古诗词

戴式之垂访村居

周弼

故人手持一缄书,扁舟清晨造我庐。gù rén shǒu chí yī jiān shū,biǎn zhōu qīng chén zào wǒ lú。
为问舟从何方来,欲应未应先长吁。wèi wèn zhōu cóng hé fāng lái,yù yīng wèi yīng xiān zhǎng xū。
长安平旦朱门开,曳裾靸履喧春雷。zhǎng ān píng dàn zhū mén kāi,yè jū sǎ lǚ xuān chūn léi。
独有诗人货难售,朔雪寒风常满袖。dú yǒu shī rén huò nán shòu,shuò xuě hán fēng cháng mǎn xiù。
孤馆青灯不自聊,短帽鹑衣竞相就。gū guǎn qīng dēng bù zì liáo,duǎn mào chún yī jìng xiāng jiù。
獬豸峨冠岂无事,不触奸邪触诗士。xiè zhì é guān qǐ wú shì,bù chù jiān xié chù shī shì。
虽当圣世尚宽容,滔滔宁免言为讳。suī dāng shèng shì shàng kuān róng,tāo tāo níng miǎn yán wèi huì。
轩瑟齐竽本难遇,长编巨轴添忧虑。xuān sè qí yú běn nán yù,zhǎng biān jù zhóu tiān yōu lǜ。
松菊荒芜归计迟,欲向何门诵佳句。sōng jú huāng wú guī jì chí,yù xiàng hé mén sòng jiā jù。
君不见古者防川不禁口,里谚村谣无不有。jūn bù jiàn gǔ zhě fáng chuān bù jìn kǒu,lǐ yàn cūn yáo wú bù yǒu。
美刺箴规三百篇,删取皆经圣人手。měi cì zhēn guī sān bǎi piān,shān qǔ jiē jīng shèng rén shǒu。
汉魏著述充层云,采撷花草香纷纷。hàn wèi zhù shù chōng céng yún,cǎi xié huā cǎo xiāng fēn fēn。
其间国政最亲切,世许少陵能爱君。qí jiān guó zhèng zuì qīn qiè,shì xǔ shǎo líng néng ài jūn。
交衢谤木求胥诲,盛若勋华犹不改。jiāo qú bàng mù qiú xū huì,shèng ruò xūn huá yóu bù gǎi。
风雅遗音傥尚存,篇篇遒铎皆应采。fēng yǎ yí yīn tǎng shàng cún,piān piān qiú duó jiē yīng cǎi。
小人几度邪侵正,何尝断隔无歌咏。xiǎo rén jǐ dù xié qīn zhèng,hé cháng duàn gé wú gē yǒng。
风雨萧萧鸡自鸣,谁顾寒莎响蛙黾。fēng yǔ xiāo xiāo jī zì míng,shuí gù hán shā xiǎng wā mǐn。
但恐君诗未工耳,工则奚愁强疵毁。dàn kǒng jūn shī wèi gōng ěr,gōng zé xī chóu qiáng cī huǐ。
益藉讥评达九重,送起声名赤霄里。yì jí jī píng dá jiǔ zhòng,sòng qǐ shēng míng chì xiāo lǐ。
况于时事无交涉,仿郊寒山题木叶。kuàng yú shí shì wú jiāo shè,fǎng jiāo hán shān tí mù yè。
千龄得失寸心知,笑尔随群走干谒。qiān líng dé shī cùn xīn zhī,xiào ěr suí qún zǒu gàn yè。
请君头上巾,为君抖却岐路尘。qǐng jūn tóu shàng jīn,wèi jūn dǒu què qí lù chén。
解君身上衣,为君拂去京洛缁,三濯三洗清泠池。jiě jūn shēn shàng yī,wèi jūn fú qù jīng luò zī,sān zhuó sān xǐ qīng líng chí。
一日失机械,二日忘是非,三日天籁呼吸吹。yī rì shī jī xiè,èr rì wàng shì fēi,sān rì tiān lài hū xī chuī。
勇将漫刺付流水,开口尽作欢喜辞。yǒng jiāng màn cì fù liú shuǐ,kāi kǒu jǐn zuò huān xǐ cí。
天台石桥春已知,别有野鹤相追随,苟欲避世不可迟。tiān tái shí qiáo chūn yǐ zhī,bié yǒu yě hè xiāng zhuī suí,gǒu yù bì shì bù kě chí。
请君归,君勿疑。qǐng jūn guī,jūn wù yí。

周弼

宋东平府汶阳人,字伯弼。周文璞子。宋宁宗嘉定间进士。曾官江夏令。工诗,善画墨竹。与李龏同庚同里。诗书画皆工,尤擅画墨竹。宋宁宗嘉定间进士。曾任江夏令。嘉定十七年(公元1224年)即解官,后仍漫游东南各地,是否复官不详。生前刊有《端平集》十二卷,已佚。宝佑五年,李龏摘其古律体诗近二百首,编为《汶阳端平诗隽》四卷。事见本集卷首李龏《汶阳端平诗隽序》。周弼诗以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本为底本。校以顾氏读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)。新辑集外诗附於卷末。卒于宋理宗宝佑三年(公元1255年)。传世作品有墨竹双禽图,古柏翠鸟图。 周弼的作品>>

猜您喜欢

题夏肯父晓山图

周弼

旦旦自天成,中全一气清。dàn dàn zì tiān chéng,zhōng quán yī qì qīng。
渐分平与峻,俄转晦为明。jiàn fēn píng yǔ jùn,é zhuǎn huì wèi míng。
竹閟铺沙影,松涵出谷声。zhú bì pù shā yǐng,sōng hán chū gǔ shēng。
机心都不动,稳看日初生。jī xīn dōu bù dòng,wěn kàn rì chū shēng。

孙季蕃故居

周弼

笑语失诙谐,人谁不怆怀。xiào yǔ shī huī xié,rén shuí bù chuàng huái。
梦残秋雨寺,魂散夕阳街。mèng cán qiū yǔ sì,hún sàn xī yáng jiē。
缺灶粘煎药,乾炉积燎柴。quē zào zhān jiān yào,qián lú jī liáo chái。
风流何必葬,便拥菊花埋。fēng liú hé bì zàng,biàn yōng jú huā mái。

赵东麓归自房陵

周弼

一年辛苦后,收聚若为丰。yī nián xīn kǔ hòu,shōu jù ruò wèi fēng。
摄职全无吏,携家仅有童。shè zhí quán wú lì,xié jiā jǐn yǒu tóng。
乳舂花下管,漆溜叶间筒。rǔ chōng huā xià guǎn,qī liū yè jiān tǒng。
自此嬉游地,应须且浙中。zì cǐ xī yóu dì,yīng xū qiě zhè zhōng。

久客思归感兴

周弼

久客空江上,闲吟对石门。jiǔ kè kōng jiāng shàng,xián yín duì shí mén。
青山非远近,流水自朝昏。qīng shān fēi yuǎn jìn,liú shuǐ zì cháo hūn。
夜月添乡梦,春风入烧痕。yè yuè tiān xiāng mèng,chūn fēng rù shāo hén。
翻思南郭路,迢递隔烟村。fān sī nán guō lù,tiáo dì gé yān cūn。

访别

周弼

圣代吟家众,无君众体诗。shèng dài yín jiā zhòng,wú jūn zhòng tǐ shī。
数奇官职见,心苦道途知。shù qí guān zhí jiàn,xīn kǔ dào tú zhī。
积梦难相寄,流年自各悲。jī mèng nán xiāng jì,liú nián zì gè bēi。
金闺催制锦,又复向黄陂。jīn guī cuī zhì jǐn,yòu fù xiàng huáng bēi。

溪馆送别

周弼

旅馆成佳集,临觞送远征。lǚ guǎn chéng jiā jí,lín shāng sòng yuǎn zhēng。
厨烟含烛焰,溪雨夺琴声。chú yān hán zhú yàn,xī yǔ duó qín shēng。
愁动草边色,恨牵花外情。chóu dòng cǎo biān sè,hèn qiān huā wài qíng。
明朝过平望,应念隔春更。míng cháo guò píng wàng,yīng niàn gé chūn gèng。

检校金盖别业

周弼

独棹一溪云,山回景自分。dú zhào yī xī yún,shān huí jǐng zì fēn。
露花藏岸势,风叶乱泉纹。lù huā cáng àn shì,fēng yè luàn quán wén。
短箭催年急,微阳近草曛。duǎn jiàn cuī nián jí,wēi yáng jìn cǎo xūn。
断猿将落木,清夜不堪闻。duàn yuán jiāng luò mù,qīng yè bù kān wén。

夏日泛秘湖

周弼

朝来泛舟花满湖,亭午返棹风相呼。cháo lái fàn zhōu huā mǎn hú,tíng wǔ fǎn zhào fēng xiāng hū。
已收波浪入菱芡,晚开云日媚菰蒲。yǐ shōu bō làng rù líng qiàn,wǎn kāi yún rì mèi gū pú。
群飞鼓翼数沙雁,一去没头双野凫。qún fēi gǔ yì shù shā yàn,yī qù méi tóu shuāng yě fú。
少留霁色定堪玩,可惜归程时已晡。shǎo liú jì sè dìng kān wán,kě xī guī chéng shí yǐ bū。

吴山仁王寺

周弼

山寺凭高夕未昏,上皇曾此定乾坤。shān sì píng gāo xī wèi hūn,shàng huáng céng cǐ dìng qián kūn。
瓯闽散驿缘江岛,龛赭收潮入海门。ōu mǐn sàn yì yuán jiāng dǎo,kān zhě shōu cháo rù hǎi mén。
细雨乱花唐辇道,淡烟疏柳汉营屯。xì yǔ luàn huā táng niǎn dào,dàn yān shū liǔ hàn yíng tún。
何时汴水东流畔,君返宸居臣故园。hé shí biàn shuǐ dōng liú pàn,jūn fǎn chén jū chén gù yuán。

庾楼

周弼

欲望江山夜转真,胡床曾此对嘉宾。yù wàng jiāng shān yè zhuǎn zhēn,hú chuáng céng cǐ duì jiā bīn。
伤心皓月长流水,回首清风不见人。shāng xīn hào yuè zhǎng liú shuǐ,huí shǒu qīng fēng bù jiàn rén。
花落雉楼横角暮,草生鸥渚破船春。huā luò zhì lóu héng jiǎo mù,cǎo shēng ōu zhǔ pò chuán chūn。
归程岂暇频登览,分付羁愁与白蘋。guī chéng qǐ xiá pín dēng lǎn,fēn fù jī chóu yǔ bái píng。

题豫章台

周弼

何日遗踪锁断岗,更谁曾望旧台荒。hé rì yí zōng suǒ duàn gǎng,gèng shuí céng wàng jiù tái huāng。
百年南渡频秋雨,一片西山几夕阳。bǎi nián nán dù pín qiū yǔ,yī piàn xī shān jǐ xī yáng。
石碍老松攲径险,岸随乾苇出江长。shí ài lǎo sōng qī jìng xiǎn,àn suí qián wěi chū jiāng zhǎng。
斗间可是无佳气,又见飞乌绕去樯。dòu jiān kě shì wú jiā qì,yòu jiàn fēi wū rào qù qiáng。

题滕王阁

周弼

高阁巍峨接水滨,兴亡才问便伤神。gāo gé wēi é jiē shuǐ bīn,xīng wáng cái wèn biàn shāng shén。
鸣鸾东阁知何处,跨鹤西山别有人。míng luán dōng gé zhī hé chù,kuà hè xī shān bié yǒu rén。
柳映落霞江渚暮,草铺斜日野田春。liǔ yìng luò xiá jiāng zhǔ mù,cǎo pù xié rì yě tián chūn。
群鸥亦厌多悲感,偏与忘机客最亲。qún ōu yì yàn duō bēi gǎn,piān yǔ wàng jī kè zuì qīn。

送友人持节岭南

周弼

吴云迢递楚云鲜,从此南征路几千。wú yún tiáo dì chǔ yún xiān,cóng cǐ nán zhēng lù jǐ qiān。
汉使五羊登岭日,鲁经三豕渡河年。hàn shǐ wǔ yáng dēng lǐng rì,lǔ jīng sān shǐ dù hé nián。
榕穿白草飞蛮雨,椒落黄芽起瘴烟。róng chuān bái cǎo fēi mán yǔ,jiāo luò huáng yá qǐ zhàng yān。
待及戍瓜多载石,定无番货入归船。dài jí shù guā duō zài shí,dìng wú fān huò rù guī chuán。

赠唐栖寺僧

周弼

山门寂寞唐栖寺,别去闲居又一年。shān mén jì mò táng qī sì,bié qù xián jū yòu yī nián。
草暗暮田群雁远,花明春院一僧禅。cǎo àn mù tián qún yàn yuǎn,huā míng chūn yuàn yī sēng chán。
云房夕磬浮清雨,水殿寒灯宿细烟。yún fáng xī qìng fú qīng yǔ,shuǐ diàn hán dēng sù xì yān。
作得诗成无寄处,几回遥认隔溪船。zuò dé shī chéng wú jì chù,jǐ huí yáo rèn gé xī chuán。

连珠

周弼

远望披裘日几回,可堪江上暮寒催。yuǎn wàng pī qiú rì jǐ huí,kě kān jiāng shàng mù hán cuī。
云飞旷野迎风断,雪洒长滩夹雨来。yún fēi kuàng yě yíng fēng duàn,xuě sǎ zhǎng tān jiā yǔ lái。
马踏野桥嘶破板,鸟迷村路立高桅。mǎ tà yě qiáo sī pò bǎn,niǎo mí cūn lù lì gāo wéi。
暂须移向疏篱泊,迁就惊春一树梅。zàn xū yí xiàng shū lí pō,qiān jiù jīng chūn yī shù méi。
1481234567»