苍壁小

辛弃疾

莫笑吾家苍壁小,稜层势欲摩空。mò xiào wú jiā cāng bì xiǎo,léng céng shì yù mó kōng。
相知惟有主人翁。xiāng zhī wéi yǒu zhǔ rén wēng。
有心雄泰华,无意巧玲珑。yǒu xīn xióng tài huá,wú yì qiǎo líng lóng。
天作高山谁得料,《解嘲》试倩扬雄。tiān zuò gāo shān shuí dé liào,jiě cháo shì qiàn yáng xióng。
君看当日仲尼穷。jūn kàn dāng rì zhòng ní qióng。
从人贤子贡,自欲学周公。cóng rén xián zi gòng,zì yù xué zhōu gōng。

临江仙·小靥人怜都恶瘦

辛弃疾

小靥人怜都恶瘦,曲眉天与长颦。xiǎo yè rén lián dōu è shòu,qū méi tiān yǔ zhǎng pín。
沉思欢事惜腰身。chén sī huān shì xī yāo shēn。
枕添离别泪,粉落却深匀。zhěn tiān lí bié lèi,fěn luò què shēn yún。
翠袖盈盈浑力薄,玉笙袅袅愁新。cuì xiù yíng yíng hún lì báo,yù shēng niǎo niǎo chóu xīn。
夕阳依旧倚窗尘。xī yáng yī jiù yǐ chuāng chén。
叶红苔郁碧,深院断无人。yè hóng tái yù bì,shēn yuàn duàn wú rén。

临江仙·逗晓莺啼声昵昵

辛弃疾

逗晓莺啼声昵昵,掩关高树冥冥。dòu xiǎo yīng tí shēng nì nì,yǎn guān gāo shù míng míng。
小渠春浪细无声。xiǎo qú chūn làng xì wú shēng。
井床听夜雨,出藓辘轳青。jǐng chuáng tīng yè yǔ,chū xiǎn lù lú qīng。
碧草旋荒金谷路,乌丝重记《兰亭》。bì cǎo xuán huāng jīn gǔ lù,wū sī zhòng jì lán tíng。
强扶残醉绕云屏。qiáng fú cán zuì rào yún píng。
一枝风露湿,花重入疏棂。yī zhī fēng lù shī,huā zhòng rù shū líng。

临江仙·春色饶君白发了

辛弃疾

春色饶君白发了,不妨倚绿偎红。chūn sè ráo jūn bái fā le,bù fáng yǐ lǜ wēi hóng。
翠鬟催唤出房栊。cuì huán cuī huàn chū fáng lóng。
垂肩金缕窄,蘸甲宝杯浓。chuí jiān jīn lǚ zhǎi,zhàn jiǎ bǎo bēi nóng。
睡起鸳鸯飞燕子,门前沙暖泥融。shuì qǐ yuān yāng fēi yàn zi,mén qián shā nuǎn ní róng。
画楼人把玉西东。huà lóu rén bǎ yù xī dōng。
舞低花外月,唱澈柳边风。wǔ dī huā wài yuè,chàng chè liǔ biān fēng。

临江仙·金谷无烟宫树绿

辛弃疾

金谷无烟宫树绿,嫩寒生怕春风。jīn gǔ wú yān gōng shù lǜ,nèn hán shēng pà chūn fēng。
博山微透暖薰笼。bó shān wēi tòu nuǎn xūn lóng。
小楼春色里,幽梦雨声中。xiǎo lóu chūn sè lǐ,yōu mèng yǔ shēng zhōng。
别浦鲤鱼何日到,锦书封恨重重。bié pǔ lǐ yú hé rì dào,jǐn shū fēng hèn zhòng zhòng。
海棠花下去年逢。hǎi táng huā xià qù nián féng。
也应随分瘦,忍泪觅残红。yě yīng suí fēn shòu,rěn lèi mì cán hóng。

临江仙·手撚黄花无意绪

辛弃疾

手撚黄花无意绪,等闲行尽回廊。shǒu niǎn huáng huā wú yì xù,děng xián xíng jǐn huí láng。
卷帘芳桂散馀香。juǎn lián fāng guì sàn yú xiāng。
枯荷难睡鸭,疏雨暗添塘。kū hé nán shuì yā,shū yǔ àn tiān táng。
忆得旧时携手处,如今水远山长。yì dé jiù shí xié shǒu chù,rú jīn shuǐ yuǎn shān zhǎng。
罗巾浥泪别残妆。luó jīn yì lèi bié cán zhuāng。
旧欢新梦里,闲处却思量。jiù huān xīn mèng lǐ,xián chù què sī liàng。

临江仙·冷雁寒云渠有恨

辛弃疾

冷雁寒云渠有恨,春风自满余怀。lěng yàn hán yún qú yǒu hèn,chūn fēng zì mǎn yú huái。
更教无日不花开。gèng jiào wú rì bù huā kāi。
未须愁菊尽,相次有梅来。wèi xū chóu jú jǐn,xiāng cì yǒu méi lái。
多病近来浑止酒,小槽空压新醅。duō bìng jìn lái hún zhǐ jiǔ,xiǎo cáo kōng yā xīn pēi。
青山却自要安排。qīng shān què zì yào ān pái。
不须连日醉,且进两三杯。bù xū lián rì zuì,qiě jìn liǎng sān bēi。