古诗词

清明日同傅元瞻阎才元周济美曾原伯宇文子友宇文子英汪冲之王谦仲集樱朱园分韵得食字二十韵

赵汝燧

宦情随推移,世事分限域。huàn qíng suí tuī yí,shì shì fēn xiàn yù。
帝城冠盖会,千里或咫尺。dì chéng guān gài huì,qiān lǐ huò zhǐ chǐ。
赏僚尽英贤,了事即馀日。shǎng liáo jǐn yīng xián,le shì jí yú rì。
念我契阔情,招邀见怀忆。niàn wǒ qì kuò qíng,zhāo yāo jiàn huái yì。
春事日光辉,湖山好颜色。chūn shì rì guāng huī,hú shān hǎo yán sè。
徐行失前骑,可望不可即。xú xíng shī qián qí,kě wàng bù kě jí。
徜徉大堤上,徙倚长桥侧。cháng yáng dà dī shàng,xǐ yǐ zhǎng qiáo cè。
游龙䀭生花,意极反寥阒。yóu lóng gāi shēng huā,yì jí fǎn liáo qù。
山房启烟扉,僧话寄禅寂。shān fáng qǐ yān fēi,sēng huà jì chán jì。
同来妙人物,高论倾历历。tóng lái miào rén wù,gāo lùn qīng lì lì。
朋簪忽逢会,并辔随休适。péng zān hū féng huì,bìng pèi suí xiū shì。
将军万金园,花竹照燕席。jiāng jūn wàn jīn yuán,huā zhú zhào yàn xí。
高情发清旷,绝巘疲危陟。gāo qíng fā qīng kuàng,jué yǎn pí wēi zhì。
俯视天壤间,锦绣蒙山泽。fǔ shì tiān rǎng jiān,jǐn xiù méng shān zé。
太平岂无象,黔首何知德。tài píng qǐ wú xiàng,qián shǒu hé zhī dé。
须臾碧云暮,过羽杯行疾。xū yú bì yún mù,guò yǔ bēi xíng jí。
投林暝鸦还,隔浦灯火湿。tóu lín míng yā hái,gé pǔ dēng huǒ shī。
呼车各零乱,红烛明青壁。hū chē gè líng luàn,hóng zhú míng qīng bì。
良辰尚多欢,整整三分一。liáng chén shàng duō huān,zhěng zhěng sān fēn yī。
后会傥相从,前言未应食。hòu huì tǎng xiāng cóng,qián yán wèi yīng shí。

赵汝燧

名或作汝燧。宋宗室,居袁州,字明翁,号野谷。宁宗嘉泰二年进士。主东阳县簿,迁湖南刑司狱干官,改知临川县。监镇江府榷货务,年课羡三十万。迁知郴州。历湖南宪漕,以刑部郎官召对,再差知温州。博记工文,尤长于诗,为江湖派诗人。有《野谷诗稿》。 赵汝燧的作品>>

猜您喜欢

登楼野望

赵汝燧

云藏日影微吞吐,道是晴来又似阴。yún cáng rì yǐng wēi tūn tǔ,dào shì qíng lái yòu shì yīn。
秋色涵空醒醉眼,雁声到耳引归心。qiū sè hán kōng xǐng zuì yǎn,yàn shēng dào ěr yǐn guī xīn。
暴流决岸危桥断,古木堆烟远寺深。bào liú jué àn wēi qiáo duàn,gǔ mù duī yān yuǎn sì shēn。
自料短才无用处,任缘不复觅知音。zì liào duǎn cái wú yòng chù,rèn yuán bù fù mì zhī yīn。

题会稽用林帅侍韵

赵汝燧

东越乾坤到眼边,乱云连壑草迷川。dōng yuè qián kūn dào yǎn biān,luàn yún lián hè cǎo mí chuān。
五更城落千岩月,万顷湖开一镜天。wǔ gèng chéng luò qiān yán yuè,wàn qǐng hú kāi yī jìng tiān。
鼓角声残秦望晓,楼台影湿卧龙烟。gǔ jiǎo shēng cán qín wàng xiǎo,lóu tái yǐng shī wò lóng yān。
旧时太史登临处,每想风流为慨然。jiù shí tài shǐ dēng lín chù,měi xiǎng fēng liú wèi kǎi rán。

孙王渡

赵汝燧

霁后泥途行尚艰,今年大率是晴悭。jì hòu ní tú xíng shàng jiān,jīn nián dà lǜ shì qíng qiān。
春当浓处寒犹在,寒肯消时春渐还。chūn dāng nóng chù hán yóu zài,hán kěn xiāo shí chūn jiàn hái。
木杪红沉半轮日,波心碧浸两边山。mù miǎo hóng chén bàn lún rì,bō xīn bì jìn liǎng biān shān。
渡头不住人来往,共羡白鸥云水闲。dù tóu bù zhù rén lái wǎng,gòng xiàn bái ōu yún shuǐ xián。

胡教醵杯观画围棋

赵汝燧

山肴野蔌且随宜,约定同来最怕迟。shān yáo yě sù qiě suí yí,yuē dìng tóng lái zuì pà chí。
朋友每思相聚乐,尘埃难得有闲时。péng yǒu měi sī xiāng jù lè,chén āi nán dé yǒu xián shí。
春回画笔丹青轴,雹落文楸黑白棋。chūn huí huà bǐ dān qīng zhóu,báo luò wén qiū hēi bái qí。
醉客坐间夸俊逸,掀髯连写数篇诗。zuì kè zuò jiān kuā jùn yì,xiān rán lián xiě shù piān shī。

汪丞招饮问梅

赵汝燧

把酒问梅开也未,巡檐搜见两三枝。bǎ jiǔ wèn méi kāi yě wèi,xún yán sōu jiàn liǎng sān zhī。
只缘今岁寒差甚,故比常年花较迟。zhǐ yuán jīn suì hán chà shén,gù bǐ cháng nián huā jiào chí。
折向纷华筵畔看,输他冷淡水边时。zhé xiàng fēn huá yán pàn kàn,shū tā lěng dàn shuǐ biān shí。
含香嚼蕊清无奈,散入肝脾尽是诗。hán xiāng jué ruǐ qīng wú nài,sàn rù gān pí jǐn shì shī。

沿檄宿虎山山家

赵汝燧

高低田水曲通池,小小人家短短篱。gāo dī tián shuǐ qū tōng chí,xiǎo xiǎo rén jiā duǎn duǎn lí。
杜宇教唆春去早,阴云遮盖月明迟。dù yǔ jiào suō chūn qù zǎo,yīn yún zhē gài yuè míng chí。
年华只解催教老,公事从来了是痴。nián huá zhǐ jiě cuī jiào lǎo,gōng shì cóng lái le shì chī。
若不随缘强烦恼,谩添两鬓几茎丝。ruò bù suí yuán qiáng fán nǎo,mán tiān liǎng bìn jǐ jīng sī。

题莱公泉

赵汝燧

马鞍山下倚吟鞭,慨想前贤古道边。mǎ ān shān xià yǐ yín biān,kǎi xiǎng qián xián gǔ dào biān。
健笔南轩三大字,高风相国一泓泉。jiàn bǐ nán xuān sān dà zì,gāo fēng xiāng guó yī hóng quán。
征途著句虽无暇,诗版留名自可传。zhēng tú zhù jù suī wú xiá,shī bǎn liú míng zì kě chuán。
寺主相邀观石刻,呼童汲水取茶煎。sì zhǔ xiāng yāo guān shí kè,hū tóng jí shuǐ qǔ chá jiān。

题戴洪甫爱竹轩

赵汝燧

竹癖难凭俗眼看,琴书静对翠光寒。zhú pǐ nán píng sú yǎn kàn,qín shū jìng duì cuì guāng hán。
秋声鸣屋风初度,夜影翻床月半残。qiū shēng míng wū fēng chū dù,yè yǐng fān chuáng yuè bàn cán。
天乞幽人供嗜好,日呼稚子报平安。tiān qǐ yōu rén gōng shì hǎo,rì hū zhì zi bào píng ān。
窗前幸有闲田地,分我云梢四五竿。chuāng qián xìng yǒu xián tián dì,fēn wǒ yún shāo sì wǔ gān。

田家叹

赵汝燧

破屋三间结草扉,柴根煨火阖家围。pò wū sān jiān jié cǎo fēi,chái gēn wēi huǒ hé jiā wéi。
此生能得几年活,薄命连遭两岁饥。cǐ shēng néng dé jǐ nián huó,báo mìng lián zāo liǎng suì jī。
肠久鸣雷惟淡粥,体虽起粟尚单衣。cháng jiǔ míng léi wéi dàn zhōu,tǐ suī qǐ sù shàng dān yī。
晚来稚子总欢喜,报道小姑挑菜归。wǎn lái zhì zi zǒng huān xǐ,bào dào xiǎo gū tiāo cài guī。

途中

赵汝燧

雨中奔走十来程,风卷云开陡顿晴。yǔ zhōng bēn zǒu shí lái chéng,fēng juǎn yún kāi dǒu dùn qíng。
双燕引雏花下教,一鸠唤妇树梢鸣。shuāng yàn yǐn chú huā xià jiào,yī jiū huàn fù shù shāo míng。
烟江远认帆樯影,山舍微闻机杼声。yān jiāng yuǎn rèn fān qiáng yǐng,shān shě wēi wén jī zhù shēng。
最爱水边数株柳,翠条浓处两三莺。zuì ài shuǐ biān shù zhū liǔ,cuì tiáo nóng chù liǎng sān yīng。

和林守玉茗花韵

赵汝燧

园名金柅多奇卉,古干灵根独异常。yuán míng jīn nǐ duō qí huì,gǔ gàn líng gēn dú yì cháng。
耻与春花争俗艳,故将雪质对韶光。chǐ yǔ chūn huā zhēng sú yàn,gù jiāng xuě zhì duì sháo guāng。
天葩巧削昆山片,露蕊疑含建水香。tiān pā qiǎo xuē kūn shān piàn,lù ruǐ yí hán jiàn shuǐ xiāng。
当为君侯好封植,角弓三叹誓无忘。dāng wèi jūn hóu hǎo fēng zhí,jiǎo gōng sān tàn shì wú wàng。

雪后徐广文招同官小集分韵得明字

赵汝燧

瞰江亭馆约登临,雪后凭栏景倍清。kàn jiāng tíng guǎn yuē dēng lín,xuě hòu píng lán jǐng bèi qīng。
波面玉虹千丈霁,寒边冰镜十分明。bō miàn yù hóng qiān zhàng jì,hán biān bīng jìng shí fēn míng。
放怀共恨添杯少,分韵俄惊击钵成。fàng huái gòng hèn tiān bēi shǎo,fēn yùn é jīng jī bō chéng。
对弈不知谁胜败,醉中但听子丁丁。duì yì bù zhī shuí shèng bài,zuì zhōng dàn tīng zi dīng dīng。

杜鹃

赵汝燧

才听今春第一啼,如何便道不如归。cái tīng jīn chūn dì yī tí,rú hé biàn dào bù rú guī。
声穿窗隙惊闺梦,血溜花梢溅客衣。shēng chuān chuāng xì jīng guī mèng,xuè liū huā shāo jiàn kè yī。
叫断寸肠谁接续,懒随群翼恋芳菲。jiào duàn cùn cháng shuí jiē xù,lǎn suí qún yì liàn fāng fēi。
田园荒尽腰犹折,我亦因君觉昨非。tián yuán huāng jǐn yāo yóu zhé,wǒ yì yīn jūn jué zuó fēi。

史镇江丐祠得请仍进职

赵汝燧

两载南徐屈从臣,笑谈樽俎运精神。liǎng zài nán xú qū cóng chén,xiào tán zūn zǔ yùn jīng shén。
民无土木丝毫费,手挈江山表里新。mín wú tǔ mù sī háo fèi,shǒu qiè jiāng shān biǎo lǐ xīn。
千里舳舻渠水利,一团锦绣阆风春。qiān lǐ zhú lú qú shuǐ lì,yī tuán jǐn xiù láng fēng chūn。
夹河柳接甘棠影,下有攀辕卧辙人。jiā hé liǔ jiē gān táng yǐng,xià yǒu pān yuán wò zhé rén。

史镇江丐祠得请仍进职

赵汝燧

帝念承流欲报功,力祈阊阖请琳宫。dì niàn chéng liú yù bào gōng,lì qí chāng hé qǐng lín gōng。
固知槐鼎身将近,却爱莼鲈味不同。gù zhī huái dǐng shēn jiāng jìn,què ài chún lú wèi bù tóng。
宝阁风云虽学士,沧洲烟雨且渔翁。bǎo gé fēng yún suī xué shì,cāng zhōu yān yǔ qiě yú wēng。
到家宣室思前席,又使猿惊蕙帐空。dào jiā xuān shì sī qián xí,yòu shǐ yuán jīng huì zhàng kōng。