古诗词

江神子·和人韵

辛弃疾

剩云残日弄阴晴,晚山明,小溪横。shèng yún cán rì nòng yīn qíng,wǎn shān míng,xiǎo xī héng。
枝上绵蛮,休作断肠声。zhī shàng mián mán,xiū zuò duàn cháng shēng。
但是青山山下路,春到处,总堪行。dàn shì qīng shān shān xià lù,chūn dào chù,zǒng kān xíng。
当年彩笔赋《芜城》,忆平生,若为情。dāng nián cǎi bǐ fù wú chéng,yì píng shēng,ruò wèi qíng。
试把灵槎,归路问君平。shì bǎ líng chá,guī lù wèn jūn píng。
花底夜深寒较甚,须拚却,玉山倾。huā dǐ yè shēn hán jiào shén,xū pàn què,yù shān qīng。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

满江红·汉水东流

辛弃疾

汉水东流,都洗尽、髭胡膏血。hàn shuǐ dōng liú,dōu xǐ jǐn zī hú gāo xuè。
人尽说、君家飞将,旧时英烈。rén jǐn shuō jūn jiā fēi jiāng,jiù shí yīng liè。
破敌金城雷过耳,谈兵玉帐冰生颊。pò dí jīn chéng léi guò ěr,tán bīng yù zhàng bīng shēng jiá。
想王郎、结发赋从戎,传遗业。xiǎng wáng láng jié fā fù cóng róng,chuán yí yè。
腰间剑,聊弹铗。yāo jiān jiàn,liáo dàn jiá。
尊中酒,堪为别。zūn zhōng jiǔ,kān wèi bié。
况故人新拥,汉坛旌节。kuàng gù rén xīn yōng,hàn tán jīng jié。
马革裹尸当自誓,蛾眉伐性休重说。mǎ gé guǒ shī dāng zì shì,é méi fá xìng xiū zhòng shuō。
但从今、记取楚楼风,庾台月。dàn cóng jīn jì qǔ chǔ lóu fēng,yǔ tái yuè。

满江红·风卷庭梧

辛弃疾

风卷庭梧,黄叶坠、新凉如洗。fēng juǎn tíng wú,huáng yè zhuì xīn liáng rú xǐ。
一笑折、秋英同赏,弄香挼蕊。yī xiào zhé qiū yīng tóng shǎng,nòng xiāng ruá ruǐ。
天远难穷休久望,楼高欲下还重倚。tiān yuǎn nán qióng xiū jiǔ wàng,lóu gāo yù xià hái zhòng yǐ。
拚一襟、寂寞泪弹秋,无人会。pàn yī jīn jì mò lèi dàn qiū,wú rén huì。
今古恨,沈荒垒。jīn gǔ hèn,shěn huāng lěi。
悲欢事,随流水。bēi huān shì,suí liú shuǐ。
想登楼青鬓,未堪憔悴。xiǎng dēng lóu qīng bìn,wèi kān qiáo cuì。
极目烟横山数点,孤舟月淡人千里。jí mù yān héng shān shù diǎn,gū zhōu yuè dàn rén qiān lǐ。
对婵娟、从此话离愁,金尊里。duì chán juān cóng cǐ huà lí chóu,jīn zūn lǐ。

满江红·紫陌飞尘

辛弃疾

紫陌飞尘,望十里、雕鞍绣毂。zǐ mò fēi chén,wàng shí lǐ diāo ān xiù gǔ。
春未老、已惊台榭,瘦红肥绿。chūn wèi lǎo yǐ jīng tái xiè,shòu hóng féi lǜ。
睡雨海棠犹倚醉,舞风杨柳难成曲。shuì yǔ hǎi táng yóu yǐ zuì,wǔ fēng yáng liǔ nán chéng qū。
问流莺、能说故园无?曾相熟。wèn liú yīng néng shuō gù yuán wú?céng xiāng shú。
岩泉上,飞凫浴。yán quán shàng,fēi fú yù。
巣林下,栖禽宿。cháo lín xià,qī qín sù。
恨荼䕷开晚,谩翻红玉。hèn tú mí kāi wǎn,mán fān hóng yù。
莲社岂堪谈昨梦,兰亭何处寻遗墨?但羁怀、空自倚秋千,无心蹴。lián shè qǐ kān tán zuó mèng,lán tíng hé chù xún yí mò?dàn jī huái kōng zì yǐ qiū qiān,wú xīn cù。

兰陵王·赋一丘一壑

辛弃疾

一丘壑。yī qiū hè。
老子风流占却。lǎo zi fēng liú zhàn què。
茅檐上、松月桂云,脉脉石泉逗山脚。máo yán shàng sōng yuè guì yún,mài mài shí quán dòu shān jiǎo。
寻思前事错。xún sī qián shì cuò。
恼杀,晨猿夜鹤。nǎo shā,chén yuán yè hè。
终须是、邓禹辈人,锦绣麻霞坐黄阁。zhōng xū shì dèng yǔ bèi rén,jǐn xiù má xiá zuò huáng gé。
长歌自深酌。zhǎng gē zì shēn zhuó。
看天阔鸢飞,渊静鱼跃。kàn tiān kuò yuān fēi,yuān jìng yú yuè。
西风黄菊香喷薄。xī fēng huáng jú xiāng pēn báo。
怅日暮云合,佳人何处,纫兰结佩带杜若。chàng rì mù yún hé,jiā rén hé chù,rèn lán jié pèi dài dù ruò。
入江海曾约。rù jiāng hǎi céng yuē。
遇合。yù hé。
事难托。shì nán tuō。
莫击磬门前,荷蒉人过,仰天大笑冠簪落。mò jī qìng mén qián,hé kuì rén guò,yǎng tiān dà xiào guān zān luò。
待说与穷达,不须疑著。dài shuō yǔ qióng dá,bù xū yí zhù。
古来贤者,进亦乐,退亦乐。gǔ lái xián zhě,jìn yì lè,tuì yì lè。

满江红·山居即事

辛弃疾

几个轻鸥,来点破、一泓澄绿。jǐ gè qīng ōu,lái diǎn pò yī hóng chéng lǜ。
更何处、一双鸂鶒,故来争浴。gèng hé chù yī shuāng xī chì,gù lái zhēng yù。
细读《离骚》还痛饮,饱看修竹何妨肉。xì dú lí sāo hái tòng yǐn,bǎo kàn xiū zhú hé fáng ròu。
有飞泉、日日供明珠,五千斛。yǒu fēi quán rì rì gōng míng zhū,wǔ qiān hú。
春雨满,秧新穀。chūn yǔ mǎn,yāng xīn gǔ。
闲日永,眠黄犊。xián rì yǒng,mián huáng dú。
看云连麦陇,雪堆蚕簇。kàn yún lián mài lǒng,xuě duī cán cù。
若要足时今足矣,以为未足何时足。ruò yào zú shí jīn zú yǐ,yǐ wèi wèi zú hé shí zú。
被野老、相扶入东园,枇杷熟。bèi yě lǎo xiāng fú rù dōng yuán,pí pá shú。

蓦山溪·停云竹径初成

辛弃疾

小桥流水,欲下前溪去。xiǎo qiáo liú shuǐ,yù xià qián xī qù。
唤取故人来,伴先生、风烟杖屦。huàn qǔ gù rén lái,bàn xiān shēng fēng yān zhàng jù。
行穿窈窕,时历小崎岖,斜带水,半遮山,翠竹栽成路。xíng chuān yǎo tiǎo,shí lì xiǎo qí qū,xié dài shuǐ,bàn zhē shān,cuì zhú zāi chéng lù。
一尊遐想,剩有渊明趣。yī zūn xiá xiǎng,shèng yǒu yuān míng qù。
山上有停云,看山下、蒙蒙细雨。shān shàng yǒu tíng yún,kàn shān xià méng méng xì yǔ。
野花啼鸟,不肯入诗来,还一似,笑翁诗,自没安排处。yě huā tí niǎo,bù kěn rù shī lái,hái yī shì,xiào wēng shī,zì méi ān pái chù。

满庭芳·和洪丞相景伯韵

辛弃疾

倾国无媒,入宫见妒,古来颦损蛾眉。qīng guó wú méi,rù gōng jiàn dù,gǔ lái pín sǔn é méi。
看公如月,光彩众星稀。kàn gōng rú yuè,guāng cǎi zhòng xīng xī。
袖手高山流水,听群蛙、鼓吹荒池。xiù shǒu gāo shān liú shuǐ,tīng qún wā gǔ chuī huāng chí。
文章手,直须补衮,藻火粲宗彝。wén zhāng shǒu,zhí xū bǔ gǔn,zǎo huǒ càn zōng yí。
痴儿公事了,吴蚕缠绕,自吐馀丝。chī ér gōng shì le,wú cán chán rào,zì tǔ yú sī。
幸一枝粗稳,三径新治。xìng yī zhī cū wěn,sān jìng xīn zhì。
且约湖边风月,功名事、欲使谁知。qiě yuē hú biān fēng yuè,gōng míng shì yù shǐ shuí zhī。
都休问,英雄千古,荒草没残碑。dōu xiū wèn,yīng xióng qiān gǔ,huāng cǎo méi cán bēi。

满庭芳·和章泉赵昌父

辛弃疾

西崦斜阳,东江流水,物华不为人留。xī yān xié yáng,dōng jiāng liú shuǐ,wù huá bù wèi rén liú。
铮然一叶,天下已知秋。zhēng rán yī yè,tiān xià yǐ zhī qiū。
屈指人间得意,问谁是、骑鹤扬州。qū zhǐ rén jiān dé yì,wèn shuí shì qí hè yáng zhōu。
君知我,从来雅兴,未老已沧洲。jūn zhī wǒ,cóng lái yǎ xīng,wèi lǎo yǐ cāng zhōu。
无穷身外事,百年能几,一醉都休。wú qióng shēn wài shì,bǎi nián néng jǐ,yī zuì dōu xiū。
恨儿曹抵死,谓我心忧。hèn ér cáo dǐ sǐ,wèi wǒ xīn yōu。
况有溪山杖屦,阮籍辈、须我来游。kuàng yǒu xī shān zhàng jù,ruǎn jí bèi xū wǒ lái yóu。
还堪笑,机心早觉,海上有惊鸥。hái kān xiào,jī xīn zǎo jué,hǎi shàng yǒu jīng ōu。

江神子·送元济之归豫章

辛弃疾

乱云扰扰水潺潺,笑溪山,几时闲?更觉桃源,人去隔仙凡。luàn yún rǎo rǎo shuǐ chán chán,xiào xī shān,jǐ shí xián?gèng jué táo yuán,rén qù gé xiān fán。
万壑千岩楼外雪,琼作树,玉为栏。wàn hè qiān yán lóu wài xuě,qióng zuò shù,yù wèi lán。
倦游回首且加餐。juàn yóu huí shǒu qiě jiā cān。
短篷寒,画图间。duǎn péng hán,huà tú jiān。
见说娇颦,拥髻待君看。jiàn shuō jiāo pín,yōng jì dài jūn kàn。
二月东湖湖上路,官柳嫩,野梅残。èr yuè dōng hú hú shàng lù,guān liǔ nèn,yě méi cán。

最高楼·客有败棋者,代赋梅

辛弃疾

花知否:花一似何郎,又似沈东阳。huā zhī fǒu huā yī shì hé láng,yòu shì shěn dōng yáng。
瘦稜稜地天然白,冷清清地许多香。shòu léng léng dì tiān rán bái,lěng qīng qīng dì xǔ duō xiāng。
笑东君,还又向,北枝忙。xiào dōng jūn,hái yòu xiàng,běi zhī máng。
著一阵、霎时间底雪;更一个、缺些儿底月。zhù yī zhèn shà shí jiān dǐ xuě;gèng yī gè quē xiē ér dǐ yuè。
山下路,水边墙。shān xià lù,shuǐ biān qiáng。
风流怕有人知处,影儿守定竹旁厢。fēng liú pà yǒu rén zhī chù,yǐng ér shǒu dìng zhú páng xiāng。
且饶他,桃李趁,少年场。qiě ráo tā,táo lǐ chèn,shǎo nián chǎng。

最高楼·闻前岗周氏旌表有期

辛弃疾

君听取:尺布尚堪缝,斗粟也堪舂。jūn tīng qǔ chǐ bù shàng kān fèng,dòu sù yě kān chōng。
人间朋友犹能合,古来兄弟不相容。rén jiān péng yǒu yóu néng hé,gǔ lái xiōng dì bù xiāng róng。
《棣华》诗,悲二叔,吊周公。dì huá shī,bēi èr shū,diào zhōu gōng。
长叹息、脊令原上急;重叹息、豆萁煎正泣;形则异,气应同。zhǎng tàn xī jí lìng yuán shàng jí;zhòng tàn xī dòu qí jiān zhèng qì;xíng zé yì,qì yīng tóng。
周家五世将军后,前岗千载义居风。zhōu jiā wǔ shì jiāng jūn hòu,qián gǎng qiān zài yì jū fēng。
看明朝,丹凤诏,紫泥封。kàn míng cháo,dān fèng zhào,zǐ ní fēng。

木兰花慢·寄题吴克明广文菊隐

辛弃疾

路傍人怪问:此隐者、姓陶不?甚黄菊如云,朝吟暮醉,唤不回头。lù bàng rén guài wèn cǐ yǐn zhě xìng táo bù?shén huáng jú rú yún,cháo yín mù zuì,huàn bù huí tóu。
纵无酒成怅望,只东篱、搔首亦风流。zòng wú jiǔ chéng chàng wàng,zhǐ dōng lí sāo shǒu yì fēng liú。
与客朝餐一笑,落英饱便归休。yǔ kè cháo cān yī xiào,luò yīng bǎo biàn guī xiū。
古来尧舜有巢由。gǔ lái yáo shùn yǒu cháo yóu。
江海去悠悠。jiāng hǎi qù yōu yōu。
待说与佳人:「种成香草,莫怨灵修。dài shuō yǔ jiā rén zhǒng chéng xiāng cǎo,mò yuàn líng xiū。
」「我无可无不可」,意先生、出处有如丘。wǒ wú kě wú bù kě,yì xiān shēng chū chù yǒu rú qiū。
闻道问津人过,杀鸡为黍相留。wén dào wèn jīn rén guò,shā jī wèi shǔ xiāng liú。

声声慢·櫽括渊明《停云》诗

辛弃疾

停云霭霭,八表同昏,尽日时雨蒙蒙。tíng yún ǎi ǎi,bā biǎo tóng hūn,jǐn rì shí yǔ méng méng。
搔首良朋,门前平陆成江。sāo shǒu liáng péng,mén qián píng lù chéng jiāng。
春醪湛湛独抚,恨弥襟、闲饮东窗。chūn láo zhàn zhàn dú fǔ,hèn mí jīn xián yǐn dōng chuāng。
空延伫,恨舟车南北,欲往何从。kōng yán zhù,hèn zhōu chē nán běi,yù wǎng hé cóng。
叹息东园佳树,列初荣枝叶,再竞春风。tàn xī dōng yuán jiā shù,liè chū róng zhī yè,zài jìng chūn fēng。
日月于征,安得促席从容。rì yuè yú zhēng,ān dé cù xí cóng róng。
翩翻何处飞鸟,息庭柯、好语和同。piān fān hé chù fēi niǎo,xī tíng kē hǎo yǔ hé tóng。
当年事,问几人、亲友似翁。dāng nián shì,wèn jǐ rén qīn yǒu shì wēng。

木兰花慢·题上饶郡圃翠微楼

辛弃疾

旧时楼上客,爱把酒、向南山。jiù shí lóu shàng kè,ài bǎ jiǔ xiàng nán shān。
笑白发如今,天教放浪,来往其间。xiào bái fā rú jīn,tiān jiào fàng làng,lái wǎng qí jiān。
登楼更谁念我,却回头、西北望层栏。dēng lóu gèng shuí niàn wǒ,què huí tóu xī běi wàng céng lán。
云雨珠帘画栋,笙歌雾鬓云鬟。yún yǔ zhū lián huà dòng,shēng gē wù bìn yún huán。
近来堪入画图看。jìn lái kān rù huà tú kàn。
父老愿公欢。fù lǎo yuàn gōng huān。
甚拄笏悠然,朝来爽气,正尔相关。shén zhǔ hù yōu rán,cháo lái shuǎng qì,zhèng ěr xiāng guān。
难忘使君后日,便一花一草报平安。nán wàng shǐ jūn hòu rì,biàn yī huā yī cǎo bào píng ān。
与客携壶且醉,雁飞秋影江寒。yǔ kè xié hú qiě zuì,yàn fēi qiū yǐng jiāng hán。

水龙吟·爱李延年歌、淳于髠语,合为词,庶几《高唐》、《神女》、《洛神赋》之意云

辛弃疾

昔时曾有佳人,翩然绝世而独立。xī shí céng yǒu jiā rén,piān rán jué shì ér dú lì。
未论一顾倾城,再顾又倾人国。wèi lùn yī gù qīng chéng,zài gù yòu qīng rén guó。
宁不知其,倾城倾国,佳人难得。níng bù zhī qí,qīng chéng qīng guó,jiā rén nán dé。
看行云行雨,朝朝暮暮,阳台下、襄王侧。kàn xíng yún xíng yǔ,cháo cháo mù mù,yáng tái xià xiāng wáng cè。
堂上更阑烛灭。táng shàng gèng lán zhú miè。
记主人、留髠送客。jì zhǔ rén liú kūn sòng kè。
合尊促坐,罗襦襟解,微闻芗泽。hé zūn cù zuò,luó rú jīn jiě,wēi wén xiāng zé。
当此之时,止乎礼义,不淫其色。dāng cǐ zhī shí,zhǐ hū lǐ yì,bù yín qí sè。
但啜其泣矣,啜其泣矣,又何嗟及。dàn chuài qí qì yǐ,chuài qí qì yǐ,yòu hé jiē jí。