古诗词

满江红·病中俞山甫教授访别,病起寄之

辛弃疾

曲几团蒲,记方丈、君来问疾。qū jǐ tuán pú,jì fāng zhàng jūn lái wèn jí。
更夜雨、匆匆别去,一杯南北。gèng yè yǔ cōng cōng bié qù,yī bēi nán běi。
“万事莫侵闲鬓发,百年正要佳眠食。wàn shì mò qīn xián bìn fā,bǎi nián zhèng yào jiā mián shí。
”最难忘、此语重殷勤,千金直。zuì nán wàng cǐ yǔ zhòng yīn qín,qiān jīn zhí。
西崦路,东岩石。xī yān lù,dōng yán shí。
携手处,今尘迹。xié shǒu chù,jīn chén jì。
望重来犹有,旧盟如日。wàng zhòng lái yóu yǒu,jiù méng rú rì。
莫信蓬莱风浪隔,垂天自有扶摇力。mò xìn péng lái fēng làng gé,chuí tiān zì yǒu fú yáo lì。
对梅花、一夜苦相思,无消息。duì méi huā yī yè kǔ xiāng sī,wú xiāo xī。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

汉宫春·答吴子似总幹和章

辛弃疾

达则青云,便玉堂金马;穷则茅庐。dá zé qīng yún,biàn yù táng jīn mǎ;qióng zé máo lú。
逍遥小大自适,鹏鷃何殊。xiāo yáo xiǎo dà zì shì,péng yàn hé shū。
君如星斗,灿中天、密密疏疏。jūn rú xīng dòu,càn zhōng tiān mì mì shū shū。
荒草外,自怜萤火,清光暂有还无。huāng cǎo wài,zì lián yíng huǒ,qīng guāng zàn yǒu hái wú。
千古季鹰犹在,向松江道我,问讯何如。qiān gǔ jì yīng yóu zài,xiàng sōng jiāng dào wǒ,wèn xùn hé rú。
白头爱山下去,翁定嗔予:「人生谩尔,岂食鱼、必鲙之鲈。bái tóu ài shān xià qù,wēng dìng chēn yǔ rén shēng mán ěr,qǐ shí yú bì kuài zhī lú。
」还自笑,君诗顿觉,胸中万卷藏书。hái zì xiào,jūn shī dùn jué,xiōng zhōng wàn juǎn cáng shū。

洞仙歌·红梅

辛弃疾

冰姿玉骨,自是清凉〔态〕。bīng zī yù gǔ,zì shì qīng liáng tài。
此度浓妆为谁改。cǐ dù nóng zhuāng wèi shuí gǎi。
向竹篱茅舍,几误佳期,招伊怪,满脸颜红微带。xiàng zhú lí máo shě,jǐ wù jiā qī,zhāo yī guài,mǎn liǎn yán hóng wēi dài。
寿阳妆鉴里,应是承恩,纤手重匀异香在。shòu yáng zhuāng jiàn lǐ,yīng shì chéng ēn,xiān shǒu zhòng yún yì xiāng zài。
怕等闲、春未到,雪里先开,风流㬠、说与群芳不解。pà děng xián chūn wèi dào,xuě lǐ xiān kāi,fēng liú shài shuō yǔ qún fāng bù jiě。
更总做、北人未识伊,据品调,难作杏花看待。gèng zǒng zuò běi rén wèi shí yī,jù pǐn diào,nán zuò xìng huā kàn dài。

洞仙歌·丁卯八月病中作

辛弃疾

贤愚相去,算其间能几。xián yú xiāng qù,suàn qí jiān néng jǐ。
差以毫厘缪千里。chà yǐ háo lí móu qiān lǐ。
细思量义利,舜蹠之分,孳孳者,等是鸡鸣而起。xì sī liàng yì lì,shùn zhí zhī fēn,zī zī zhě,děng shì jī míng ér qǐ。
味甘终易坏,岁晚还知,君子之交淡如水。wèi gān zhōng yì huài,suì wǎn hái zhī,jūn zi zhī jiāo dàn rú shuǐ。
一饷聚飞蚊,其响如雷,深自觉、昨非今是。yī xiǎng jù fēi wén,qí xiǎng rú léi,shēn zì jué zuó fēi jīn shì。
羡安乐窝中泰和汤,更剧饮,无过半醺而已。xiàn ān lè wō zhōng tài hé tāng,gèng jù yǐn,wú guò bàn xūn ér yǐ。

婆罗门引·用韵答赵晋臣敷文

辛弃疾

不堪鶗鴂,早教百草放春归。bù kān tí jué,zǎo jiào bǎi cǎo fàng chūn guī。
江头愁杀吾累。jiāng tóu chóu shā wú lèi。
却觉君侯雅句,千载共心期。què jué jūn hóu yǎ jù,qiān zài gòng xīn qī。
便留春甚乐,乐了须悲。biàn liú chūn shén lè,lè le xū bēi。
琼而素而。qióng ér sù ér。
被花恼、只莺知。bèi huā nǎo zhǐ yīng zhī。
正要千钟角酒,五字裁诗。zhèng yào qiān zhōng jiǎo jiǔ,wǔ zì cái shī。
江东日暮,道绣斧、人去未多时。jiāng dōng rì mù,dào xiù fǔ rén qù wèi duō shí。
还又要、玉殿论思。hái yòu yào yù diàn lùn sī。

上西平·会稽秋风亭观雪

辛弃疾

九衢中,杯逐马,带随车。jiǔ qú zhōng,bēi zhú mǎ,dài suí chē。
问谁解、爱惜琼华。wèn shuí jiě ài xī qióng huá。
何如竹外,静听窣窣蟹行沙。hé rú zhú wài,jìng tīng sū sū xiè xíng shā。
自怜是,海山头,种玉人家。zì lián shì,hǎi shān tóu,zhǒng yù rén jiā。
纷如斗,娇如舞,才整整,又斜斜。fēn rú dòu,jiāo rú wǔ,cái zhěng zhěng,yòu xié xié。
要图画,还我渔蓑。yào tú huà,hái wǒ yú suō。
冻吟应笑,羔儿无分谩煎茶。dòng yín yīng xiào,gāo ér wú fēn mán jiān chá。
起来极目,向弥茫、数尽归鸦。qǐ lái jí mù,xiàng mí máng shù jǐn guī yā。

千年调·蔗菴小阁名曰“巵言”,作此词以嘲之

辛弃疾

巵酒向人时,和气先倾倒。zhī jiǔ xiàng rén shí,hé qì xiān qīng dào。
最要然然可可,万事称好。zuì yào rán rán kě kě,wàn shì chēng hǎo。
滑稽坐上,更对鸱夷笑。huá jī zuò shàng,gèng duì chī yí xiào。
寒与热,总随人,甘国老。hán yǔ rè,zǒng suí rén,gān guó lǎo。
少年使酒,出口人嫌拗。shǎo nián shǐ jiǔ,chū kǒu rén xián ǎo。
此个和合道理,近日方晓。cǐ gè hé hé dào lǐ,jìn rì fāng xiǎo。
学人言语,未会十分巧。xué rén yán yǔ,wèi huì shí fēn qiǎo。
看他们,得人怜,秦吉了。kàn tā men,dé rén lián,qín jí le。

上西平·送杜叔高

辛弃疾

恨如新,新恨了,又重新。hèn rú xīn,xīn hèn le,yòu zhòng xīn。
看天上、多少浮云。kàn tiān shàng duō shǎo fú yún。
江南好景,落花时节又逢君。jiāng nán hǎo jǐng,luò huā shí jié yòu féng jūn。
夜来风雨,春归似欲留人。yè lái fēng yǔ,chūn guī shì yù liú rén。
尊如海,人如玉,诗如锦,笔如神。zūn rú hǎi,rén rú yù,shī rú jǐn,bǐ rú shén。
更能几字、尽殷勤。gèng néng jǐ zì jǐn yīn qín。
江天日暮,何时重与细论文?绿杨阴里,听《阳关》、门掩黄昏。jiāng tiān rì mù,hé shí zhòng yǔ xì lùn wén?lǜ yáng yīn lǐ,tīng yáng guān mén yǎn huáng hūn。

一剪梅·中秋无月

辛弃疾

忆对中秋丹桂丛。yì duì zhōng qiū dān guì cóng。
花在杯中,月在杯中。huā zài bēi zhōng,yuè zài bēi zhōng。
今宵楼上一尊同,云湿纱窗,雨湿纱窗。jīn xiāo lóu shàng yī zūn tóng,yún shī shā chuāng,yǔ shī shā chuāng。
浑欲乘风问化工。hún yù chéng fēng wèn huà gōng。
路也难通,信也难通。lù yě nán tōng,xìn yě nán tōng。
满堂惟有烛花红,杯且从容,歌且从容。mǎn táng wéi yǒu zhú huā hóng,bēi qiě cóng róng,gē qiě cóng róng。

江神子·赋梅,寄余叔良

辛弃疾

暗香横路雪垂垂,晚风吹,晓风吹。àn xiāng héng lù xuě chuí chuí,wǎn fēng chuī,xiǎo fēng chuī。
花意争春,先出岁寒枝。huā yì zhēng chūn,xiān chū suì hán zhī。
毕竟一年春事了,缘太早,却成迟。bì jìng yī nián chūn shì le,yuán tài zǎo,què chéng chí。
未应全是雪霜姿,欲开时,未开时。wèi yīng quán shì xuě shuāng zī,yù kāi shí,wèi kāi shí。
粉面朱唇,一半点胭脂。fěn miàn zhū chún,yī bàn diǎn yān zhī。
醉里谤花花莫恨,浑冷淡,有谁知。zuì lǐ bàng huā huā mò hèn,hún lěng dàn,yǒu shuí zhī。

江神子·和李能伯韵呈赵晋臣

辛弃疾

五云高处望西清,玉阶升,棣华荣。wǔ yún gāo chù wàng xī qīng,yù jiē shēng,dì huá róng。
筑屋溪头,楼观画难成。zhù wū xī tóu,lóu guān huà nán chéng。
长夜笙歌还起问,谁放月,又西沉?zhǎng yè shēng gē hái qǐ wèn,shuí fàng yuè,yòu xī chén?
家传《鸿宝》旧知名,看长生,奉严宸。jiā chuán hóng bǎo jiù zhī míng,kàn zhǎng shēng,fèng yán chén。
且把风流,水北画耆英。qiě bǎ fēng liú,shuǐ běi huà qí yīng。
咫尺西风诗酒社,石鼎句,要弥明。zhǐ chǐ xī fēng shī jiǔ shè,shí dǐng jù,yào mí míng。

踏莎行·赋木樨

辛弃疾

弄影阑干,吹香嵓谷。nòng yǐng lán gàn,chuī xiāng yán gǔ。
枝枝点点黄金粟。zhī zhī diǎn diǎn huáng jīn sù。
未堪收拾付薰炉,窗前且把《离骚》读。wèi kān shōu shí fù xūn lú,chuāng qián qiě bǎ lí sāo dú。
奴仆葵花,儿曹金菊。nú pū kuí huā,ér cáo jīn jú。
一秋风露清凉足。yī qiū fēng lù qīng liáng zú。
傍边只欠个姮娥,分明身在蟾宫宿。bàng biān zhǐ qiàn gè héng é,fēn míng shēn zài chán gōng sù。

踏莎行·和赵国兴知录韵

辛弃疾

吾道悠悠,忧心悄悄,最无聊处秋光到。wú dào yōu yōu,yōu xīn qiāo qiāo,zuì wú liáo chù qiū guāng dào。
西风林外有啼鸦,斜阳山下多衰草。xī fēng lín wài yǒu tí yā,xié yáng shān xià duō shuāi cǎo。
长忆商山,当年四老,尘埃也走咸阳道。zhǎng yì shāng shān,dāng nián sì lǎo,chén āi yě zǒu xián yáng dào。
为谁书到便幡然?至今此意无人晓。wèi shuí shū dào biàn fān rán?zhì jīn cǐ yì wú rén xiǎo。

破阵子·赵晋臣敷文幼女县主觅词

辛弃疾

菩萨丛中惠眼,硕人诗里娥眉。pú sà cóng zhōng huì yǎn,shuò rén shī lǐ é méi。
天上人间真福相,画就描成好靥儿。tiān shàng rén jiān zhēn fú xiāng,huà jiù miáo chéng hǎo yè ér。
行时娇更迟。xíng shí jiāo gèng chí。
劝酒偏他最劣,笑时犹有些痴。quàn jiǔ piān tā zuì liè,xiào shí yóu yǒu xiē chī。
更着十年君看取,两国夫人更是谁。gèng zhe shí nián jūn kàn qǔ,liǎng guó fū rén gèng shì shuí。
殷勤秋水词。yīn qín qiū shuǐ cí。

定风波·自和

辛弃疾

金印累累佩陆离,河梁更赋断肠诗。jīn yìn lèi lèi pèi lù lí,hé liáng gèng fù duàn cháng shī。
莫拥旌旗真个去,何处?玉堂元自要论思。mò yōng jīng qí zhēn gè qù,hé chù?yù táng yuán zì yào lùn sī。
且约风流三学士,同醉,春风看试几枪旗。qiě yuē fēng liú sān xué shì,tóng zuì,chūn fēng kàn shì jǐ qiāng qí。
从此酒酣明月夜,耳热,那边应是说侬时。cóng cǐ jiǔ hān míng yuè yè,ěr rè,nà biān yīng shì shuō nóng shí。

定风波·再用韵和赵晋臣敷文

辛弃疾

野草闲花不当春,杜鹃却是旧知闻。yě cǎo xián huā bù dāng chūn,dù juān què shì jiù zhī wén。
谩道不如归去住,梅雨,石榴花又是离魂。mán dào bù rú guī qù zhù,méi yǔ,shí liú huā yòu shì lí hún。
前殿群臣深殿女,□数,赭袍一点万红巾。qián diàn qún chén shēn diàn nǚ,shù,zhě páo yī diǎn wàn hóng jīn。
莫问兴亡今几主,听取,花前毛羽已羞人。mò wèn xīng wáng jīn jǐ zhǔ,tīng qǔ,huā qián máo yǔ yǐ xiū rén。