古诗词

水龙吟·甲辰岁寿韩南涧尚书

辛弃疾

渡江天马南来,几人真是经纶手?长安父老,新亭风景,可怜依旧!夷甫诸人,神州沉陆,几曾回首!算平戎万里,功名本是,真儒事、公知否?dù jiāng tiān mǎ nán lái,jǐ rén zhēn shì jīng lún shǒu?zhǎng ān fù lǎo,xīn tíng fēng jǐng,kě lián yī jiù!yí fǔ zhū rén,shén zhōu chén lù,jǐ céng huí shǒu!suàn píng róng wàn lǐ,gōng míng běn shì,zhēn rú shì gōng zhī fǒu?
况有文章山斗,对桐阴、满庭清昼。kuàng yǒu wén zhāng shān dòu,duì tóng yīn mǎn tíng qīng zhòu。
当年堕地,而今试看,风云犇走。dāng nián duò dì,ér jīn shì kàn,fēng yún bēn zǒu。
绿野风烟,平泉草木,东山歌酒。lǜ yě fēng yān,píng quán cǎo mù,dōng shān gē jiǔ。
待他年整顿乾坤事了,为先生寿。dài tā nián zhěng dùn qián kūn shì le,wèi xiān shēng shòu。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

临江仙·戏为期思詹老寿

辛弃疾

手种门前乌桕树,而今千尺苍苍。shǒu zhǒng mén qián wū jiù shù,ér jīn qiān chǐ cāng cāng。
田园只是旧耕桑。tián yuán zhǐ shì jiù gēng sāng。
杯盘风月夜,箫鼓子孙忙。bēi pán fēng yuè yè,xiāo gǔ zi sūn máng。
七十五年无事客,不妨两鬓如霜。qī shí wǔ nián wú shì kè,bù fáng liǎng bìn rú shuāng。
绿窗刬地调红妆。lǜ chuāng chǎn dì diào hóng zhuāng。
更从今日醉,三万六千场。gèng cóng jīn rì zuì,sān wàn liù qiān chǎng。

临江仙·壬戌岁生日书怀

辛弃疾

六十三年无限事,从头悔恨难追。liù shí sān nián wú xiàn shì,cóng tóu huǐ hèn nán zhuī。
已知六十二年非。yǐ zhī liù shí èr nián fēi。
只应今日是,后日又寻思。zhǐ yīng jīn rì shì,hòu rì yòu xún sī。
少是多非惟有酒,何须过后方知。shǎo shì duō fēi wéi yǒu jiǔ,hé xū guò hòu fāng zhī。
从今休似去年时:病中留客饮,醉里和人诗。cóng jīn xiū shì qù nián shí bìng zhōng liú kè yǐn,zuì lǐ hé rén shī。

临江仙·再用圆字韵

辛弃疾

窄样金杯教换了,房栊试听珊珊。zhǎi yàng jīn bēi jiào huàn le,fáng lóng shì tīng shān shān。
莫教秋扇雪团团。mò jiào qiū shàn xuě tuán tuán。
古今悲笑事,长付后人看。gǔ jīn bēi xiào shì,zhǎng fù hòu rén kàn。
记取桔槹春雨后,短畦菊艾相连。jì qǔ jú gāo chūn yǔ hòu,duǎn qí jú ài xiāng lián。
拙于人处巧于天。zhuō yú rén chù qiǎo yú tiān。
君看流地水,难得正方圆。jūn kàn liú dì shuǐ,nán dé zhèng fāng yuán。

临江仙·停云偶作

辛弃疾

偶向停云堂上坐,晓猿夜鹤惊猜。
主人何事太尘埃?低头还说向:「被召又还来。

多谢北山山下老,殷勤一语佳哉:「借君竹杖与芒鞋。
径须从此去,深入白云堆。

蝶恋花·继杨济翁韵,饯范南伯知县归京口

辛弃疾

泪眼送君倾似雨。lèi yǎn sòng jūn qīng shì yǔ。
不折垂杨,只倩愁随去。bù zhé chuí yáng,zhǐ qiàn chóu suí qù。
有底风光留不住,烟波万顷春江艣。yǒu dǐ fēng guāng liú bù zhù,yān bō wàn qǐng chūn jiāng lǔ。
老马临流痴不渡。lǎo mǎ lín liú chī bù dù。
应惜障泥,忘了寻春路。yīng xī zhàng ní,wàng le xún chūn lù。
身在稼轩安稳处,书来不用多行数。shēn zài jià xuān ān wěn chù,shū lái bù yòng duō xíng shù。

蝶恋花·客有“燕语莺啼人乍远”之句,用为首句

辛弃疾

燕语莺啼人乍远。yàn yǔ yīng tí rén zhà yuǎn。
却恨西园,依旧莺和燕。què hèn xī yuán,yī jiù yīng hé yàn。
笑语十分愁一半。xiào yǔ shí fēn chóu yī bàn。
翠围特地春光暖。cuì wéi tè dì chūn guāng nuǎn。
只道书来无过雁。zhǐ dào shū lái wú guò yàn。
不道柔肠,近日无肠断。bù dào róu cháng,jìn rì wú cháng duàn。
柄玉莫摇湘泪点。bǐng yù mò yáo xiāng lèi diǎn。
怕君唤作秋风扇。pà jūn huàn zuò qiū fēng shàn。

蝶恋花·洗尽机心随法喜

辛弃疾

洗尽机心随法喜。xǐ jǐn jī xīn suí fǎ xǐ。
看取尊前,秋思如春意。kàn qǔ zūn qián,qiū sī rú chūn yì。
谁与先生宽发齿,醉时惟有歌而已。shuí yǔ xiān shēng kuān fā chǐ,zuì shí wéi yǒu gē ér yǐ。
岁月何须溪上记。suì yuè hé xū xī shàng jì。
千古黄花,自有渊明比。qiān gǔ huáng huā,zì yǒu yuān míng bǐ。
高卧石龙呼不起,微风不动天如醉。gāo wò shí lóng hū bù qǐ,wēi fēng bù dòng tiān rú zuì。

蝶恋花·何物能令公怒喜

辛弃疾

何物能令公怒喜?山要人来,人要山无意。hé wù néng lìng gōng nù xǐ?shān yào rén lái,rén yào shān wú yì。
恰似哀筝弦下齿,千情万意无时已。qià shì āi zhēng xián xià chǐ,qiān qíng wàn yì wú shí yǐ。
自要溪堂韩作记,今代机云,好语花难比。zì yào xī táng hán zuò jì,jīn dài jī yún,hǎo yǔ huā nán bǐ。
老眼狂花空处起,银鉤未见心先醉。lǎo yǎn kuáng huā kōng chù qǐ,yín gōu wèi jiàn xīn xiān zuì。

鹧鸪天·和张子志提举

辛弃疾

别恨妆成白发新。bié hèn zhuāng chéng bái fā xīn。
空教儿女笑陈人。kōng jiào ér nǚ xiào chén rén。
醉寻夜雨旗亭酒,梦断东风辇路尘。zuì xún yè yǔ qí tíng jiǔ,mèng duàn dōng fēng niǎn lù chén。
骑騄駬,籋青云。qí lù ěr,niè qīng yún。
看公冠佩玉阶春。kàn gōng guān pèi yù jiē chūn。
忠言句句唐虞际,便是人间要路津。zhōng yán jù jù táng yú jì,biàn shì rén jiān yào lù jīn。

鹧鸪天·郑守厚卿席上谢余伯山,用其韵

辛弃疾

梦断京华故倦游,只今芳草替人愁。mèng duàn jīng huá gù juàn yóu,zhǐ jīn fāng cǎo tì rén chóu。
《阳关》莫作三叠唱,越女应须为我留。yáng guān mò zuò sān dié chàng,yuè nǚ yīng xū wèi wǒ liú。
看逸韵,自名流,青衫司马且江州。kàn yì yùn,zì míng liú,qīng shān sī mǎ qiě jiāng zhōu。
君家兄弟真堪笑,个个能修五凤楼。jūn jiā xiōng dì zhēn kān xiào,gè gè néng xiū wǔ fèng lóu。

鹧鸪天·三山道中

辛弃疾

抛却山中诗酒窠,却来官府听笙歌。pāo què shān zhōng shī jiǔ kē,què lái guān fǔ tīng shēng gē。
闲愁做弄天来大,白发栽埋日许多。xián chóu zuò nòng tiān lái dà,bái fā zāi mái rì xǔ duō。
新剑戟,旧风波。xīn jiàn jǐ,jiù fēng bō。
天生予懒奈予何。tiān shēng yǔ lǎn nài yǔ hé。
此身已觉浑无事,却教儿童莫恁么。cǐ shēn yǐ jué hún wú shì,què jiào ér tóng mò nèn me。

鹧鸪天·和赵晋臣敷文韵

辛弃疾

绿鬓都无白发侵,醉时拈笔越精神。lǜ bìn dōu wú bái fā qīn,zuì shí niān bǐ yuè jīng shén。
爱将芜语追前事,更把梅花比那人。ài jiāng wú yǔ zhuī qián shì,gèng bǎ méi huā bǐ nà rén。
回急雪,遏行云,近时歌舞旧时情。huí jí xuě,è xíng yún,jìn shí gē wǔ jiù shí qíng。
君侯要识谁轻重,看取金杯几许深。jūn hóu yào shí shuí qīng zhòng,kàn qǔ jīn bēi jǐ xǔ shēn。

鹧鸪天·和傅先之提举赋雪

辛弃疾

泉上长吟我独清,喜君来共雪争明。quán shàng zhǎng yín wǒ dú qīng,xǐ jūn lái gòng xuě zhēng míng。
已惊并水鸥无色,更怪行沙蟹有声。yǐ jīng bìng shuǐ ōu wú sè,gèng guài xíng shā xiè yǒu shēng。
添爽气,动雄情,奇因六出忆陈平。tiān shuǎng qì,dòng xióng qíng,qí yīn liù chū yì chén píng。
却嫌鸟雀投林去,触破当楼云母屏。què xián niǎo què tóu lín qù,chù pò dāng lóu yún mǔ píng。

鹧鸪天·登一丘一壑偶成

辛弃疾

莫殢春光花下游,便须准备落花愁。mò tì chūn guāng huā xià yóu,biàn xū zhǔn bèi luò huā chóu。
百年雨打风吹却,万事三平二满休。bǎi nián yǔ dǎ fēng chuī què,wàn shì sān píng èr mǎn xiū。
将扰扰,付悠悠,此生于世百无忧。jiāng rǎo rǎo,fù yōu yōu,cǐ shēng yú shì bǎi wú yōu。
新愁次第相抛舍,要伴春归天尽头。xīn chóu cì dì xiāng pāo shě,yào bàn chūn guī tiān jǐn tóu。

瑞鹧鸪·京口有怀山中故人

辛弃疾

暮年不赋短长词,和得渊明数首诗。mù nián bù fù duǎn zhǎng cí,hé dé yuān míng shù shǒu shī。
君自不归归甚易,今犹未足足何时。jūn zì bù guī guī shén yì,jīn yóu wèi zú zú hé shí。
偷闲定向山中老,此意须教鹤辈知。tōu xián dìng xiàng shān zhōng lǎo,cǐ yì xū jiào hè bèi zhī。
闻道只今秋水上,故人曾榜《北山移》。wén dào zhǐ jīn qiū shuǐ shàng,gù rén céng bǎng běi shān yí。