古诗词

六幺令·再用前韵

辛弃疾

倒冠一笑,华发玉簪折。dào guān yī xiào,huá fā yù zān zhé。
《阳关》自来凄断,却怪歌声滑。yáng guān zì lái qī duàn,què guài gē shēng huá。
放浪儿童归舍,莫恼比邻鸭。fàng làng ér tóng guī shě,mò nǎo bǐ lín yā。
水连山接。shuǐ lián shān jiē。
看君归兴,如醉中醒、梦中觉。kàn jūn guī xīng,rú zuì zhōng xǐng mèng zhōng jué。
江上吴侬问我,一一烦君说:“坐客尊酒频空,賸欠真珠压。jiāng shàng wú nóng wèn wǒ,yī yī fán jūn shuō zuò kè zūn jiǔ pín kōng,shèng qiàn zhēn zhū yā。
手把鱼竿未稳,长向沧浪学。shǒu bǎ yú gān wèi wěn,zhǎng xiàng cāng làng xué。
”问愁谁怯。wèn chóu shuí qiè。
可堪杨柳,先作东风满城雪。kě kān yáng liǔ,xiān zuò dōng fēng mǎn chéng xuě。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

定风波·施枢密圣与席上赋

辛弃疾

春到蓬壶特地晴,神仙队里相公行。chūn dào péng hú tè dì qíng,shén xiān duì lǐ xiāng gōng xíng。
翠玉相挨呼小字,须记:笑簪花底是飞琼。cuì yù xiāng āi hū xiǎo zì,xū jì xiào zān huā dǐ shì fēi qióng。
总是倾城来一处,谁妒?谁携歌舞到园亭。zǒng shì qīng chéng lái yī chù,shuí dù?shuí xié gē wǔ dào yuán tíng。
柳妒腰肢花妒艳,听看:流莺直是妒歌声。liǔ dù yāo zhī huā dù yàn,tīng kàn liú yīng zhí shì dù gē shēng。

定风波·赋杜鹃花

辛弃疾

百紫千红过了春,杜鹃声苦不堪闻。bǎi zǐ qiān hóng guò le chūn,dù juān shēng kǔ bù kān wén。
却解啼教春小住,风雨,空山招得海棠魂。què jiě tí jiào chūn xiǎo zhù,fēng yǔ,kōng shān zhāo dé hǎi táng hún。
恰似蜀宫当日女,无数,猩猩血染赭罗巾。qià shì shǔ gōng dāng rì nǚ,wú shù,xīng xīng xuè rǎn zhě luó jīn。
毕竟花开谁作主?记取,大都花属惜花人。bì jìng huā kāi shuí zuò zhǔ?jì qǔ,dà dōu huā shǔ xī huā rén。

浣溪沙·赠子文侍人名笑笑

辛弃疾

侬是嵚崎可笑人。nóng shì qīn qí kě xiào rén。
不妨开口笑时频。bù fáng kāi kǒu xiào shí pín。
有人一笑坐生春。yǒu rén yī xiào zuò shēng chūn。
歌欲颦时还浅笑,醉逢笑处却轻颦。gē yù pín shí hái qiǎn xiào,zuì féng xiào chù què qīng pín。
宜颦宜笑越精神。yí pín yí xiào yuè jīng shén。

浣溪沙·别成上人,并送性禅师

辛弃疾

梅子生时到几回,桃花开后不须猜。méi zi shēng shí dào jǐ huí,táo huā kāi hòu bù xū cāi。
重来松竹意徘徊。zhòng lái sōng zhú yì pái huái。
惯听禽声应可谱,饱观鱼阵已能排。guàn tīng qín shēng yīng kě pǔ,bǎo guān yú zhèn yǐ néng pái。
晚云挟雨唤归来。wǎn yún xié yǔ huàn guī lái。

杏花天·嘲牡丹

辛弃疾

牡丹比得谁颜色?似宫中、太真第一。mǔ dān bǐ dé shuí yán sè?shì gōng zhōng tài zhēn dì yī。
渔阳鼙鼓边风急,人在沉香亭北。yú yáng pí gǔ biān fēng jí,rén zài chén xiāng tíng běi。
买栽池馆多何益,莫虚把、千金抛掷。mǎi zāi chí guǎn duō hé yì,mò xū bǎ qiān jīn pāo zhì。
若教解语应倾国,一个西施也得。ruò jiào jiě yǔ yīng qīng guó,yī gè xī shī yě dé。

浣溪沙·种梅菊

辛弃疾

百世孤芳肯自媒,直须诗句与推排。bǎi shì gū fāng kěn zì méi,zhí xū shī jù yǔ tuī pái。
不然唤近酒边来。bù rán huàn jìn jiǔ biān lái。
自有渊明方有菊,若无和靖即无梅。zì yǒu yuān míng fāng yǒu jú,ruò wú hé jìng jí wú méi。
只今何处向人开。zhǐ jīn hé chù xiàng rén kāi。

浣溪沙·漫兴作

辛弃疾

未到山前骑马回,风吹雨打已无梅。wèi dào shān qián qí mǎ huí,fēng chuī yǔ dǎ yǐ wú méi。
共谁消遣两三杯。gòng shuí xiāo qiǎn liǎng sān bēi。
一似旧时春意思,百无是处老形骸。yī shì jiù shí chūn yì sī,bǎi wú shì chù lǎo xíng hái。
也曾头上戴花来。yě céng tóu shàng dài huā lái。

鹊桥仙·赠人

辛弃疾

风流标格,惺松言语,真个十分奇绝。fēng liú biāo gé,xīng sōng yán yǔ,zhēn gè shí fēn qí jué。
三分兰菊十分梅,斗合就、一枝风月。sān fēn lán jú shí fēn méi,dòu hé jiù yī zhī fēng yuè。
笙簧未语,星河易转,凉夜厌厌留客。shēng huáng wèi yǔ,xīng hé yì zhuǎn,liáng yè yàn yàn liú kè。
只愁酒尽各西东,更把酒、推辞一霎。zhǐ chóu jiǔ jǐn gè xī dōng,gèng bǎ jiǔ tuī cí yī shà。

鹊桥仙·庆岳母八十

辛弃疾

八旬庆会,人间盛事,齐劝一杯春酿。bā xún qìng huì,rén jiān shèng shì,qí quàn yī bēi chūn niàng。
臙脂小字点眉间,犹记得、旧时宫样。yān zhī xiǎo zì diǎn méi jiān,yóu jì dé jiù shí gōng yàng。
彩衣更着,功名富贵,直过太公以上。cǎi yī gèng zhe,gōng míng fù guì,zhí guò tài gōng yǐ shàng。
大家着意记新词,遇著个、十字便唱。dà jiā zhe yì jì xīn cí,yù zhù gè shí zì biàn chàng。

鹊桥仙·寿余伯熙察院

辛弃疾

豸冠风采,绣衣声价,曾把经纶少试。zhì guān fēng cǎi,xiù yī shēng jià,céng bǎ jīng lún shǎo shì。
看看有诏日边来,便入侍、明光殿里。kàn kàn yǒu zhào rì biān lái,biàn rù shì míng guāng diàn lǐ。
东君未老,花明柳媚,且引玉尘沉醉。dōng jūn wèi lǎo,huā míng liǔ mèi,qiě yǐn yù chén chén zuì。
好将三万六千场,自今日、从头数起。hǎo jiāng sān wàn liù qiān chǎng,zì jīn rì cóng tóu shù qǐ。

鹊桥仙·送粉卿行

辛弃疾

轿儿排了,担儿装了,杜宇一声催起。jiào ér pái le,dān ér zhuāng le,dù yǔ yī shēng cuī qǐ。
从今一步一回头,怎睚得、一千馀里。cóng jīn yī bù yī huí tóu,zěn yá dé yī qiān yú lǐ。
旧时行处,旧时歌处,空有燕泥香坠。jiù shí xíng chù,jiù shí gē chù,kōng yǒu yàn ní xiāng zhuì。
莫嫌白发不思量,也须有、思量去里。mò xián bái fā bù sī liàng,yě xū yǒu sī liàng qù lǐ。

虞美人·送赵达夫

辛弃疾

一杯莫落他人后,富贵功名寿。yī bēi mò luò tā rén hòu,fù guì gōng míng shòu。
胸中书传有馀香,看写《兰亭》小字、记流觞。xiōng zhōng shū chuán yǒu yú xiāng,kàn xiě lán tíng xiǎo zì jì liú shāng。
问谁分我渔樵席,江海消闲日。wèn shuí fēn wǒ yú qiáo xí,jiāng hǎi xiāo xián rì。
看君天上拜恩浓,却恐画楼无处、着春风。kàn jūn tiān shàng bài ēn nóng,què kǒng huà lóu wú chù zhe chūn fēng。

虞美人·夜深困倚屏风后

辛弃疾

夜深困倚屏风后。yè shēn kùn yǐ píng fēng hòu。
试请毛延寿。shì qǐng máo yán shòu。
宝钗小立白翻香。bǎo chāi xiǎo lì bái fān xiāng。
旋唱新词犹误、笑持觞。xuán chàng xīn cí yóu wù xiào chí shāng。
四更山月寒侵席。sì gèng shān yuè hán qīn xí。
歌舞催时日。gē wǔ cuī shí rì。
问他何处最情浓。wèn tā hé chù zuì qíng nóng。
却道“小梅摇落、不禁风”。què dào xiǎo méi yáo luò bù jìn fēng。

虞美人·赋荼䕷

辛弃疾

群花泣尽朝来露,争怨春归去。qún huā qì jǐn cháo lái lù,zhēng yuàn chūn guī qù。
不知庭下有荼䕷,偷得十分春色、怕春知。bù zhī tíng xià yǒu tú mí,tōu dé shí fēn chūn sè pà chūn zhī。
淡中有味清中贵,飞絮残红避。dàn zhōng yǒu wèi qīng zhōng guì,fēi xù cán hóng bì。
露华微浸玉肌香。lù huá wēi jìn yù jī xiāng。
恰似杨妃初试、出兰汤。qià shì yáng fēi chū shì chū lán tāng。

蝶恋花·用前韵,送人行

辛弃疾

意态憨生元自好。yì tài hān shēng yuán zì hǎo。
学画鸦儿,旧日偏他巧。xué huà yā ér,jiù rì piān tā qiǎo。
蜂蝶不禁花引调,西园人去春风少。fēng dié bù jìn huā yǐn diào,xī yuán rén qù chūn fēng shǎo。
春已无情秋又老。chūn yǐ wú qíng qiū yòu lǎo。
谁管闲愁,千里青青草。shuí guǎn xián chóu,qiān lǐ qīng qīng cǎo。
今夜倩簪黄菊了,断肠明日霜天晓。jīn yè qiàn zān huáng jú le,duàn cháng míng rì shuāng tiān xiǎo。